Chương 331 Sớm có điềm báo
Gian phòng không lớn, trong không gian hình vuông, chỉ có một cái bàn, hai cái sô pha.
Ghế sofa được đặt đối diện với tường, kẹp bàn ở giữa.
Cám ơn, vừa vặn, chỗ làm công cách nơi này không xa, em liền chạy tới. "Chu Tinh Đồng vào cửa, ngồi xuống, có chút cảm giác câu nệ.
Bởi vì một đường chạy như điên tới, cô không chỉ thở dốc, còn không ngừng đổ mồ hôi, mắt thấy áo T - shirt dần dần bị mồ hôi thấm ướt, có vẻ càng thêm bó sát người.
Trong phòng cũng mơ hồ tản ra một mùi mồ hôi.
Má cô không biết từ lúc vận động hay thẹn thùng, đỏ lựng.
“Không sao, ăn chút vải lạnh. Nghỉ ngơi một chút. "Lý Trình Di bưng một đĩa vải nhỏ đưa qua.
“Cảm ơn. "Cô nhận lấy vải đặt lên mặt bàn trước người. Bây giờ, có thể nói về chuyện của bạn em không?
“Sao em biết anh biết chuyện của cô ấy? "Lý Trình Di hỏi.
“Em không tìm thấy cô ấy ở đâu, ngày đó chỉ có anh, chỉ có anh hỏi em chuyện của cô ấy. Trực giác của em cảm giác anh biết cái gì đó. "Chu Tinh Đồng nghiêm túc nói.
“Anh quả thật biết một chút. "Lý Trình Di gật đầu, rất sảng khoái thẳng thắn.
Những lời này khiến cho Chu Tinh Đồng thoáng cái mở to hai mắt, có thể nhìn thấy cô trong mắt có tơ máu nhàn nhạt, vành mắt cũng có chút biến thành màu đen.
Hiển nhiên mấy ngày nay đều ăn ngủ không tốt.
“Anh có thể nói cho em biết không?”
“Trên một ý nghĩa nào đó, cô ấy cũng coi như giúp anh một chút. "Lý Trình Di dừng lại, tiếp tục nói. “Em biết, Góc chết không?”
“...... "Sắc mặt Chu Tinh Đồng trắng bệch.
Rất hiển nhiên, cô biết.
"Tiểu Ái lúc trước ở trên mạng tra chuyện này khắp nơi, bọn em cũng không tin, sau đó cô nói, sợ mình đi rồi, em trai không có cách nào sống sót."
“Cho nên, cô ấy đi KTV đêm? "Lý Trình Di tra tư liệu về Khâu Thần Ái, cũng biết điều này.
“Cô ấy nói muốn thừa dịp cô ấy còn sống, kiếm nhiều tiền "Giọng Chu Tinh Đồng có chút nghẹn ngào.
Cô cúi đầu.
“Lúc trước em còn tưởng cô ấy nói đùa, sau đó cô ấy đi buổi tối em còn mắng cô ấy. Nhưng cô ấy luôn cười”.
Nước mắt từ trên mặt Tinh Đồng nhỏ xuống, rơi trên mặt bàn khiến tấm vải phủ thẫm lại một khoảng.
“Nếu không phải thật sự không có cách nào, cô ấy sẽ không chọn con đường này. "Lý Trình Di trả lời.
Chuyện Khâu Thần Ái, không chỉ làm cho Chu Tinh Đồng áy náy, đối với anh mà nói, cũng có chút xúc động.
“Em vẫn luôn tưởng là cô ấy nói đùa. "Chu Tinh Đồng hai tay che mặt.
Nhìn nước mắt cô không ngừng chảy ra từ kẽ tay, Lý Trình Di không nói gì nữa, chỉ lẳng lặng uống trà.
Qua một hồi lâu, Chu Tinh Đồng mới dứt khoát nói chuyện của Khâu Thần Ái.
Thì ra Khâu Thần Ái muội đã sớm có điềm báo. Khi đó cô rất hoảng sợ, tra cứu tư liệu khắp nơi.
Cuối cùng tra được tin tức Góc chết, sau đó liền chán chường một hồi.
Cô vốn không có cha mẹ, chỉ có một cậu em bệnh nặng nương tựa lẫn nhau. Kết quả, hiện tại ngay cả chính mình cũng gặp phải loại tuyệt cảnh này.
Vì vậy, sau khi hạ quyết tâm, cô quyết định vào buổi tối, bán mình với giá cao.
Chu Tinh Đồng không ngừng nói, nước mắt vẫn không ngừng chảy ra.
Lý Trình Di cũng chỉ im lặng lắng nghe.
Nghe đối phương kể chuyện, ý nghĩ trước kia về việc thành lập một nhóm người Góc chết trong lòng anh cũng càng ngày càng mãnh liệt.
Mấu chốt chân chính, là như thế nào có được lợi nhuận?
Để lập một nhóm như vậy thật dễ dàng nhưng điều quan trọng phải sinh ra được lợi nhuận như thế mới phát triển bền vững.
Hơn một giờ sau.
Hai người từ quán trà đi ra.
Bên ngoài trời đã tối.
“Em đi đâu để anh tiễn em"Lý Trình Di đứng bên đường dùng điện thoại gọi xe.
“Không cần, em còn phải đi làm, chỗ làm cách đây không xa. "Chu Tinh Đồng mắt hơi sưng đỏ từ chối.
“Đúng rồi. "Cô bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó. Ngẩng đầu nhìn Lý Trình Di. “Tiểu Ái đã như thế, chẳng lẽ anh cũng vậy?”
Lý Trình Di gật đầu, khẳng định suy đoán của cô.’
“Ừ, anh giống cô ấy. Cho nên, bọn anh là một đám người không có hy vọng. Đừng quá gần gũi với anh”.
“... "Chu Tinh Đồng ngơ ngẩn, bình tĩnh nhìn anh, nhất thời không biết nên nói gì.
“Đúng rồi, nhớ giữ bí mật giúp anh"Lý Trình Di cười bổ sung.
Xe vừa lúc đến, dừng lại trước mặt anh.
Cô mở cửa xe, đang định lên xe.
Bỗng nhiên cách đó không xa, một chiếc xe máy nhanh chóng chạy tới, dừng lại gần Chu Tinh Đồng.
“Tiểu Đồng, sao không nói một tiếng đã bỏ chạy? Anh đến cửa hàng cũng không tìm được em. Có muốn anh đưa em về không?”
Một người đàn ông béo trên xe máy cởi mũ bảo hộ, cười híp mắt nói với Chu Tinh Đồng.
“Không cần, anh Phó, em tự đi về là được. "Chu Tinh Đồng cúi đầu lau nước mắt, trầm giọng nói.
“Không sao, anh đưa em qua đó, bên này trở về vẫn phải đi hơn mười phút. "Tên béo kia xoay người xuống xe đưa tay kéo Chu Tinh Đồng.
Tinh Đồng rụt tay lại, không tránh thoát, vẫn bị tóm được tay.
Gia cảnh không tốt, lại xinh đẹp, luôn gặp phải tình huống như vậy, luôn có người giống như ruồi bọ vây quanh cô bay tới bay lui.
Tên họ Phó này chính là ông chủ nơi cô làm công, động tay động chân như vậy với cô cũng không phải lần đầu tiên.
Chẳng qua mấy lần trước cô đều tránh được nhưng giờ tâm tình sa sút, ý thức còn chưa hồi phục lại.
Tất khắc bị hắn ta tóm được tay.
Tên béo này không chỉ nắm tay, phát hiện ý thức của cô hiện tại có chút hoảng hốt, nhất thời trong mắt vui vẻ, thân thể tên béo áp sát tới, muốn cọ vào bộ ngực đang căng chặt của cô.
Cánh tay cũng nhân cơ hội muốn ôm eo cô.
Bộp.
Nhưng lần này không ôm được.