Chương 560 Thế giới tốt đẹp
Sáng sớm hôm sau.
Hắn quay lại quán bar Catherine.
Cùng một vị trí, cùng một người, cùng một loại sữa mật ong.
Triệu Tiểu Lệ cũng tới, vẫn là chỗ ngồi ban đầu, ở cùng một chỗ với hắn. "Xin chào."
Cô vẫn đeo khẩu trang, hai mắt cười nheo mắt chào hỏi hắn.
“Hôm qua người nọ bị phế, là em làm? "Lý Trình Di ngồi xuống hỏi.
“Em không biết anh đang nói cái gì. "Triệu Tiểu Lệ lắc đầu.
Lý Trình Di bỗng nhiên cảm giác sữa có chút ngọt, ngẩng đầu nhìn bartender đang phục vụ bọn họ, phát hiện bartender cũng đã thay đổi.
“Anh đang tìm bartender lúc trước sao? "Triệu Tiểu Lệ hỏi.
“Ừ, hôm nay không ngon bằng hôm qua. "Lý Trình Di nói.
“Anh ta chết rồi "Triệu Tiểu Lệ cười nói.
“Chết rồi hả?”
“Ừm chết rồi. Bị một số người tốt gặp chuyện bất bình lái xe đâm chết”.
Lý Trình Di nhìn đối phương, rõ ràng là đang nói chuyện về người chết, nhưng Triệu Tiểu Lệ trên mặt không có một tia trầm trọng cùng nghiêm nghị, chỉ có vui vẻ”.
“Tại sao? "Hắn hỏi.
“Bởi vì anh ta thấy được, nhưng lựa chọn trầm mặc. "Triệu Tiểu Lệ nói.
“Tại sao phải như vậy? Anh ta không đến mức đáng chết. "Lý Trình Di nhíu mày.
“Lý đại ca, có nghe nói qua một câu hay không?”
Cái gì?
"Khi thế giới này có rất ít người đồng ý với bạn, hãy loại bỏ những người không đồng ý với bạn. Như vậy sẽ chỉ còn lại những người bạn có quan điểm giống như bạn. Thế giới cũng tốt đẹp" Triệu Tiểu Lệ cười.
Lý Trình Di không nói gì.
Bất quá nhìn kỹ người con gái trước mắt này, tựa hồ đang phù hợp tiêu chuẩn tìm kiếm Thánh Anh của hắn.
Hắn suy nghĩ một chút.
“Nhưng như vậy em sẽ gặp rất nhiều rất nhiều kẻ thù. Có thể chính mình cũng sẽ bị thương, sẽ chết”.
"Không sao, miễn là những người tốt chúng ta mỗi ngày giết một người xấu, thế giới sẽ trở nên tốt đẹp hơn."
Những lời này, luôn cảm giác có chỗ nào đó không đúng.
Lý Trình Di không nói gì.
“Em không sợ chết? "Hắn hỏi.
"Không sợ. Dù sao sinh mệnh bản thân cũng rất nhàm chán. Chết có lẽ không phải giấc ngủ vĩnh hằng, mà là chuyển sinh, là đi đến những tinh cầu khác nhau, thế giới, trải qua cuộc sống khác nhau. Có lúc ngẫm lại còn rất chờ mong." Triệu Tiểu Lệ như trước mỉm cười.
Nhưng hiện tại Lý Trình Di đã cảm thấy rõ ràng cô không bình thường.
Hắn đời này gặp qua rất nhiều người nhưng vặn vẹo như vậy không bình thường, vẫn là lần đầu tiên gặp
Ngay cả Đầu lâu trắng, cũng không có tam quan vặn vẹo như vậy.
Nhưng như vậy không phải tốt hơn sao? Vừa vặn phù hợp với tiêu chuẩn lựa chọn của Thánh Anh.
Hắn trầm ngâm một chút.
“Nhưng thế giới này có quá nhiều người xấu, một mình em cho dù cố gắng hơn nữa cũng không làm được bao nhiêu chuyện”.
“Đúng vậy. Có đôi khi quả thật cảm giác rất bất lực. "Triệu Tiểu Lệ gật đầu đồng ý.
"Có từng nghĩ tới, làm cho mình trở nên càng mạnh hơn, mà không phải dựa vào sức mạnh trong nhà?"
“Có chứ, vũ khí bay, cận chiến, súng ống vân vân, em đều tiếp xúc qua. Nhưng đều không đạt tới trình độ em muốn. "Triệu Tiểu Lệ thở dài.
"Tất cả mọi thứ, cần rất nhiều người hợp tác, giúp đỡ, hỗ trợ. Không thể thuần túy quán triệt ý chí của một người. Một khi đội ngũ phía sau từ bỏ hỗ trợ bảo trì, em không thể làm gì cả."
Rất hiển nhiên, cô cũng từng bị người khác kiềm chế hạn chế.
“Cho nên, chỉ có bản thân mình mạnh mẽ mới là đạo sinh tồn căn bản. "Lý Trình Di nhẹ giọng nói.
Nói rất đúng.
Em đã có ý tưởng, có tài lực, có tài nguyên, không bằng học quyền với anh. "Lý Trình Di đột nhiên nói.
Học quyền?
"Đúng, anh nhìn ra được em là người tốt có lý tưởng có chí hướng, thời đại này, người tốt luôn sẽ bị chỉ trích không hiểu, xuyên tạc. cho nên càng là làm người tốt, lại càng cần càng nhiều sức mạnh!"
“Lý đại ca, cảm thấy thuật cận chiến rất mạnh? "Triệu Tiểu Lệ nghi hoặc nói.
“Thuật cận chiến không mạnh, mạnh thì cho tới bây giờ đều là người "Lý Trình Di nói.
Hắn bưng sữa lên uống một hơi cạn sạch, xoay người rời khỏi chỗ ngồi, rời khỏi quán bar.
Lưu lại Triệu Tiểu Lệ ngồi ở một bên, lâm vào suy tư.
Mà ngay cách chỗ ngồi của hai người không xa, một cô gái tóc ngắn đang cúi đầu lặng lẽ nghe bọn họ nói chuyện, cả người mồ hôi lạnh toát ra.
Cái gì Triệu Tiểu Lệ? Rõ ràng là Triệu Tiêm Nhu!
Trong thế hệ trẻ tuổi đại quý tộc Triều Ngữ làm cho người ta ghê tởm cùng sợ hãi nhất, chỉ có bốn người.
Trong đó Triệu Tiêm Nhu xếp hạng thứ ba.
Hoàn toàn xứng đáng hỉ nộ vô thường, là một người con gái động một chút là muốn hại tính mạng người ta.
Mấu chốt là, người này thiên phú rất mạnh, vũ khí bay, cận chiến, tài bắn súng không chỗ nào không tinh, không ai biết cô đến cùng có bao nhiêu thực lực, nhưng liên tiếp mấy lần ra tay ám sát giết hại cao thủ cấp 5, ngay cả mặt của cô cũng không nhìn thấy đã bị giảo sát, có thể tưởng tượng được cô ta che giấu thực lực mạnh bao nhiêu.
Mà hiện tại, một người đàn ông thần bí bên ngoài nói muốn dạy cô thuật cận chiến?
Đại Tráng trong lòng suy nghĩ mãnh liệt, hoàn toàn không biết nên nói cái gì cho phải.
Cô rất muốn đứng dậy rời đi, nhưng lòng hiếu kỳ mãnh liệt lại làm cho cô nhịn không được dừng lại, tiếp tục quan sát nghe lén hành động của Triệu Tiêm Nhu.
Đáng tiếc, từ Lý Trình Di sau khi đi, Triệu Tiêm Nhu liền không có hành động dị thường, chỉ là một mình lẳng lặng uống sữa, tựa hồ đang tự hỏi cái gì.
Mười mấy phút sau, một người đàn ông cao lớn mặc áo khoác màu bạc đi vào quán bar, thấp giọng nói vài câu bên cạnh cô.
Đi đi, chứng minh một chút, nếu anh thật sự mạnh như anh ta nói, vậy anh ta vẫn là người tốt.
“Nếu không phải thì là người xấu. Gạt người đều là người xấu, đều phải xử lý. "Triệu Tiêm Nhu miễn cưỡng nói.
Người tốt không nói dối.
Điểm ấy cô vẫn rất tin tưởng.
*
*
*