Chương 351 Cạm bẫy
Đúng lúc này Tư Mã Quy nhìn thấy hai binh sĩ dẫn đường cho ba người Lý Trình Di mở chốt bảo hiểm súng ống, xoay người nâng súng định nhắm.
“Lý Trình Di! Chạy mau, đây là bẫy!" Dưới tình thế cấp bách hắn định kêu to một tiếng.
Nhưng còn chưa kịp lên tiếng, hắn liền nhìn thấy hai binh sĩ giơ súng chuẩn bị nhắm, bỗng nhiên dừng lại, lập tức buông họng súng xuống, xoay người, tiếp tục dẫn đường.
Tựa hồ động tác vừa rồi không có gì bất thường.
Sau đó một người đàn ông tóc đuôi ngựa phía sau Lý Trình Di ra dấu chữ V, dáng vẻ thoải mái vui vẻ.
Chờ đã! Tại sao đàn ông lại buộc tóc đuôi ngựa?
Người nọ chẳng lẽ là phụ nữ!?
Tư Mã Quy dụi dụi mắt.
Không đợi anh ta hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bỗng nhiên chung quanh an tĩnh lại.
Tiếng súng vừa rồi hoàn toàn biến mất.
Chuyện gì xảy ra?
Triệu Thế n cách đó không xa vẻ mặt nghi hoặc, thò tay ra chính là bắn hai phát vào trên người một gã binh sĩ cầm súng phía trước.
Viên đạn bắn bay nhưng binh sĩ kia vẫn ngơ ngác đứng tại chỗ, không nhúc nhích. Không chỉ có anh ta, chung quanh tổng cộng gần hai mươi tên binh lính, toàn bộ vào giờ khắc này, đều ngừng bắn, tựa như rối gỗ, cứng ngắc bất động.
“Đều là binh lính máy móc, phối hợp với mô đun thông tin vừa mới lấy được, xâm nhập vẫn rất dễ dàng. Mô đun mặt ngoài của bọn họ tiên tiến, trên thực tế mô đun chống hacker vẫn dùng phiên bản bên Sultan, không hề có tính khiêu chiến”.Người con gái phía sau Lý Trình Di lười biếng nói.
“Đã dùng tới mô đun Bạch Tinh rồi, thì không thể dùng mô đun chống hacker tốt hơn sao?”
Anh lúc này nhíu mày, chậm rãi hướng bên này đến gần.
“Bởi vì mô đun Bạch Tinh có nhiều cạm bẫy, còn cần rất nhiều thứ đồng bộ mới có thể phát huy hiệu quả hoàn chỉnh. Một khi dùng tới, he he, một mô đun điều tra đồng bộ công năng bán giá gấp năm lần, anh có mua không? Không mua toàn bộ mô đun anh mua lúc trước đều không dùng được. "Người con gái tóc đuôi ngựa giải thích.
Lúc này ba người Lý Trình Di chậm rãi đến gần, mới nhìn thấy trên mặt đất có một đống lớn người chết.
Vẻ mặt thoải mái vừa rồi của ba người thoáng cái ngưng lại.
Không khí thoáng chốc trầm mặc.
Mặc dù đã nhìn quen người chết, nhưng cho dù ai nhìn một chút nhiều thi thể như vậy, vẫn đều là đồng loại giống như mình, trong lòng không khỏi rùng mình
......................
“Quả nhiên. Là cạm bẫy. "Lý Trình Di nhìn thi thể và máu tươi đầy đất trước mắt, trong lòng vốn bình thản, thoáng cái trở nên âm trầm.
Người anh đánh chết tuy nhiều, nhưng những người kia đều là người đáng chết.
Mà nơi này, rất nhiều căn bản là người bình thường. Người bình thường sẽ không bởi vì tiến vào Góc chết, liền thay đổi bản chất.
Những binh lính người máy này, mô đun bên trong không phải của chính phủ Nghi quốc. "Thải Hồng Đường ấn xuống kính AR, sắc mặt khó coi nói. “Lai lịch của chúng đã bị xóa sạch, tạm thời không có cách nào tìm ra”.
“Đây không phải là vì tế tự Quyển sách bìa xanh chứ!? "Long Môn Điếu bên cạnh sắc mặt trắng bệch, nhịn không được lên tiếng.
"Có khả năng" Lý Trình Di đi đến trước người một cô gái mới chỉ là một đứa trẻ mới lớn, ngồi xổm xuống.
Nhìn đứa bé gái này cùng lắm mới chỉ 16,17 tuổi, bị bắn một phát chính giữa mi tâm.
"Có người bố trí, muốn dùng tính mạng những người Góc chết chúng ta, tế tự Quyển sách bìa xanh!"Anh trầm thấp nói, đưa tay vuốt mắt bé gái chết còn chưa nhắm mắt lại.
“Lý Trình Di! "Một tiếng gọi quen thuộc, khiến anh ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Tư Mã Quy Quy ca, ngoi lên từ giữa đám tử thi, bước nhanh về phía bên này.
“Anh Quy? Sao anh lại tới đây? Không phải vì thiếu tiền chứ? "Lý Trình Di đứng dậy, nhíu mày nhìn người trước.
“Trước không nói cái này, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!? "Tư Mã Quy hỏi.
“Không biết. "Lý Trình Di trả lời. "Tôi giống như anh, cũng là nhận được thông báo tới, sau đó phát hiện hai binh sĩ này không thích hợp, vừa vặn bạn bè của tôi là hacker liền khống chế hai đội người máy này."
“Những người này, là người của các cậu à!? "Tư Mã Quy cắn răng hỏi.
“Tất cả đều là người máy, bạn tôi xâm nhập chip của họ, tạm thời khống chế được mà thôi. "Lý Trình Di trả lời.
“Đệt! "Tư Mã Quy nhìn chằm chằm vào mắt Lý Trình Di, lựa chọn tin tưởng anh.
Lúc trước anh cũng nhìn thấy hai binh sĩ cơ giới xoay người, chuẩn bị bắn Lý Trình Di.
“Báo cảnh sát đi! Đây không phải là chuyện chúng ta có thể can thiệp!”
“Chung quanh bị che chắn. Chúng ta phải ra khỏi khu rừng này mới được. Nhưng hiện tại, e rằng có người không muốn chúng ta ra ngoài. "Lý Trình Di nghiêng người, nhìn về phía khu rừng cách đó không xa.
Sáng sớm ánh sáng rực rỡ chiếu nghiêng vào rừng.
Trong sương trắng mông lung.
Một người cao lớn mặc áo giáp hoa văn màu tím, chậm rãi xoay người từ sau thân cây đi ra.
“Nói không sai! "Dưới mũ bảo hiểm hình người vang lên âm điệu điện tử quái dị.
Trong thời gian ngắn như vậy đã khống chế hai đội binh lính máy móc xung quanh."
Nếu không là ta vừa vặn tới xem tình huống, thật đúng là có thể để các ngươi chạy thoát”.
Hình người màu tím từng bước tới gần mọi người.
Lúc này Tư Mã Quy, Triệu Thế n, còn có ba người Góc chết may mắn sống sót, đều tự nhiên tụ tập sau lưng mấy người Lý Trình Di, sắc mặt khẩn trương nhìn về phía hình người áo giáp này.
“Ngươi là ai? "Lý Trình Di xoay người, đối mặt với đối phương.
“Ta? "Hình người áo giáp tím phát ra tiếng cười," Các ngươi hẳn là rất nhiều người đã nghe nói qua tên ta. Ta là tên côn đồ.
Tên côn đồ?
Giữa rừng cây đột nhiên lạnh lẽo.
"Ngươi là tên côn đồ, vậy ta là cái gì?"