Chương 454 Góc chết Ám thành
“Xác định Góc chết tên là Ám Thành. Sơ định là 3 - 1. "Nguyệt Quý trả lời.
Ai xác định độ khó? Thực hiện khi nào? "Lý Trình Di hỏi.
"Làtiểu thư Đại Hùng căn cứ tỷ lệ sống sót cùng độ khó cứu chữa người bị thương đưa ra để đặt mức độ độ khó. Cho tới nay, Hoa Đình đem tất cả Góc chết thống nhất chia làm ba tầng”.
Tầng một: tỉ lệ tử vong của người bình thường 80%, tinh anh 60%, người hiếm gặp 40%.
Tầng hai: Tỷ lệ tử vong của người bình thường 95%, tinh anh 80%, người hiếm gặp 67%.
Tầng ba: Người bình thường 99%, tinh anh đợi thống kê, người hiếm đợi thống kê. Nguyệt Quý trả lời
"Số tầng được chia như thế nào?"
"Dựa theo manh mối về độ khó điều tra được, độ nguy hiểm, đánh giá bên trong Góc, chết bởi vì hiện tại công ty tiếp xúc với người Góc chết dần dần tăng nhiều, có thể thống kêcũng dần dần tăng nhiều, cho nên cho ra thống kê."
"Hiện tại có thể biết rõ độ khó của Góc chết, có cái nào?" Lý Trình Di không nghĩ tới lúc mình bận rộn nâng cao Ác Chi Hoa, trong Team còn làm ra nhiều thứ phân cấp như vậy.
"Tầng một: bãi đỗ xe Glius, Cửa hàng nhỏ yên tĩnh, nắm chặt tay, hiệu sách Tô Nhiễm, quán cà phê thỏ trắng nhỏ, quán hải dương không người, bậc thang vô tận, nông trường Nishimo, suối nước nóng Mông Sa."
Tầng hai: Vân Sơn, Lang Động, Con phố sương mù.
Tầng ba: Ám thành (tạm định).
“Xem ra, lúc tôi không có ở đây, tất cả mọi người đều rất cố gắng "Lý Trình Di thở dài.
Trong ba tầng phân chia, ngoại trừ chính anh trải qua, còn lại rất rõ ràng đều là những người khác trong Team.
“Có thông báo cho những người khác trong nhóm không? "Nguyệt Quý hỏi.
“Có"Lý Trình Di khẳng định trả lời, mang theo trọng kiếm trên trăm cân, anh còn phải trở về một chuyến, cất kỹ kiếm, đồng thời lập tức tiếp tục hấp thụ ác niệm, tăng cường hoa thần vị.
Tình huống bây giờ là, cho dù là hiện thực hay là Góc chết, cường độ Hoa Lân Y đều có chút không đủ dùng.
Hiện thực có thể dùng lực trường cấp bốn tạm thời chống đỡ, không sao. Nhưng Góc chết thì không được.
Ám thành xuất hiện, rõ ràng cho thấy, Độ khó Góc chết đã bắt đầu bạo phát gia tăng.
Anh không rõ là chỉ có một mình mình là như vậy, hay là tất cả mọi người đều như vậy.
Cho tới nay anh tiến vào Góc chết đã sắp lên hai chữ số. Trong khi một số là thoáng hiện, trực giác nói với anh ta rằng có vẻ như nó sẽ bị ảnh hưởng, cho dù đó là thoáng hiện hay cách khác.
Góc chết khủng bố như Ám Thành, rất có thể chính là xuất hiện như vậy.
Nhưng thực lực của Lê n, chẳng lẽ cũng kém mình hiện tại không nhiều lắm? Thậm chí mạnh hơn mình? Điều này không có khả năng.
Lý Trình Di nghĩ lại.
"Nếu như anh không phải dựa vào thực lực hoặc năng lực đặc thù ở Ám thành bảo đảm an toàn, vậy chứng minh, Ám thành nhất định có phương pháp nào đó, có thể lẩn tránh chiến đấu, có thể thời gian dài bảo đảm tự thân an toàn." Giống như con mèo mướp vậy."
Chỉ là ta lựa chọn sai lầm ra ngoài đối mặt, mới đi một con đường khó khăn nhất.
Lý luận này rất có thể đúng.
Lý Trình Di ngắt điện thoại, một lần nữa đón xe, kế tiếp, anh còn phải nhanh chóng đi qua biểu diễn ảo thuật, thu thập ác niệm, để tăng lên lần thứ ba tiến hóa của hoa Lay-ơn.
Trước mắt hoa ngữ kiên cố Lay-ơn là có năng lực phòng hộ tố nhất.
Dù sao hoa ngữ kiên cố có thể dùng trên tất cả Hoa Lân Y.
Cách xa ngàn dặm.
Nằm ở thành phố Sóc Dương, tỉnh Liên An giữa Long An và Toại Dương.
Mưa to xối xả.
Long Môn Điếu quỳ gối ở lầu một trang viên nhà mình, giữa đầu gối và sàn gỗ còn trải một tầng đệm chống trượt màu đen.
Trong phòng khách trang viên được trang hoàng lộng lẫy, trên sô pha đang ngồi một ông già tóc hoa râm sắc mặt có bảy phần tương tự hắn.
Ông già mặc bộ áo dài đen, phía trên thêu các thể loại chim ưng. Cả đám diều hâu uy vũ bị nhét vào trên chiếc áo tựa như một đám gà đen chen vào đồ hộp, không hề có khí thế.
Nhưng ông già dường như không nghĩ vậy.
Ánh mắt anh lạnh lùng nhìn chằm chằm Long Môn Điếu đang quỳ.
A Long, con biết mình phạm sai lầm gì không?
Ông ta là cha của Long Môn Điếu, Quý Cường.
Cũng là bang chủ bang Lão hổ, bang lớn nhất tại Sóc Dương, dưới trướng lớn nhỏ các loại quán bar KTV, phòng trà các loại ước chừng hơn chục sản nghiệp.
Dưới trướng ông ta ăn lương trực tiếp có hơn 600 người, ngoài ra còn mấy nghìn người là làm theo thời vụ
Ở thành phố Sóc Dương, ông ta cũng là một thế lực tiềm tàng khổng lồ có thể so với thành viên liên hội.
“... "Long Môn Điếu cúi đầu không lên tiếng.
"Tự nhiên mày điều hơn 200 người trong bang ra ngoại tỉnh, muốn làm gì hả?muốn tạo phản sao??" ông già đứng lên, xông tới chính là một cước, hung hăng đá vào vai Long Môn Điếu.
Bành một chút.
Long Môn Điếu cả người bị đạp ra xa mấy mét, nhưng anh lập tức nhanh chóng đứng dậy, tiếp tục cúi đầu quỳ.
"Mày có biết người của liên hội đều tìm đến nhà chúng ta rồi không!?Cha mày phải mời người ta ăn uống, phải nhận lỗi mà vẫn còn phải cười với bọn chúng”
Người của Nha Long bang ở bên cạnh nhìn chằm chằm, chỉ chờ cha mày xảy ra chuyện, mày thì cả ngày không biết làm gì ngoài việc lông bông, mày chê cha mày chưa sập đủ nhanh đúng không!? Quý Cường chỉ tiếc rèn sắt không thành thép chỉ vào con trai mắng.
“Cha, con sai rồi. "Long Môn Điếu cúi đầu nhận sai.
“Mày sai rồi!! " Ông ta tức giận nói," Là cha mày sai này, sai vì đã sinh ra mày!’
Ông ta xông lên lại một cước, hung hăng đạp vào cánh tay con trai.
Đạp ngã hắn ta xuống đất.