Chương 490 Đụng độ
Một cước này rất nặng, khiến cô văng xa mấy mét, đụng vào trên người hai thanh viên Hải Lang phía sau.
Thằng khốn!
Đám người Hải Lang nổi giận xông lên muốn động thủ.
Kẹt kẹt.
Những họng súng lớn xung quanh được nâng lên, toàn bộ nhắm vào bọn họ.
Một đám người nhất thời không dám động đậy nữa.
“Đánh đi! Mau tới giết ta! "Người đàn ông tóc đỏ Agatha giơ cao hai tay, cười ha hả.
Đến đây, đừng sợ!
Người đàn ông tóc đen trong nhóm Hải Lang nâng trưởng team Arisa lên, trầm giọng tiếp nhận quyền chỉ huy.
“Ra sân bay trước! "Anh ta thấp giọng nói.
Một đám người đè nén lửa giận, bị họng súng chỉ vào, lại không có trang bị, chỉ có thể nghẹn khuất đi ra sân bay, đi tới bên ngoài khu nghỉ ngơi, chờ đợi kiểm tra kết thúc.
Rất nhanh, kiểm tra hoàn thành, tất cả trang bị vũ khí trong vali của bọn họ đều bị lục soát, quần áo hàng ngày cũng bị lục tung làm dơ bẩn.
“Đám khốn nạn này! Mẹ kiếp! "Sắc mặt Arisa khó nhìn tới cực điểm.
"Đãi ngộ của người Góc chết luôn luôn không tốt, nhưng không nghĩ tới Sultan lần này ngay cả che giấu cũng không che giấu, trực tiếp dẫn người động thủ." người đàn ông tóc đen trầm thấp trả lời, "Bọn họ chính là nhằm vào chúng ta, nhưng không rõ là đơn độc nhằm vào Hải Lang chúng ta, hay là"
"Lần này người Góc chết tới không ít, chúng ta chờ một chút, nhìn xem bọn họ đến cùng muốn làm gì?"Arisa cắn răng nói, cô bị đạp một cước, hiện tại bụng còn đang từng trận quặn đau.
Một đám người đè nén lửa giận, ở khu nghỉ ngơi chờ.
Chỉ chốc lát sau, lại là một chiếc máy bay chở khách đến.
Một đội du khách nhao nhao đi ra. Trong đó hai đội chỉ có từ ba đến năm người.
Mà người đàn ông tóc đỏ Agatha, tựa hồ có tin tức chuẩn xác, dẫn người tiến lên, liền ngăn cản người Góc chết của hai Team.
“Làm nhóm Đạn hạt nhân-Team Góc chết bên Nghi quốc! "Arisa nhận ra một người trong Team.
Một nhóm là Ngôi sao bờ bắc của Siesta. "Người đàn ông tóc đen ở một bên bổ sung" Đều là team Góc chết bị hấp dẫn tới.
Trên thế giới người Góc chết rất nhiều, tất nhiên trong đó Team cũng nhiều.
Những team này cơ bản đều được thành lập vì một mục đích, đó chính là chia sẻ thông tin, gia tăng tỷ lệ sinh tồn.
Có người thậm chí chính là đơn thuần bởi vì người Góc chết bị xã hội xa lánh, bị bỏ qua cho nên tự phát lập team để tự bảo vệ mình.
"Đạn hạt nhân là nhóm bạo lực, bên trong rất nhiều người điên, tôi ngược lại muốn nhìn xem bọn chúng xử lý như thế nào!"
Quả nhiên, một trận ồn ào tranh cãi bắt đầu. Hiển nhiên hành lý gửi vận chuyển của bọn họ cũng bị dỡ ra kiểm tra.
Bốn người trong nhóm Đạn hạt nhân đều có ánh mắt điên cuồng, hai người trong đó động thủ không hề báo trước.
Một người chạy về phía Agentha, trong khi người kia chạy về phía những người lính áo giáp ở một bên.
Phốc phốc phốc phốc!
Trong phút chốc, một trận đạn bắn phá.
Hai người còn không tới gần, liền bị bắn lỗ chỗ, máu chảy tóe khắp nơi
Hai người còn lại bị Agentha và một người khác, mỗi người một quyền, nhẹ nhàng mà tinh chuẩn đánh ngã xuống đất.
"Những thứ rác rưởi này là nhân tố gây bất ổn xã hội, là những kẻ khủng bố tiềm tàng, hãy nhìn, hãy nhìn!" Agentha cười, giơ tay lên. Ngay cả binh lính chính thức của chúng ta cũng dám tập kích, còn có cái gì bọn họ không dám làm?
Người Góc chết đều là rác rưởi! Thấy không? Đều là bom hẹn giờ!
“Mấy người Mọi người không phục? "Anh ta cảm giác được ánh mắt ba người ở Ngôi sao bờ Bắc không đúng, lúc này lạnh như băng nhìn qua.
"Vì giữ gìn an toàn trật tự bản địa, tất cả người Góc chết đến Sultan, đều phải bị mở rương kiểm tra hành lý, tịch thu hết thảy hàng cấm!"
Anh ta giơ tay phải lên lớn tiếng nói.
Xung quanh đông đảo du khách và nhân viên địa phương đều hùa theo.
"Chúng tôi có thể đi chưa?" trưởng team Ngôi sao bờ Bắc là một người đàn ông cao lớn mặt lạnh lùng, tên là Lôi Sơn.
“Đương nhiên. Mọi người rất nghe lời. "Agentha cười nhăn nhở
Lôi Sơn gật gật đầu, mang theo hai gã đồng bạn giống như người bình thường, đi ra cửa kiểm tra an ninh.
Trong rương hành lý của bọn họ, từng kiện trang bị đắt tiền cùng vật phẩm tư nhân bị lật ra tịch thu, có chút thậm chí căn bản không phải hàng cấm, cũng bị binh lính lấy đi.
“Đại ca, chúng ta cứ nhịn như vậy?! "Phía sau Lôi Sơn, một người con gái nhịn không được đè nén hỏi.
“Không sao, sau này ta có thể bồi thường cho mọi người, tùy bọn họ xử lý. Thái độ của Sultan quan trọng hơn. "Lôi Sơn bình tĩnh nói.
“Đúng vậy, xem ra nơi này không hoan nghênh chúng ta. "Một người đàn ông khác đẩy kính AR, trầm thấp trả lời.
"Không ai hoan nghênh chúng ta, trên thế giới này, có thể dựa vào, chỉ có chính mình." Lôi Sơn nói, "Hoạt động là Tập đoàn Noel tổ chức, mà Chính phủ Sultan ngược lại bày ra thái độ không hoan nghênh, rất hiển nhiên, Tập đoàn Noel cùng chính phủ có sự khác biệt, hơn nữa khác biệt không nhỏ."
"Nhưng mà trang bị của chúng ta" người con gái duy nhất có chút tức giận.
“Tôi đã liên lạc với người bản địa, thu mua đủ vật thay thế, sau này mọi người vất vả một chút, tự mình lắp ráp là được rồi. "Người đàn ông đeo kính trả lời.
Đi thôi, lần này nhất định phải tìm được sách ghi chép. Nếu tin tức tập đoàn Noel thả ra là thật, như vậy tìm được sách ghi chép, có thể cho mỗi người chúng ta thêm hai luồng trăng lưỡi liềm. "Lôi Sơn lạnh lùng nói.
Lúc này, radio trong đại sảnh sân bay lại vang lên, âm thanh nhắc nhở bằng tiếng Sultan chậm rãi vang lên.
Trên màn hình cũng hiện ra tin tức.
"Chuyến bay T-7762, hành khách đến từ thành phố Triều Ngữ Nghi Quốc, xin hãy đến bàn xoay số 4, chờ lấy hành lý của quý khách."
Trong hành lang, đám người Lý Trình Di đang chậm rãi đi theo đám người.
Theo tiếng radio vang lên, người trong khoang máy bay nhao nhao đứng dậy.