Chương 398 Vấn đề
Đêm đã khuya.
Vĩnh An Uyển.
Long Môn điếu hỗn loạn từ trên giường bò dậy, mò mẫm đi về phía nhà vệ sinh.
Kháo, ban ngày uống nhiều đồ uống quá, còn muốn chuốc say Chị Đường, không ngờ bản thân lại thua.
Hắn ta vẻ mặt bất đắc dĩ, vịn tường đi tới bên bồn cầu, đặt mông ngồi xuống.
Xì.
Hàng tồn trong bụng nhanh chóng trống rỗng.
Long Môn Điếu mới chậm rãi xách quần, đứng lên, đi tới bồn rửa mặt rửa tay.
Vòi nước cảm ứng tự động phun ra dòng nước, vọt lên tay hắn.
Cái lạnh trong trẻo nhưng lạnh lẽo kích thích ý thức của hắn dần dần tỉnh táo.
Uh? Như thế nào cảm giác chỗ nào có điểm không đúng?
Hắn ngẩng đầu nhìn chính mình trong gương.
Luôn cảm giác có chỗ nào đó xảy ra vấn đề.
Ngẩng đầu lên, tiến lại gần gương.
Lại gần hơn.
Gần hơn nữa.
Hắn gần như dán cả người lên gương.
Không đúng!
Long Môn Điếu có chút mơ hồ.
Khuôn mặt trong gương, da trắng nõn, mắt long lanh, mũi cao, miệng nhỏ nhắn chúm chím như quả anh đào đỏ lựng.
“Á, không phải là mình!! Đây là Chị Đường!
Long Môn Điếu rốt cục cũng kịp phản ứng!
Người trong gương không phải là Chị Đường sao?
Trong nháy mắt, một cỗ khí lạnh từ trong đũng quần hắn xông thẳng lên đỉnh đầu.
Mình nửa đêm này đi WC cũng có thể nhìn thấy chị Đường, nhất định là gặp ác mộng rồi đúng không?!
Hắn vội vàng lui về phía sau, sắc mặt hoảng hốt.
Mà cô gái trong gương, cũng nhanh chóng lui về phía sau, trên mặt cũng mang theo thần sắc hoảng loạn.
“ !!? ”
Long Môn Điếu cảm giác có chút không đúng.
Hắn vươn tay, túm lấy mặt mình, kéo kéo.
Chà, cảm giác thật tuyệt.
Không hổ là chị Đường, khuôn mặt sảng khoái như vậy.
Chờ một chút! Mình thích Chị Đường không có nghĩa là mình muốn biến thành chị ấy!
Long Môn Điếu rốt cục cũng kịp phản ứng.
Hắn sắc mặt hoảng sợ, xoay người lao ra WC, trước tiên liền chạy về phía phòng ngủ mặc quần áo tử tế.
Hắn cho rằng là gương xảy ra vấn đề, ai đang trêu hắn.
Nhưng mình trong gương, vẫn là một bộ mặt của chị Đường. Quỷ dị chính là, dáng người hắn vẫn là dáng người ban đầu.
Một khuôn mặt thiếu nữ xinh đẹp, mọc trên cổ một người đàn ông cao 1m79.
“Đêm hôm làm gì thế anh Long? "Râu nâu từ phòng đối diện dụi mắt mở cửa đi ra.
"Ngươi con mẹ nó là ai vậy!?" Long Môn Điếu trợn mắt hốc mồm nhìn đối phương.
Một mái đầu màu vàng óng ánh quăn xõa xuống vai, làn da trắng nõn nà, hai mắt xanh ngắt, khuôn mặt quyến rũ tinh xảo, giống như minh tinh nổi tiếng Milan Ndella của Bạch Tinh
"Râu nâu đây” Nữ tinh mặt người mở miệng chớp mắt nói.
“Chị Đường sao chị lại chạy tới đây?”
“Không đúng, Chị Đường, sao sau một đêm mà chị lại cao như vậy?”
“... "Long Môn Điếu cùng Râu nâu vẻ mặt mơ hồ, nhìn nhau không nói gì.
A!!!
Đột nhiên dưới lầu phòng ngủ truyền đến một tiếng kêu hãi hùng.
Hai người giật mình, vội vàng lao xuống.
Vừa mới xuống lầu, liền nhìn thấy phòng nghỉ của Thải Hồng Đường, cửa phòng mở ra.
Một cô gái mặc váy ngủ dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, đang đứng trước gương, ngơ ngác nhìn mình.
“Chị Đường.....Đường!? "Long Môn Điếu là người đầu tiên kêu lên.
Nhưng thanh âm gọi được một nửa, lại mang theo nghi vấn kỳ quái nào đó.
Bởi vì từ góc độ này của hắn, vừa vặn có thể nhìn thấy một phần tình huống bên cạnh cô gái.
Đậu má! Đậu má!
Long Môn Điếu cùng Râu nâu đồng thời nhịn không được kinh hô lên tiếng.
Không phải vì cái gì khác, mà vì
Cô gái nhỏ nhắn xinh xắn trước gương kia, quả ngực lại quá khủng bố.
Nhìn từ xa, giống như một con chuột hamster với hai quả trứng trên ngực.
Chỉ riêng hai quả vếu mỗi bên đã to như quả bóng
Loại ngực khủng thế này chỉ có trong truyện tranh mới có thể xuất hiện này, làm cho trong lòng hai người không thấy hứng thú, ngược lại có loại cảm giác quái dị.
“Tôi gặp chuyện gì thế này? "Thải Hồng Đường chậm rãi xoay người.
Lúc này hai người mới nhìn rõ chính diện của cô.
Cả người cô ngoại trừ ngực biến hóa ra, còn có một chỗ biến hóa càng thêm rõ ràng.
Đó là đôi mắt.
Ánh mắt của cô, từ màu đen thuần khiết lúc trước, biến thành hai đôi mắt cầu vồng.
Trên tròng mắt tổng cộng có thể nhìn thấy bảy màu cam đỏ, vàng, xanh, xanh, tím. Tất cả các màu sắc được phân chia theo hình quạt. Thậm chí còn có thể phát sáng!
Giống như hai bóng đèn neon......
“Các cậu là Long Môn Điếu và Râu nâu!? "Thải Hồng Đường thoáng cái từ thân thể, nhận ra thân phận hai người.
“Sao lại thế này?! Các cậu sao lại biến thành bộ dạng quái quỷ này!? "Cô nhìn Long Môn đeo cái khuôn mặt của mình, nhất thời có chút sợ hãi.
“Bọn em cũng đang muốn biết vì sao đây! "Râu nâu bất đắc dĩ nói.
Kẹt kẹt
Lúc này lầu một một gian phòng khác, thuộc về phòng ngủ Đại Hùng cũng chậm rãi mở cửa phòng.
Một cô gái trẻ tuổi dáng người uyển chuyển, trước nhô sau vểnh, tỉ lệ hoàn mỹ, mặc một bộ váy ngủ màu tím, chậm rãi đi ra.
Tóc đen đến thắt lưng, da trắng nõn nà, hai mắt mơ hồ mang theo mị ý nhàn nhạt, nhưng lại ẩn chứa một tia anh khí.
Cô gái mỉm cười, ngũ quan Cho dù là bất kỳ một chỗ nào, đều hoàn mỹ không thể bắt bẻ.
Nó giống như đo lường bằng các công cụ toán học chính xác nhất.
Hoàn hảo!
Đây là cảm giác đầu tiên mọi người nhìn thấy cô.
Cho dù khuôn mặt hay là dáng người, hay là làn da, đều hoàn mỹ đến thỏa đáng, hoàn mỹ đến có chút giống người giả, mang theo một loại cảm giác không chân thật khó hiểu.
“A, tất cả mọi người ở đây. Xem ra tất cả mọi người đã phát sinh biến hóa. "Thanh âm Đại Hùng từ trong cổ họng cô gái truyền ra.
Thải Hồng Đường mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vào cô gái này ít nhất qua một đêm cũng cao ít nhất 5 cm
"Là em đây." Đại Hùng gật đầu, "Quả nhiên, em biến thành ngoại hình mà em mơ ước."
Cô vươn tay nõn nà thưởng thức da thịt của mình.
“Giấc mộng này rất chân thật. Thật muốn vĩnh viễn không tỉnh lại”.
Lúc này Đại Hùng đẹp đến mức nhìn thấy mà giật mình, làm cho người ta không thể dời tầm mắt.
Rõ ràng làm cho người ta có một loại cảm giác chói mắt, nhưng chính là làm cho người ta không thể lý giải không muốn dời tầm mắt.
Đây cũng không phải là giấc mơ