← Quay lại trang sách

Chương 548 Cưa người Góc chết

Trên mặt bà ta toát ra một tia tuyệt vọng tươi cười, sau đó từng bước một hướng bóng lưng đi đến.

Lúc đi tới bên cạnh Lý Trình Di.

Phụt.

Một đòn chuẩn xác đánh vào vào gáy bà ta.

Người phụ nữ trung niên trợn mắt, ngất xỉu tại chỗ.

Làm xong, Lý Trình Di lại nhìn về phía bóng lưng.

Nhắc tới gương xương, hắn lẳng lặng chờ đợi.

Dựa theo Iseline thuyết pháp, dùng Gương xương ngăn trở mình, đi theo bóng lưng không ngừng xoay người, xoay hai mươi vòng, liền có thể hoàn thành thoát ly.

Chỉ là lần này có vẻ khác với lần trước.

Bóng lưng quay đầu rất chậm, rất chậm. Có vẻ chậm hơn lần trước.

Lý Trình Di nghĩ nghĩ, trước tiên buông Gương xương xuống, đi qua một bên, cầm lấy đạo cụ lúc trước chuyển vào.

Sau khi liên tiếp kiểm tra mấy lần.

Ong.

Rốt cục, trong tiếng điện chạy kịch liệt.

Một cái cưa điện đặc chủng tần số siêu cao, ở trong tay hắn không ngừng lóe ra răng cưa mơ hồ.

Đó là hư ảnh do răng cưa di chuyển với tốc độ cao.

Hài lòng thử xúc cảm, Lý Trình Di cầm cưa điện, bước nhanh đến Bóng lưng.

Dù sao lần này rất có thể sẽ thoát ly, không để lại nhiều đồ, về sau nói không chừng sẽ không có cơ hội. Cho nên, đừng trách ta.

Hắn nhỏ giọng giải thích, tuy rằng bóng lưng không có khả năng nghe hiểu ngôn ngữ, nhưng ít nhất khi nói mình có thể an tâm.

Cầm lấy cưa điện, hắn bắt lấy tay phải bóng lưng, nâng lên bắt đầu cắt.

Xèo!!

Tiếng ma sát chói tai xen lẫn rất nhiều tia lửa bắn ra.

Bóng lưng cả người bất động, cánh tay phải run rẩy kịch liệt, ống tay áo váy trước tiên đã bị xé rách.

Sau đó là lớp da cứng bên trong.

vẫn còn cứng, nhưng với hàng đèn chiếu sáng được thiết kế đặc biệt trên cưa xích.

Làn da bóng lưng bắt đầu chậm rãi phai nhạt, biến mất.

Rất nhanh, vài phút sau.

Xì!

Một cánh tay nhỏ hoàn chỉnh, liền bị Lý Trình Di cắt xuống.

Hắn vừa lòng ước lượng cánh tay nhỏ, cẩn thận bỏ vào trong tủ đông lạnh.

Sau đó mang theo cưa điện, tiếp tục đi về phía bóng lưng

Nửa giờ sau

Xoẹt! Trong phòng thủy tinh, thân ảnh Lý Trình Di cùng người phụ nữ trung niên hiện ra.

Hắn một tay cầm hộp đông lạnh, một tay cầm gương xương, sắc mặt tựa hồ còn có chút ý tứ.

“Đại ca, thành công chưa!? "Long Môn Điếu trước khi hắn đi ra khỏi phòng thủy tinh, liền xông tới.

“Bóng lưng hoàn toàn biến mất. "Lý Trình Di gật đầu," Chỉ là cuối cùng cô ta quay đầu quá chậm, hắn sẽ dùng nghi thức Biển Đen giúp cô ta tăng tốc, nếu không tăng tốc, cuối cùng nói không chừng thời gian còn không kịp.

“... "Những người còn lại không nói gì để nói.

Bóng lưng vốn cực kỳ khủng bố này, sao lại vào miệng Đại ca, giống như Góc chết bình thường, không có tính đặc thù gì.

Mấy người nhìn hắn đem cưa điện cất đi rồi đặt hộp đông lạnh đặt trên mặt đất.

“Đại ca ra tay, quả nhiên trâu bò!! "Long Môn Điếu là người đầu tiên tiến lên, nhanh chóng vuốt mông ngựa.

“Đừng nói nữa, Đại Hùng, đến đây. "Lý Trình Di vẫy vẫy tay với Đại Hùng.

“Sao vậy? đại ca? "Đại Hùng đến gần, nghi hoặc hỏi.

“ Nhìn này "Lý Trình Di mở hộp đông lạnh, lấy bình xịt ra, phun loạn vào bên trong.

Lập tức, bên trong hộp đông lạnh màu đen, hiện ra từng đoạn tứ chi được sắp xếp chỉnh tề.

“Đây là tay, đây là chân. Đây là tai, tóc, thân thể. Ngoại trừ đầu anh không xoay xuống được, phần còn lại ta đều cắt xong, em cầm đi bảo quản, từ từ thí nghiệm.

Lý Trình Di dặn dò.

"..." Đại Hùng sắc mặt cứng đờ, nhìn trong rương sắp xếp chỉnh tề các loại tứ chi, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.

“Đây là thật hay giả? "Thải Hồng Đường vẻ mặt mơ hồ, đi tới, nắm lấy một tay nhéo nhéo.

“Cẩn thận một chút, anh phải cắt nửa tiếng mới xong. "Hắn bất đắc dĩ nói.

Râu nâu ngồi xổm bên cạnh có chút tò mò, đưa tay nhéo nhéo.

“Đại ca, đầu đâu? Đầu không thể mang về sao?

“Đầu tôi đã thử rồi, tôi cắt đứt cổ cô ấy, đầu còn bay trên không trung, thứ này giống như cố định giữa không trung. Cậu không thể coi cô ấy là người sống thật. "Lý Trình Di trả lời.

“Em muốn một cái chân được không? "Râu nâu hỏi.

“Lấy đi. "Lý Trình Di khá hào phóng.

Bóng lưng này cắt ra căn bản cũng không có nội tạng gì, thay vì nói là người, không bằng nói càng giống như là một khối gỗ.

Hoặc mô hình.

Một mô hình trong Góc chết.

Rất nhanh, toàn bộ đồ đạc trong hộp đông lạnh đã được phân xong.

Hiệu ứng hiện hình của bình xịt cũng biến mất. Mấy người xác định Góc chết bóng lưng thật sự không thành vấn đề, mới phái người đi vào cứu trợ người phụ nữ trung niên còn sống kia.

Góc chết được giải quyết.

Tâm tình mấy người đều thoải mái.

Đi thang máy trở lên, Đại Hùng cố ý ở lại phía sau, đi cùng Thải Hồng Đường.

“Mấy ngày nay chị làm sao vậy? Có phải tâm tình không tốt không? "Đại Hùng rõ ràng chú ý tới tình huống gần đây của Thải Hồng Đường không đúng.

“Đâu có"Thải Hồng Đường mỉm cười," Ta tất cả đều tốt, nào có tâm tình không tốt?

“Chị không qua mắt được em đâu"Đại Hùng vươn tay nắm lấy tay cô. Từ khi từ Sultan trở về chị liền biến thành người khác. Trước kia cậu không sợ trời không sợ đất.

“Con người sao có thể không sợ cái gì chứ? "Nụ cười trên mặt Thải Hồng Đường rút đi, có chút phức tạp nói.

"Chúng ta một mực đối mặt Góc chết, tùy thời có thể đều sẽ mất tích chết ở bên trong, Sultan nơi đó, có thứ gì có thể làm cho chị đến mức này?”

"Chị" Thải Hồng Đường không biết phải trả lời thế nào.

Cô hồi tưởng lại lúc trước bị Sa đạo trêu đùa vây giết, chính mình tựa như con chó, bị không ngừng cắt lấy máu, muốn cắn xé, nhưng ngay cả tới gần đối phương đều làm không được.

Sự bất lực, sự tuyệt vọng, sự xấu hổ.