Chương 556 Tìm người giúp mình tu luyện
Mở cửa, ngồi lên xe, Lý Trình Di dừng một chút, không nói đi đâu.
“Ông chủ? "Chu Tinh Đồng quay đầu nhìn hắn một cái.
Công pháp tìm được, hiện tại việc cấp bách, là tìm kiếm được Thánh Anh thiên phú tốt, xuất thân tốt, bắt đầu giúp mình tu luyện.
Lý Trình Di bề bộn nhiều việc, sau khi chọn được Thánh Anh, hắn còn phải tiếp tục tìm kiếm Cung điện Trầm Luân.
Góc chết uy hiếp từng bước tới gần, hơi chậm một chút, liền có thể xảy ra chuyện.
“Toại Dương vẫn còn quá nhỏ. "Hắn bỗng nhiên thở dài.
“Đúng vậy, dù sao cũng chỉ là một thành phố nhỏ. "Chu Tinh Đồng trả lời.
"Trở về đi." Lý Trình Di không có ý định ở Toại Dương tìm người, nơi này quá nhỏ, cho dù tìm được một hai người thích hợp, cũng sẽ bởi vì xuất thân không đủ, thu hoạch tài nguyên cũng không đủ.
Loại người nào lại nguyện ý tu hành một phần công pháp lai lịch không rõ?
Đây là tiền đề để tuyển Thánh Anh.
Để tìm được Thánh Anh thì người đó cũng phải cùng đường mạt lộ, cần sức mạnh, còn phải có người xác nhận công pháp.
Lý Trình Di trong đầu không ngừng hiện lên từng ứng cử viên, từng biện pháp.
Bỗng nhiên một cái tên nhảy vào đầu hắn.
Lấy điện thoại di động ra, hắn mở danh bạ bấm một số điện thoại.
Cầm điện thoại di động lên nói mấy câu về sau, hắn liền cúp máy.
"Ông chủ, đi nơi nào?" Chu Tinh Đồng lại lần nữa hỏi.
"Đặt cho tôi vé máy bay đi Triều Ngữ."
"Triều Ngữ?" Chu Tinh Đồng ngẩn ngơ. Đó là siêu thành phố lớn thứ hai tại Nghi quốc, cũng là thành phố tự tuần hoàn.
Không hiểu sao ông chủ lại tự nhiên muốn đi Triều Ngữ?
Nhưng cô lập tức kịp phản ứng rồi đi đặt vé.
"Được rồi. Chỉ là phía bên Triều Ngữ yêu cầu làm giấy chứng nhận."
"Tôi là thành viên liên hội địa phương, không cần, trực tiếp đặt trước vé là được." Lý Trình Di trả lời.
Thứ nhất là hắn dự định đi Triều Ngữ tìm Thánh Anh.
Về phần Toại Dương, thậm chí toàn bộ Tỉnh Phong Nam, đều quá nhỏ.
Có thể tìm ra tìm mục tiêu quá ít.
Vả lại, có Đại Hùng cùng ông chủ điều hành công ty, Long Môn Điếu cùng Thải Hồng Đường bây giờ thực lực cũng đến cấp 3, có thể đối phó với Tập đoàn Toàn Tín, nên vấn đề không lớn.
Dù sao, tại địa phương nhỏ thì thực lực cấp 3 đều đủ để hoành hành.
Dù gì còn có Liễu Thông Bắc giúp đỡ. Việc cấp bách, là cấp tốc tìm được Thánh Anh, bắt đầu công pháp tu hành.
...................
Thành phố Long An.
Khu ký túc xá giáo sư Đại học Khoa học kỹ thuật Long An
Thang Vũ Vi bỏ bản nguyên lý vũ khí bay xuống, thở dài.
Không cách nào tiêm cường hóa, thân thể không cách nào cường hóa, không có cách nào trở thành một chuyên gia Vũ khí bay thực sự.
Cô bẩm sinh vốn đã bị dị ứng với dược vật nên con đường trở thành chuyên gia vũ khí bay vốn cực kỳ chờ mong gần như bị đoạn tuyệt.
Coi như cô thiên phú hơn người, nhưng cường độ thân thể không đủ, ý thức lực cường độ không đủ, hết thảy đều là hư ảo.
Cầm lấy cái chén uống một hớp, Thang Vũ Vi nhìn thấy cạnh ngoài cái chén dán một tờ giấy nhỏ.
Uống nhiều nước, trên bàn có một bát súp nấm tuyết táo đỏ
Là cha cô.
Thang Vũ Vi trong lòng hơi có chút xúc động.
Do cô muốn liều mạng trở thành Chuyên gia vũ khí bay nên cha cô muốn chữa trị cho cô bệnh dị ứng với dược vật đã bỏ ra rất nhiều tiền tài và tinh lực.
Có thể cho tới bây giờ..
Coi như là một Chuyên gia vũ khí bay bình thường, cô còn chưa làm được.
Không có khả năng cường hóa, chính là tương lai chỉ có thể làm hậu cần cùng công tác nghiên cứu lý luận.
Công tác của cô, cha cô đều đã sắp xếp xong xuôi.
Ở lại trường làm công tác văn thư... Một tháng 15.000, không cao không thấp, đủ sống
Nghĩ đến trong đám bạn học có những người nhìn cô bằng ánh mắt thương hại, Thang Vũ Vi trong lòng phảng phất như bị kim châm, kiềm chế khó chịu.
Nhưng cô không có cách, thì sau khi tốt nghiệp, cô và những học khác, sẽ đi trên hai con đường hoàn toàn khác biệt
Không thể trở thành Chuyên gia vũ khí bay, cha cô đã bắt đầu chuẩn bị bố trí cho cô gặp mặt bạn trai.
Có lẽ, ông đã đem hi vọng ký thác trên người cô
Có thể... Cô không muốn mình như thế này
Không muốn...
Reng reng
Chuông điện thoại vang lên.
Thang Vũ Vi đang nắm chặt tay, đột nhiên thả lỏng, nhấc điện thoại lên.
Lý Trình Di.
Cô ấn nút trả lời.
"Alo, sư đệ, đã trễ thế như vậy có việc gì thế?"
"Sư tỷ, lần trước tôi đưa thuốc, chị thử chưa? Có hiệu quả hay không?" âm thanh Lý Trình Di trong loa truyền ra.
"Còn chưa thử.... Gần nhất có chút bận bịu, liền không có nhớ tới.." Thang Vũ Vi có chút ngượng ngùng.
"Không có việc gì, tranh thủ thời gian dùng đi, uống thẳng là được, hiệu quả thật rất tốt, chị tranh thủ thời gian thử một chút, chỗ tôi còn nguyên một bộ dưỡng sinh công, rất tốt đối với thân thể chị" Lý Trình Di nói.
".. Tốt, để tôi thử." Thang Vũ Vi đồng ý.
Cúp điện thoại, cô kéo ra ngăn kéo, lấy ra cái lọ thủy tinh nhỏ trước đó Lý Trình Di đưa cho cô.
Bên trong lọ thủy tinh màu nâu đậm có một hạt châu màu đỏ tím, nhẹ nhàng ở bên trong lăn qua lăn lại.
Bụp!
Mở nắp lọ, Thang Vũ Vi đổ Hoa Ngữ Châu lăn qua lăn lại trên lòng bàn tay. Thứ này giống như là viên thủy tinh, cô hoài nghi có ăn được hay không
Bất quá nghe Lý Trình Di nói, chắc sẽ không trên lừa cô.
Vậy liền... Thử một chút xem sao!
Bất kể như thế nào, hiện tại cô đã không có biện pháp khác.
Nghĩ tới đây, Thang Vũ Vi vừa ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại, đưa Hoa Ngữ Châu vào trong miệng.
Cô tin tưởng sư đệ sẽ không lừa cô, nhưng không rõ có hữu dụng không?
Xoẹt.
Hoa Ngữ Châu vừa vào miệng, trong nháy mắt, viên thuốc bỗng nhiên biến mất, không thấy đâu nữa.
"!??" *
.............................