Chương 378 Cuộc họp liên hội
Đinh Tạo Thành thân là cục trưởng, sắc mặt bình tĩnh đi vào cửa. Ngồi xuống.
Những người còn lại cũng từng người vào cửa.
Trong đó Trịnh Khải của tập đoàn Thiết Phong, sắc mặt như già đi vài tuổi, tiều tụy mà vành mắt thâm nặng.
Từ gia Từ Chấn Xương lão gia tử, sắc mặt trầm ổn, sau khi ngồi xuống liền hai mắt khép hờ, tựa hồ đang ngủ.
Bà lão Vương Giai Chức của tập đoàn Thiết Phong cũng chắp tay sau lưng chậm rãi vào cửa, ngồi xuống.
Đám con cháu phía sau còn nhanh chóng lấy ra trà thuốc đã pha sẵn đặt lên bàn.
Mấy vị này chính là nhân vật mấu chốt.
Thế lực mạnh nhất bản địa Toại Dương hơn phân nửa đều ở trong vòng này.
Những người còn lại sau khi ngồi xuống, cũng đều ánh mắt không tự chủ hướng bên này nhìn, đều có điểm xem náo nhiệt.
Cốc cốc cốc cốc
Bỗng nhiên một trận tiếng bước chân rất nhỏ có lực từ ngoài cửa vang lên.
"Lý tiên sinh, bên này chính là một trong phòng họp mà liên hội thành phố chúng ta thường xuyên họp."
Hội nghị bình thường chủ yếu ở chỗ này, còn có hai địa điểm còn lại ở chỗ khác. Mời ngài”.
Một giọng nữ nhẹ nhàng từ ngoài cửa truyền đến.
Ở đây tất cả mọi người thành tinh, coi như là chuyên gia kỹ thuật tiến vào làm thành viên liên hội, gia nhập lâu như vậy, cũng sớm đã nâng cao mẫn cảm chính trị.
Tất cả mọi người chú ý tới, mấy năm trước cũng chưa chắc sẽ thay đổi một lần ghế, lúc này tực khắc nhiều hơn một vị trí.
Một cái tên được đặt ở vị trí đó.
Trên đó viết: Công ty Minh Viễn - - Lý Trình Di.
“Cảm ơn đã dẫn đường. "Lúc này ngoài cửa truyền đến một giọng nam trẻ tuổi bình thản.
Thanh âm quá trẻ tuổi, làm cho tất cả mọi người ở đây có chút tò mò.
Có người nhíu mày, có người híp mắt, có người cúi đầu cầm di động tựa hồ đang gửi tin nhắn.
Hầu hết mọi người đều nhìn ra cửa.
Chờ người đến vào.
Tiếng bước chân càng lúc càng gần.
Cuối cùng.
Một người đàn ông cao lớn, tóc đen xõa vai, sải bước vào phòng họp.
Hai mắt người đàn ông mang theo một chút màu vàng, tựa hồ đeo mô hình mắt cải tiến nào đó.
Trên người mặc âu phục đen đơn giản, áo sơ mi màu tím đậm.
Mấu chốt là khí chất.
Không biết chuyện gì xảy ra, người này từ lúc bước vào cửa, Cho dù là ánh mắt hay là tư thái, vẻ mặt
Đều ẩn ẩn có loại cảm giác áp bức khó hiểu.
Rõ ràng biểu hiện của anh tương đối ôn hòa, nhưng chính là làm cho người ta có một loại cảm giác uy hiếp mãnh liệt.
Cảm giác đó giống như một con sư tử đực xông vào một đàn cừu.
“Mọi người hoan nghênh Lý Trình của công ty Minh Viễn"Đinh Tạo Thành làm người chủ trì, mở miệng nói.
Nhất thời một trận vỗ tay vang lên.
“Cảm ơn, cảm ơn chư vị. Tôi mới đến, mong mọi người ngày sau chiếu cố nhiều hơn. "Lý Trình Di ôm quyền khách khí nói.
Anh nhanh chóng ngồi xuống dưới sự dẫn dắt của người phục vụ.
Mới ngồi xuống, liền có người bên cạnh nhẹ giọng nói.
Quảng cáo của công ty Minh Viễn làm rất khá, tôi cũng xem rồi, lợi hại thật.
Người này mặt đầy râu quai nón, đeo kính râm màu xanh đậm, tóc nhuộm thành màu trắng, có loại mùi vị không chính thống, nhưng hàng hiệu trước mặt hắn lại biểu hiện: Giám đốc khu thể hình Khoa Vũ - - Vạn Thành Hạo.
“Đa tạ. "Lý Trình Di mỉm cười đáp lại, dù sao lần đầu tiên họp, mỉm cười với ai là tốt rồi, đưa tay không đánh người tươi cười, như vậy chắc chắn sẽ không đắc tội với người khác.
“Các người có phải thật sự giết chết con trai Trịnh Khải của tập đoàn Thiết Phong hay không? "Vạn Thành Hạo lại hỏi.
“Tôi cũng không biết. "Lý Trình Di mỉm cười.
“Xem ra tập đoàn Thiết Phong trong mắt các người không đáng nhắc tới, giết chết tiểu tử kia coi như là làm chuyện tốt. "Vạn Thành Hạo tiếp tục nói.
“Tôi chỉ tới đây họp, những thứ khác không rõ lắm. "Lý Trình Di tiếp tục mỉm cười.
“Ai à, thời gian trước, cha Trịnh Khải đã chết. Tập đoàn hắn buôn bán cũng bị xâu xé, tổn thất không nhỏ. "Vạn Thành Hạo nói.
“Cái này chúng ta cũng không rõ ràng lắm"Lý Trình Di không biết lúc này nên dùng biểu tình gì, nhưng vì duy trì trước sau nhất trí, hắn vẫn tiếp tục mỉm cười.
"Hắn không riêng gì cha chết, mới cưới vợ mới còn vụng trộm chuyển tài sản, lăng nhăng, thời gian này đều đang kiện lên tòa án, nghe nói vợ hắn còn sinh con cho cả bồ nhí"
“Vậy cũng quá thảm rồi. "Lý Trình Di mỉm cười.
“Cậu cười thật vui vẻ. "Vạn Thành Hạo hết chuyện để nói
Lý Trình Di cũng vẻ mặt vô tội, anh chưa từng dự cuộc họp, không biết nên dùng vẻ mặt gì.
Là Đại Hùng trước khi đi nói với anh, phải luôn nở nụ cười là tốt nhất.
Chỉ cần cười, người khác sẽ cảm thấy ngươi bí hiểm, sờ không thấy đáy, còn có thể kéo gần khoảng cách với người khác. Có vẻ không quá bén nhọn nguy hiểm.
“Cậu xem Trịnh Khải đang nhìn cậu kìa. "Vạn Thành Hạo nhắc nhở, bí mật chỉ chỉ phương hướng.
Lý Trình Di nhìn theo, vừa lúc thấy Trịnh Khải nhìn sang bên này.
Anh mỉm cười với hắn.
Bùm!
Trịnh Khải nhịn không được nện một quyền lên mặt bàn, sắc mặt xanh mét.
Tức giận
Thật tốt.
Lý Trình Di cảm thấy lần liên hội này thật không uổng công.
Anh thích loại đối thủ kiệt ngạo bất tuân này, lại thủy chung không chịu khuất phục.
Khuất phục quá nhanh thì anh lấy ác niệm từ đâu?
Đoàn người ngồi xuống.
Đinh Tạo Thành làm hội trưởng đương nhiệm đứng dậy.
"Rất vui vì không có ai vắng mặt trong cuộc họp này."
Anh ta cầm bài phát biểu, ổn định microphone.
"Quy củ cũ, bởi vì chuyên viên Liễu Thông Bắc tiên sinh đang ở nơi khác xử lý sự vụ, lại kiêm chức vụ chuyên viên, tạm thời không thể trình diện, cho nên hội nghị lần này, vẫn là do tôi tới chủ trì."
Đinh Tạo Thành hắng giọng một cái, làm chuyên gia điều khiển vũ khí bay, anh tự nhiên là tiêm mũi tiêm cường hóa.
Lúc này liếc mắt một cái liền thấy mâu thuẫn giữa Lý Trình Di và tập đoàn Thiết Phong Trịnh Khải.
Nhưng anh ta làm ngơ.
Trong liên hội không nên đối đầu quá nhiều, như vậy tình huống rất bình thường.