Chương 483 Quyết định khó khăn
Anh ta biết làm ra quyết định này rất gian nan, địa bàn một khi nhường, về sau muốn vào liền khó.
Nhưng chuyện cho tới bây giờ, cũng không có biện pháp khác, cho dù cứng rắn đối chọi cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Ngược lại là đem thịt nhường trước, để cho ba nhà đối đầu nội bộ rồi tính sau.
“Tôi đồng ý"Người đàn ông tóc bạc thấp giọng nói.
“Mặt khác, tìm được tung tích của em trai của tôi chưa? "Quý Huyền mệt mỏi dựa người về phía sau ngồi dậy.
"Còn chưa, bất quá dựa theo thân phận Quý Thắng Long tiên sinh, có lẽ đã tiến vào góc chết cũng không chừng. Hiện tại chúng ta đang ở trong giai đoạn nước sôi lửa bỏng, còn phải phân nhân lực ra tìm người pải chăng có chút không lý trí?"
Quý Huyền gật đầu, "Có lẽ, cậu ta đã bất tri bất giác chết ở chỗ nào trong cái nhà này, chân chính có thể chống đỡ cục diện, chỉ còn tôi”.
"Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, Quý Thắng Long tiên sinh vốn là người góc chết, dựa theo tính toán, thời gian của cậu ta cũng không nhiều lắm, nếu như ông trước nghe đề nghị của tôi, đem cậu ta làm mồi nhử, dụ người của Nha Long bang tới rồi xử lý bọn chúng thì đẹp"
Bành!
Đột nhiên, Quý Huyền đâm thủng hàng ghế trước, từ sau lưng nắm lấy cổ người đàn ông tóc bạc.
"Ông nói cái gì?" anh ta gắt gao ngăn chặn đối phương yết hầu, khiến hắn ta hô hấp không được, sắc mặt dần dần đỏ lên.
‘Dựa vào cái gọi là vứt bỏ để đạt được thắng lợi đó là sỉ nhục đối với năng lực của tôi! "Quý Huyền hừ lạnh một tiếng, ánh mắt âm ngoan.
"Mặt khác, cậu ta dù như thế nào phế vật, cũng là em trai của tôi, còn không tới phiên cậu đến thiết kế an bài!"
“... "Thanh niên tóc bạc bị kẹt đã bắt đầu tím mặt, mạch máu trên mặt nhô lên.
Cho đến khi người sắp ngất đi, Quý Huyền mới chậm rãi buông tay, sửa lại ống tay áo có chút nhăn nheo.
“Cho dù anh ghét tôi cũng vô dụng. "Ánh mắt thanh niên tóc bạc không thay đổi. "Tình hình sẽ không thay đổi vì điều đó."
“Anh không biết cái gì đâu"Quý Huyền lạnh lùng nói. Anh ta nhắm mắt lại, không nói nữa.
Trong đầu, hồi tưởng lại cảnh tượng lúc trước cha giao lại vị trí cho anh.
‘Chuyện trong Bang phái, từ nay về sau, con sẽ làm tốt! "Anh đứng ở trước mặt cha chém đinh chặt sắt.
Đây là trách nhiệm của con, cũng là nghĩa vụ của con!
‘Bố tin con." Ông Quý Cường ngồi trên ghế da, sắc mặt trầm thấp," Nhưng em trai con Thắng Long, con định làm gì?
“... "Quý Huyền không trả lời. Anh đối với em trai phế vật không có ấn tượng tốt.
“Đối tốt với nó một chút. "Cha anh trầm giọng nói," Hôm trước, nó và ta ký giấy phân chia trách nhiệm tài sản. Nó nói. Nó không có bản lĩnh hỗ trợ gia đình, con có bản lĩnh hơn nó, lợi hại hơn nó nhiều. Cho nên, nó tự nguyện buông tha tất cả quyền thừa kế sản nghiệp của nó, toàn bộ chuyển giao cho con”.
“... "Quý Huyền sửng sốt, ánh mắt lạnh lùng cứng rắn chuyển thành không tin.
Nó có thể làm được loại chuyện này?
“Em trai con "Quý Cường trầm mặc. Nghiêng mặt nhìn về phía cảnh đêm ngoài cửa sổ.
"Cũng từng cố gắng."
Trong xe, ánh mắt Quý Huyền từ trong hồi ức hoàn hồn lại.
Anh ta nhẹ nhàng dập tắt tàn thuốc.
“Nếu như tôi có thể dễ dàng buông bỏ nó thì tôi cũng dễ dàng buông bỏ anh, buông bỏ xung quanh, buông bỏ tất cả mọi người”.
“Anh, hiểu chưa?”
Người đàn ông tóc bạc ngồi hàng đầu sắc mặt hơi đổi. Nghe ra ẩn ý trogn lời nói của anh ta.
..........
Nhược điểm.
Rốt cuộc cái gì là nhược điểm?
Trong vườn hoa.
Sau khi nói chuyện với ông chủ Tân Đức Lạp, Lý Trình Di vẫn một mình đứng dưới ánh trăng, suy tư thâm ý trong đó.
Nguyên văn lời nói của ông chủ Tân Đức Lạp lúc trước, lúc này vẫn giống như một bộ phim, không ngừng chiếu lại trong đầu.
Nhược điểm, chính là chỗ khiến cậu yếu đi trên diện rộng, đó là chỗ thiếu hụt, là lỗ hổng, là chỗ trí mạng.
Nhược điểm chỉ là tồn tại tương đối. Đối với một đối thủ mạnh hơn cậu mà nói, bất cứ nơi nào cậu cũng là nhược điểm. "Tân Đức Lạp thấm thía nói.
Đương nhiên, đó lại là một cách nói khác. "Ông ta nhìn về phía Lý Trình Di, tiếp tục nói.
Tăng cường thực lực khẳng định là cần thiết. Mà bù đắp nhược điểm, có thể giúp cậu không dễ dàng bị đối thủ yếu đánh bại.
“Cậu có thể không bị kẻ yếu hơn mình đánh bại, làm được điều không chê vào đâu được.
Không chê vào đâu được. Vậy tôi phải làm thế nào? "Lý Trình Di trầm giọng hỏi.
"Điều này rất khó và tôi đã không làm điều đó, mặc dù, tôi biết một người đã làm điều đó", Tân Đức Lạp trả lời, "cách tiếp cận của cậu ta có thể cho cậu tham khảo."
Lý Trình Di dừng chân bất động, ngưng thần lắng nghe.
Trong mắt người kia, nhược điểm chia làm hai bên thể xác và tinh thần. Nhược điểm của thân thể, là sơ hở có thể khiến cậu dễ dàng bị tổn thương trí mạng.
Ví dụ, cậu ra ngoài mua đồ uống. Nếu ai đó dự đoán trước quỹ đạo hành động của cậu, dự đoán xu hướng sở thích của bạn, thì có khả năng hắn ta bỏ thuốc độc vào đồ uống khiến cậu tử vong sau khi uống đồ uống”.
Lại ví dụ như, thức ăn mà cậu ăn, toàn bộ quá trình đều giao cho người ngoài nấu nướng, nếu có người muốn gây bất lợi cho cậu, chỉ cần xuống tay ở khâu nấu nướng vốn rất sơ hở là được”.
Còn nữa, nếu hành tung của cậu bị người khác nắm giữ, có người mai phục một lượng lớn thuốc nổ. Cậu tiến vào trong nháy mắt nổ tung, cậu chắc chắn phải chết.
Tân Đức Lạp đưa ra một vài ví dụ trong một hơi thở.
“Ông nói không sai. "Lý Trình Di nghiêm túc gật đầu. Như vậy, những nguy hiểm này có thể thông qua trang bị khoa học kỹ thuật để tránh hay không?’