Chương 381 Xem kiêu ngạo được bao nhiêu
So với Lý Trình Cửu và Phạm Vũ Phỉ, nhan sắc của cô rõ ràng hơn không ít.
Da thịt trắng nõn, cái miệng nhỏ nhắn môi đỏ sẫm, mắt lãnh đạm sắc bén, cộng thêm khuôn mặt trái xoan tinh xảo.
Cho dù chỉ là tóc ngắn màu đen, cũng vẫn có vẻ đẹp trong trẻo nhưng lạnh lùng tinh khiết.
“Trăn Trăn, cậu hiểu biết nhiều thật, không giống tớ, ở nông thôn nhà tớ, có rất nhiều thứ chưa từng nghe qua. "Phạm Vũ Phỉ hâm mộ nói. Tính tình cô hơi mềm yếu, cho nên mới có thể hợp với người như Lý Trình Cửu.
“Thế thì cậu phải đọc nhiều trên mạng vào "Tạ Trăn đóng sách điện tử trong tay, ánh mắt nhìn về phía Lý Trình Cửu.
"Lại nói tiếp, Trình Cửu, rõ ràng là cậu về nhà, vì sao còn giữ bộ mặt này?"
Quan hệ giữa Tạ Trăn và Lý Trình Cửu có chút vi diệu.
Hai người thuộc về quan hệ cạnh tranh, thực lực mạnh hơn Lý Trình Cửu một chút, nhưng chênh lệch không lớn.
Hai người bởi vì thưởng thức lẫn nhau, lúc trước Lý Trình Cửu bị nhị đại kia cướp đoạt danh ngạch, Tạ Trăn bênh vực lẽ phải, nên chiếm được cảm tình của Lý Trình Cửu.
Hai người cũng bởi vậy mà dần thân nhau.
“Vẻ mặt gì cơ? "Lý Trình Cửu sờ sờ mặt mình.
“Chính cậu không nhìn thấy, hiện tại cậu rất căng thẳng. "Tạ Trăn thẳng thắn nói.
Lý Trình Cửu trầm mặc.
Cô biết tại sao mình căng thẳng, nhưng
“Không thể nói sao? Nhưng không sao, dù sao chúng ta cũng không ở lại được mấy ngày. "Nhà Tạ Trăn ở tỉnh, chỉ tiện đường đi cùng hai người bạn thân.
“Không có gì không thể nói. "Ánh mắt Lý Trình Cửu âm trầm, tựa như mắt cá chết.
Chủ yếu là trở về còn có em trai ở nhà.
“Em trai? Em trai ruột? "Phạm Vũ Phỉ tò mò hỏi.
“Ừ. Một tên, rất đáng ghét. "Lý Trình Cửu vừa nghĩ tới nụ cười giả tạo của tên kia, liền cảm giác điên tiết, hàm răng mơ hồ nghiến đến trẹo cả hàm.
“Tớ chỉ muốn có một cậu em, đáng tiếc trong nhà tất cả đều là anh chị. "Phạm Vũ Phỉ cười nói. Lại nói tiếp, em cậu có đẹp trai không?
“Cậu xem tớ có xinh không? "Lý Trình Cửu chỉ chỉ chính mình.
“Ặc, tớ thấy cũng được mà! "Phạm Vũ Phỉ xấu hổ nở nụ cười.
“Cho nên cậu cảm thấy em tớ có thể đẹp trai sao? "Lý Trình Cửu im lặng.
“Em trai cậu làm cậu căng thẳng. "Tạ Trăn ở một bên thản nhiên nói," Em cậu không phải học sinh trường quân đội chứ? Cậu căng thẳng như vậy làm gì?
"Bởi vì, tên kia, không biết từ đâu mình học được cận chiến, lần trước tớ đánh không lại nó!"
“Xì, làm sao có thể. Trình Cửu cậu quá khoa trương. Không phải học sinh quân đội, tuổi còn nhỏ hơn chúng ta, trước kia còn nghe cậu nói qua, điều kiện gia đình cậu bình thường. Em trai cậu sao có thể đánh bại cậu? "Tạ Trăn lắc đầu không tin.
“Đúng vậy, mũi tiêm cường hóa đắt như vậy. Em cậu còn chưa có chuyên gia huấn luyện tiêu hóa mũi tiêm. Cho dù tự học cận chiến cũng không thể đánh thắng được cậu"Phạm Vũ Phỉ cũng hoàn toàn không tin.
"Tớ cũng không biết vì cái gì, nhưng em tớ rất mạnh!"Lý Trình Cửu trong mắt lúc này đã bắt đầu tóe lửa.
“Đó là trước kia. "Tạ Trăn nói," Lần này, sau khi cậu nhận vũ khí bay, còn tiêm thêm một mũi cường hóa cấp ba, tỷ lệ tiêu hóa của cậu là 89%, xếp thứ bảy trong toàn bộ học viên. Cho nên, cho dù trước kia cậu đánh không lại em cậu nhưng bây giờ thì khác”.
Lý Trình Cửu gật đầu, "Tớ so với trước kia, trở nên mạnh hơn rất nhiều, rất nhiều nhưng..." Cô vừa nghĩ tới thảm trạng đêm hôm đó bị đánh, trong lòng so sánh sức mạnh, tốc độ vẫn thấy mình vẫn chưa đánh lại Trình Di.
“Sao? Còn không có lòng tin? Em trai không ngoan thì về đánh một trận đi. Chút chuyện nhỏ như vậy mà có thể ảnh hưởng lâu như vậy? Đây không giống Trình Cửu trong ấn tượng của tớ. "Tạ Trăn nhướng mày nói.
“Các cậu không hiểu đâu "Lý Trình Cửu nhắm mắt, hít sâu một hơi," Em tớ không phải loại đối thủ có thể xem thường”.
“Đó là trước kia. Em trai lại dám đánh chị thật kỳ cục. "Phạm Vũ Phỉ vươn tay bắt lấy mu bàn tay cô. "Cậu yên tâm, lần này chúng ta cùng cậu cùng nhau trở về, xem em cậu có bao nhiêu kiêu ngạo, lại còn dám phạm thượng không, không được thì chúng ta cùng xông vào đánh em cậu một trận, trút giận cho cậu"
“Chắc là trước kia cậu bị bóng ma tâm lý. Trình Cửu. "Tạ Trăn nói," Cho nên cho dù cậu mạnh lên, trong lòng vẫn còn lo lắng khẩn trương. Phỉ Phỉ nói không sai, lần này trở về, hung hăng đánh em cậu một trận, trong lòng liền thoải mái, vấn đề liền được giải quyết.
"Các cậu chưa nhìn thấy em tớ không hiểu loại cảm giác này đâu" Lý Trình Cửu thấp giọng nói.
"Cậu nói không sai."
Hai tay cô lau mặt, để cho mình tỉnh táo một chút.
Lần này, không giống.
Ba người bỏ qua đề tài này, tán gẫu về vấn đề phương hướng phân phối sau này.
Các cô được chính phủ bồi dưỡng chuẩn bị làm chuyên gia điều khiển vũ khí bay, sau đó sẽ được phân đến các phân khu trong nước, phối hợp phụ trách trị an nội bộ.
Nếu như có hạt giống thiên tài đặc biệt đáng giá bồi dưỡng, có thể đạt được danh ngạch, sẽ đạt được học vị nghiên cứu sinh về phương diện vũ khí bay bồi dưỡng từ đại học thành Tuần hoàn.
Trong thời gian học, có thể được một giáo viên hướng dẫn được đích thân chỉ điểm.
Nếu vận khí tốt, được thầy hướng dẫn tốt coi trọng, đó chính là một bước lên trời.
Cho nên ở trong bộ đội, nhất định phải cạnh tranh! Phải thể hiện mình, mới có thể có được nhiều tài nguyên hơn.
Theo ba người tán gẫu, thời gian chậm rãi trôi qua.
Chẳng bao lâu.
Đường sắt cao tốc đến bến.
Toại Dương đến rồi, hành khách cần xuống xe, xin mang hành lý chuẩn bị xuống xe.
Giọng nữ điện tử ngọt ngào vang lên.
“Đi thôi. Xuống xe. "Tạ Trăn đứng dậy lấy hành lý từ trên đỉnh đầu xuống.
Hai người còn lại cũng đứng dậy phối hợp, sau khi lấy được hành lý, chen vào đám người xếp hàng xuống xe.