Chương 515 Tinh Hồ
Xùy!
Trong chốc lát một luồng ánh sáng đen từ mặt bên giữa không trung bắn ra mà với một tốc độ không thể tưởng tượng, tinh chuẩn đâm về phía đầu Sarin.
Rõ ràng là xuất phát sau nhưng đi sau, ánh sáng đen lại phảng phất dự đoán được toàn bộ quỹ đạo của Sarin, đâm chuẩn xác về vị trí huyệt thái dương của hắn.
Coong!
Một tiếng vang thật lớn.
Sarin cả người bay ra bên ngoài, đụng vào bên trái một tòa siêu thị.
Cả người hắn khảm trên tường kim loại của siêu thị, hồ quang điện màu lam trên người không ngừng nổ tung, lưu chuyển.
Một bên mặt, những vết rạn có thể thấy rõ ràng.
Suýt nữa thì....
Hắn giơ tay lên, nhìn xem trong lòng bàn tay của mình, nơi đó là dùng để ngăn cản luồng ánh sáng đen, nhưng lúc này trong lòng bàn tay đã bị xuyên thủng.
"Đây là.... Vũ khí bay!!!" Khuôn mặt của Sarin dưới mũ giáp vặn vẹo nổi giận đứng lên.
"Mocady, ngươi lại dám hợp tác với Nghi quốc!!"
"Ai nói với ngươi, chúng ta hợp tác?" Mocady đứng tại cửa siêu thị, trong lời nói lộ ra một tia trào phúng.
Hắn có chút nghiêng người, tránh ra vị trí, lộ ra dáng người cao to trên cánh tay quấn một dây thừng màu bạc.
Bóng người mặc áo giáp toàn thân, áo giáp tựa như dùng vô số thủy tinh vỡ ghép lại.
Người này hình thể cực kỳ khôi ngô, chỉ so với Mocady cao 5 mét hơi thấp một chút, phần lưng cõng một thanh trọng kiếm phảng phất dùng vô số mảnh pha lê vỡ tổ hợp thành.
" Hóa ra là....các ngươi!!?" Nhìn người tới, đồng tử dưới mũ giáp của Sarin đột nhiên co rụt lại.
"Tinh Hồ...!!"
"Như ngươi thấy. Ta là Tinh Hồ, Đại Diệu Tinh Hàn Tất." Bóng người nâng tay phải lên, từng đạo ánh sáng đen như cá bơi từ phía sau hắn bắn ra, chậm rãi xoay vòng ở lòng bàn tay.
"Không có khả năng!! Nghi quốc cùng Bạch Tinh rõ ràng liên thủ giảo sát các ngươi! Dư đảng của các ngươi, làm sao có thể còn..." Sarin dữ tợn quát.
Oanh!!
Trong chốc lát một ánh sáng đen to như thùng nước, ầm vang rơi trên người Sarin.
2 giây.
Ánh sáng đen biến mất, Sarin toàn thân đỏ rực, phần lưng áo giáp tính cả sau lưng vách tường, hòa tan trong làn sóng nhiệt cao hơn 1.000 độ.
Mà ý thức của bản thân hắn đã triệt để đã hôn mê.
*
*
Trong thành Ốc đảo.
Một vườn hoa nhỏ tại khu biệt thự
Lý Trình Di dừng bước lại, ngửa đầu nhìn qua ánh đèn ảm đạm trong biệt thự.
"Đã không ai rồi hả?"
Hắn khẽ nhíu mày.
Đây là vị trí mà Thải Hồng Đường và Quỳnh An sau khi đối chiếu đưa cho hắn, Harness hẳn là ở ngay chỗ này.
Quyển sách ghi chép Sa đạo đã là giả, vậy liền chỉ còn đầu mối duy nhất là Harness.
Người này từng là thành viên nhóm Kim Nhãn Xà của Lê n, cầm trong tay Quyển sách ghi chép thành công rời đi Ám Thành.
Hơn nữa còn may mắn một mực sống đến nay.
Chỉ là không biết tại sao phải cùng Sa đạo ở cùng một chỗ.
Đẩy cánh cửa nhỏ của biệt thự.
Lý Trình Di đang muốn đi vào, chợt nghe nơi xa khu ngã tư truyền đến tiếng va đập kịch liệt. Còn có từng đợt tiếng súng, tiếng nổ mạnh.
Nhìn phương hướng, hẳn là hai cái phương hướng mà team Người Góc chết xông vào được.
Chỉ là đoán chừng bọn họ cũng không nghĩ ra, quyển sách ghi chép bày ở ngoài là giả. Lý Trình Di ngừng tạm bước chân, tiến vào vườn hoa biệt thự.
Trong hoa viên khắp nơi đều treo đầy tấm thẻ nhỏ màu hồng màu trắng.
Hắn tùy ý nắm một tấm, nhìn xuống.
Hi vọng ba mẹ sống lâu trăm tuổi, khỏe mạnh. — Đóa Đóa.
Điển hình cách viết và phong cách của người Nghi quốc, văn tự cũng là tiếng Nghi quốc.
Tại một sào huyệt của Sa đạo, làm sao lại xuất hiện tiếng Nghi quốc? Nơi này chính là Sultan.
Lý Trình Di trong lòng dâng lên một tia nghi hoặc.
Có lẽ là mình vừa lúc gặp được một tên Sa đạo biết tiếng Nghi quốc?
Hắn suy đoán.
Buông xuống tấm thẻ, tiếp tục đi tới, hắn cẩn thận lắng nghe động tĩnh xung quanh.
So với công cụ khoa học kỹ thuật, hiện tại Long hóa đã kết thúc cải tạo hắn, khiến hắn càng tin tưởng vào ngũ giác của mình.
Đi đến biệt thự trước cửa, Lý Trình Di vươn tay, nhẹ nhàng ấn nhẹ vào khóa cửa.
Răng rắc.
Cửa nhẹ nhàng bị đẩy ra.
Khóa cửa tính cả then cài kim loại bị chặt đứt.
Trong phòng không có một ai. Trên mặt đất còn tán lạc một chút quần áo xốc xếch
Hiển nhiên phòng ốc chủ nhân lúc rời đi rất vội vàng.
"Xin hỏi, Harness có ở đây không?"
Hắn dứt khoát dùng tiếng Nghi quốc hỏi thăm.
"Tôi là người được Tân Đức Lạp cha của Lê n tới hỏi thăm
Trong phòng không có trả lời.
Lý Trình Di lẳng lặng xuất ra một chiếc nhẫn Kim Nhãn Xà.
" Đây là tín vật của tôi."
"Harness, đã chết."
Bỗng nhiên trong góc, một miếng sàn nhà chậm rãi xoay, lộ ra một cái miệng hầm.
Bên trong lỗ hổng từ từ trồi lên một ông già tóc bạc trắng ngồi trên ghếg.
Tiếng Nghi quốc, là ông ta nói
"Không thể nào, tôi tra được tư liệu chứng minh anh ta còn sống!" Lý Trình Di nhíu mày.
"Có thể đem chiếc nhẫn cho ta xem một chút không?" Ông lão vươn tay.
" Để trao đổi, ta có thể đem Quyển sách ghi chép, giao cho cậu."
Quyển sách ghi chép?!
Lý Trình Di trong lòng run lên.
Hắn nhìn chăm chú lên ông già, 3 giây sau.
Nhẹ nhàng ném chiếc nhẫn rơi chính xác trong ngực ông già.
"Cái này, là thuộc về Esther..." Ông già cầm lên, liền nhận ra chủ nhân chiếc nhẫn.
" Ông chính là Harness?" Lý Trình Di thấp giọng hỏi.
"Không... Ta chỉ là Harness thế thân." Ông già trả lời.
Ông đưa tay phải ra, từ dưới ghế ngồi, mở ra một cái hốc tối, xuất ra một quyển sách màu lam nhạt trang bìa phong cách cổ xưa.
"Đây chính là Quyển sách ghi chép."
Ông ta không thèm để ý chút nào ném quyển sách cho Lý Trình Di.