Chương 427 Khoa học kỹ thuật Long An
Đại học Công nghệ Long An
Lý Trình Di nheo mắt lại, cho dù Liễu Thông Bắc hay là Tân Đức Lạp bên này, đều rõ ràng nói cho anh biết, thực lực Chuyên gia vũ khí bay của Phi Lưu cực kỳ khoa trương.
Điều này cũng làm cho anh sinh ra tò mò, rốt cuộc dạng gì cấp độ, có thể làm cho kiến thức qua thực lực của hai người bọn họ, đều nhất trí như thế.
Anh nhanh chóng lấy AR tra xét, đại học Khoa học kỹ thuật Long An, hiện tại chỉ có biến chủng Ngọc lan tím.
Vừa lúc đi qua hấp thu hoa khí, đồng thời thăm dò thực lực Chuyên gia vũ khí bay Phi Lưu.
Tòa nhà Liên hội.
Liễu Thông Bắc chậm rãi từ trong WC đi ra, vẻ mặt thoải mái.
Thích thật!
Anh ta xoa xoa bụng, cả đời này anh không có sở thích nào khác, chỉ là thích ăn.
Cho nên cũng thường xuyên bị táo tỏng
Lúc trước nhất thời cao hứng, muốn nếm thử gia vị mới mà bạn bè còn đang trong giai đoạn phòng thí nghiệm, kết quả ăn đến nghiện.
Đi trong hành lang tòa nhà liên hội trắng tinh, tâm tình anh ta thoải mái.
Gần đây sự tình ít đi, hy vọng là Minh Viễn cũng không gây ra chuyện.
Mọi thứ đang đi theo chiều hướng tốt.
Anh cảm thấy mình đến khu vực này là thật sự là chuẩn. Tuy rằng thân là một phần tử của Thập Nhất Phi Lưu, đến chín tỉnh miền Trung phát triển sẽ bị khinh bỉ.
Dù sao bên này chủ yếu là phát triển kinh tế hậu cần, phần lớn là chuỗi sản nghiệp cấp thấp, nhưng tính thay thế mạnh, cũng không có cao thủ gì ở chỗ này. Ngay cả trao đổi luận bàn cũng không được.
Nhưng nơi này thích hợp dưỡng lão!
Liễu Thông Bắc ngâm nga một bài hát, dự định đến trung tâm mát xa thư giãn một chút
Con trai lại gọi điện thoại tới hả?
Bỗng nhiên một hồi chuông điện thoại vang lên từ trong túi quần anh.
Lấy di động ra, một dãy số xa lạ, anh lười biếng ấn nút kết nối.
Alo? Ai đấy?
Liễu chuyên viên sao? Tôi là Lý Thân Tuệ ở Đại học Trung Dịch. Trong khoảng thời gian này phải đến công tác tại khu vực do anh quản lý. Xin hãy cho Thiên Nhãn nhận dạng an toàn. "Một giọng nữ khàn khàn lạnh nhạt từ đầu dây bên kia truyền ra.
“Được. Đại học Trung Dịch Lý Thân Tuệ hả. Được. "Liễu Thông Bắc ấn xuống một sợi dây chuyền màu bạc đeo trên cổ, nhất thời một tấm màn sáng hiện lên trước người anh.
Bốp bốp điểm trên màn sáng, sau đó xác nhận hoàn thành nhận dạng Thiên Nhãn
“Được, làm phiền anh rồi. "Đầu dây bên kia nói.
“Không có việc gì. Có thể hỏi, cô tới bên này là chuẩn bị làm gì? "Liễu Thông Bắc nhìn như tùy ý hỏi.
“Ừ, là nghe nói khí hậu tỉnh Phong Nam rất thích hợp cư trú, tới đây du lịch một chút.
Lời này đúng là bịp bợm!
Trong lòng Liễu Thông Bắc châm chọc, nhưng ngoài mặt vẫn giả tin.
“Vậy là tốt rồi. Cần giúp đỡ gì gì đó, có thể trực tiếp tìm điện thoại của liên hội, liên lạc với nhân viên công tác, tôi báo tên cho cô”.
‘Đa tạ chuyên viên”.
“Không có gì”
Cúp máy.
Liễu Thông Bắc đứng tại chỗ, dừng một chút, sờ sờ trên cổ tay, Tân Đức Lạp mới tặng vòng tay trợ lý sinh hoạt thông minh.
Lập tức cầm điện thoại di động, bấm một cú điện thoại khác.
“Này. Lý lão đệ à, có chuyện muốn nói với cậu”.
.......................
Trong Vĩnh An uyển.
Lý Trình Di để điện thoại xuống, như có điều suy nghĩ.
Anh đều chuẩn bị lập tức rời đi đi Long An bên kia, không nghĩ tới Đại học Trung Dịch người tới nhanh như vậy.
Mặc kệ Liễu Thông Bắc nói khoa trương cỡ nào, thực lực cụ thể vẫn phải tự mình nhận thức mới biết được.
Xét thấy ảnh hưởng của Thải Hồng Đường, cùng với thân phận liên hội bên mình, dựa theo cách nói của Liễu Thông Bắc, đối phương sẽ không giết người, nhưng sẽ ra tay cảnh cáo.
Suy tư một chút.
Anh đứng dậy, đi ra cửa phòng khách.
Tất cả mọi người trong Team lúc này đều canh giữ căn cứ Vân Sơn, nơi này chỉ có một mình anh.
Toàn bộ trang viên có vẻ trống trải.
Lý Trình Di không để ý những thứ này, đi thẳng ra khỏi Vĩnh An Uyển, mở thiết bị che chắn trên người ra. Hướng ra ngoài Thiên Nhãn, nơi cách xa nội thành đi đến.
Tốc độ của anh càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh.
Một lát sau, sợi kim loại màu bạc dưới chân chợt lóe lên.
Anh đã hoàn toàn rời khỏi phạm vi Thiên Nhãn, tiến vào khu vực hoang dã ngoài thành phố.
Ở thời đại này hoàn toàn lợi dụng hệ thống vận tải ngầm trao đổi vật tư, khu vực liên thành đã là khu vực hỗn loạn danh xứng với thực.
Sắc trời có chút âm trầm, tầng mây thật dày tựa như chăn bông, che kín ánh mặt trời.
Phía dưới núi rừng liên miên, trên một con đường thẳng tắp có chút cũ kỹ hư hại.
Lý Trình Di bắt đầu chạy, giống như một chấm đen nhỏ, không hề thu hút.
Rất nhanh.
Anh đi qua một khu rừng rậm rạp che khuất mặt đường.
Lúc xuất hiện, trên người đã mặc Tử Đằng Hoa Lân Y màu tím đen.
Từng đạo huỳnh quang màu tím tựa như mạch điện, chậm rãi lưu động trên người anh.
Phụt.
Đột nhiên anh dừng bước, đứng thẳng người, xoay người nhìn về phía thành phố Toại Dương.
Đến rồi.
Lý Trình Di rùng mình, tốc độ phản ứng của đối phương quá nhanh, hiển nhiên cũng có năng lực điều tra rất mạnh mẽ.
Ong.
Trên bầu trời xa xa, một đạo hư ảnh màu xanh thẳm đang cấp tốc bay tới.
Theo khoảng cách tới gần, Lý Trình Di có chút kinh ngạc phát hiện, cái này hư ảnh tốc độ thậm chí không bằng tốc độ của Đinh Tạo Thành.
Thậm chí còn không bằng tốc độ âm thanh.
Giao thủ nhiều, anh đối với tốc độ âm thanh đại khái là khái niệm gì, đã có cảm thụ trực quan.
Cho nên lúc này liếc mắt một cái liền nhìn ra hư ảnh này tốc độ không nhanh.
Khoảng cách càng ngày càng gần.
Rất nhanh, hư ảnh chỉ còn cách 100m.
Lúc này Lý Trình Di đã thấy rõ đó là thứ gì.
Đó là một thanh đoản kiếm màu lam dài chừng cánh tay. Toàn thân tựa như hình cá, mặt ngoài lóng lánh từng ký hiệu phức tạp màu đen xem. Bên cạnh lưỡi dao có dòng khí màu trắng rất nhỏ, không biết là sinh ra như thế nào.