← Quay lại trang sách

Chương 474 Thiên mệnh

Nó cúi đầu, khom người.

Đột nhiên bộc phát, thân ảnh hóa thành một luồng bóng xám chạy nước rút về phía trước, tất cả khiến xung quanh thân thể đồng thời sáng lên ký hiệu thần bí.

Tốc độ của nó trong nháy mắt lại tăng vọt.

Thẳng tắp xông về phía Lý Trình Di.

Tốc độ tiếp tục điên cuồng tăng vọt!

Gấp đôi vận tốc âm thanh!

Gấp đôi!

Gấp ba!

Gấp 5!

Tốc độ khủng bố mang đến nhiệt độ cao khủng bố, khiến toàn thân nó bốc cháy. Một đôi móng vuốt màu bạc càng giống như bị đốt cháy, mang theo ngọn lửa chói mắt, vạch về phía mặt Lý Trình Di.

Phốc phốc!!

Kim sắc lóe lên giữa hai người.

Trong phút chốc, Thạch Khải Vương toàn thân lập tức cứng đờ, từ cấp tốc đến cực tĩnh.

Phảng phất hoàn toàn không có lực trùng kích. Trống rỗng ngừng lại giữa không trung.

Hai lợi trảo của nó, cách Lý Trình Di gần một thước.

Nhưng chỉ một chút khoảng cách này không có cách nào chạm được vào mục tiêu.

Xì.

Lý Trình Di chậm rãi thu kiếm.

Trường kiếm kim sắc rút ra từ ngực Thạch Khải Vương.

Lưỡi kiếm liên tục không ngừng rút ra, mang theo một mảnh huyết dịch màu xám tro.

Bùm!

Mặt đất dưới chân Lý Trình Di lúc này mới nổ tung, vỡ nát, sụt xuống.

Trong tiếng ầm ầm, lấy anh làm trung tâm, mặt đất xung quanh lún xuống nửa mét, hình thành một vòng tròn hoàn chỉnh trong phạm vi hơn mười mét.

Đây là do sức mạnh Thạch Khải Vương vừa mới bạo liệt chạy nước rút cực lớn dẫn đến.

Nếu là bất tử thì ta không khách khí.

Một tay Lý Trình Di rung lên một cái, kim quang chợt lóe lên.

Kim kiếm xẹt qua cổ và tứ chi của Thạch Khải Vương.

Một giây sau, đầu tay chân Thạch Khải Vương đều lăn xuống đất.

Toàn bộ thân thể rơi vào trong một đống chân tay cụt, vết nứt còn đang không ngừng tuôn ra mảng lớn máu xám.

Cách đó không xa trong cửa hàng, Quỳnh An đưa tay che miệng mũi, đôi mắt mở to, gắt gao nhìn chằm chằm Thạch Khải Vương dưới kiếm của Lý Trình Di.

Cô gặp qua rất nhiều người tiến vào Góc chết, bọn họ không có vũ khí bay, cũng không phải là người cải tạo, cũng chỉ có thể phát huy một phần thực lực ở bên trong Góc chết, sau đó cơ hồ đều bị quái vật đuổi giết.

Loại chạy ngược chạy xuôi trong Góc chết này, mệt mỏi, đã trở thành trạng thái bình thường của người Góc chết.

Nhưng

Chưa từng có một lần, người Góc chết đối mặt quái vật Góc chết lại có được sự nghiền ép như vậy

Xuyên thấu qua lớp kính của cửa hàng, lúc này Quỳnh An nhìn chăm chú bộ áo giáp màu vàng hoa lệ kia, trong mắt sợ hãi, dần dần phát sinh chuyển biến.

Nếu trước đây mình cũng có sức mạnh như vậy.

Đi thôi!

Trong phút chốc thân ảnh Lý Trình Di lóe lên, biến mất tại chỗ. Lại xuất hiện bên cạnh người cô và cha, anh buông kim kiếm, tùy ý hóa thành cánh hoa lay-ơn tiêu tán.

Sau đó một tay nhấc lên một người, nhanh chóng chạy như điên về phía xa xa.

Lý Trình Di chạy như điên cũng hoàn toàn khác với những người khác. Anh một bước đạp xuống, thân thể liền có thể như chim bay lên trời, bay vọt khoảng cách rất xa.

Lay-ơn đỉnh cực tăng sức mạnh cực kỳ khủng bố đối với áo giáp cùng sức phòng ngự thân thể.

Ngay cả lúc trước va chạm kinh hoàng với Thạch Khải Vương lao đến với vận tốc gấp mấy lần vận tốc âm thanh, cũng không thể khiến Hoa Lân Y hư hao.

Loại mức độ kiên cố này, đã vượt xa cực hạn của tất cả Hoa Lân Y khác, đạt tới một trình độ không thể tưởng tượng nổi.

Cái này tương đương với một chiếc máy bay chiến đấu không người lái tốc độ cao nhất từ trên trời giáng xuống, hung hăng đụng vào trên người một người nhưng người bị đụng không bị tổn hao một sợi lông.

Nhưng Lý Trình Di lúc này căn bản không rảnh để ý những thứ này, anh muốn chính là nhanh chóng tìm được Cánh cổng vô hình, thoát khỏi Thạch Khải Vương.

“Thạch Khải Vương truy sát kéo dài bao lâu? "Trong lúc chạy như điên, Lý Trình Di hỏi Quỳnh An.

“Ít nhất nửa giờ! Thân thể nó có thể không ngừng tái tạo lại, cẩn thận phía sau! "Quỳnh An đột nhiên kêu to.

Lý Trình Di cũng không quay đầu lại, thân thể chợt lóe sang trái.

Bùm!

Một khối tường xi măng cỡ xe hơi từ vị trí trước đó của anh đập qua.

Anh quay đầu nhìn lướt qua.

Thạch Khải Vương lúc trước bị tách rời, đã khôi phục hoàn chỉnh, lại đuổi theo.

Tốc độ của nó quá nhanh, cho nên Lý Trình Di chạy một đoạn, vẫn bị nó đuổi kịp.

Phiền toái!

Lý Trình Di suy tư một lần toàn bộ thủ đoạn của mình, nhưng đều không có biện pháp nào có thể giải quyết hoàn toàn phiền toái trước mắt.

Anh tiếp tục chạy như bay về phía trước, một bên suy tư cách giải quyết.

"Đúng rồi, lúc trước trong Góc chết nhỏ, mình giết chết quái vật sẽ thoát khỏi Góc chết." Điều này có thể được coi là một sự phá hoại đối với Góc chết. Độ phá hoại đạt tiêu chuẩn, là có thể thoát ly trước thời hạn. Quá nhiều sẽ hoàn toàn khởi động lại thoát ly.

Mà ở Góc chết, giết chết một hai quái vật không có phản ứng, có phải có nghĩa là độ phá hoại không đạt tiêu chuẩn?

Góc chết cỡ lớn như Vân Sơn cùng nơi này, quy tắc tựa hồ rõ ràng có chỗ khác."

Lý Trình Di trong lòng thầm nghĩ.

"Nếu mình phá hư Góc chết sẽ dẫn đến cưỡng ép thoát ly." Vậy để con quái vật Góc chết tự hủy hoại mình thì sao?"

Tâm niệm vừa động, anh đột nhiên quẹo vào một tòa nhà năm tầng bên phải.

Bùm!

Thạch Khải Vương theo sát phía sau, hung hăng đụng vào văn phòng.

Ở giữa tầng trệt bị đập ra một mảng lớn khiến tòa nhà rạn nứt.

Tấm khiên quanh thân nó một lần nữa sáng lên ký hiệu.

Hống!!

Một vòng sóng màu xám lấy anh làm trung tâm, đột nhiên nổ tung xung quanh.

Trong tiếng ầm ầm, tòa nhà văn phòng bị cắt thành hai khối, nửa trên chậm rãi trượt xuống, rơi xuống đất.