← Quay lại trang sách

Chương 566 Lối sống khác biệt

Trong mắt Ngục Long, Lý Trình Di quá mức bá đạo, kiêu ngạo, khốc liệt, động một chút là lấy mạng người, hành vi như vậy sớm muộn gì cũng sẽ bị cắn trả.

Trong mắt Lý Trình Di, sư phụ nhượng bộ quá mức mà phải chịu uất ức, mất đi ý chí tôn nghiêm của mình, người như vậy, nhất định không đạt tới đỉnh cao cận chiến.

Cho nên, Ngục Long trong lòng quyết định, lần này dự thi, thua liền thua, mặc kệ như thế nào, cũng không thể để cho Lý Trình Di xen vào.

Làm Góc chết người, một khi hắn dự thi, rất có thể sẽ gây ra chuyện lớn

..................................

Tỉnh Phong Nam - Nam Châu.

Tập đoàn Toàn Tín mới đặt mua tòa nhà chi nhánh Phong Nam.

Trương Hán Hùng được đặc biệt phái tới, điều tra nghiên cứu thị trường tỉnh Phong Nam, đang nhíu mày ngồi ở trên ghế ông chủ, nhìn con trai Trương Mục vừa mới xông lên đòi tiền của mình.

“Ai cho con tới?”

Anh ta lần này thân mang trọng trách chủ tịch, đến Nam Châu hơn nửa tháng, cơ hồ mỗi ngày đều không có cách phân thân, mỗi ngày đều phải xử lý vô số văn kiện, tuyên bố vô số nhiệm vụ.

Lúc này con trai không ở nhà, chạy sang đây làm gì?

"Cha, con lúc trước, đánh bài, thua chút tiền." Trương Mục có chút chần chờ sợ sệt nói.

"Thua bao nhiêu, con sắp kết hôn với Giai Giai, có thể chín chắn một chút hay không?"

Mỗi ngày xử lý chút chuyện vặt vãnh này trong nhà, anh ta đều có thể nghe được Chuyên gia vũ khí bay phía sau nhịn không được phát ra tiếng cười.

Cho dù hai người là bạn tốt nhiều năm, loại chuyện rách nát này bị người ngoài biết, cũng là một chuyện tương đối mất mặt.

“Cha, con đây không phải là bị ép đến không còn cách nào khác sao? "Trương Mục xấu hổ cười cười.

Cha cũng không muốn Giai Giai bị người ta chặn lại đòi nợ chứ?”

Trương Hán Hùng bất đắc dĩ lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị kiểm tra đối chiếu hóa đơn cho con trai.

Răng rắc.

Đột nhiên một tiếng vang nhỏ từ ngoài cửa truyền đến.

Dường như có thứ gì đó rơi xuống đất, lăn trên thảm.

Trương Hán Hùng hai mắt híp lại, nhìn về phía cửa.

Anh ta gõ mặt bàn, màn hình theo dõi tự động từ mặt bàn dâng lên, nhưng mặt trên hết thảy bình thường, không có cái gì.

"Camille?" anh ta gọi thư ký của mình.

Không ai trả lời.

"Camille?" anh ta cất cao giọng, đồng thời nhanh chóng quay số trên màn hình để gọi đến văn phòng thư ký bên ngoài.

m thanh tu tu phản hồi lại, căn bản không có ai tiếp.

Thần kinh Trương Hán Hùng căng thẳng.

Anh ta liếc nhìn người bạn tốt Khổng An Yến.

“Có thể có chuyện gì rồi”

“Để tôi đi xem. "Khổng An Yến thần sắc cũng nghiêm nghị hẳn lên.

Bọn họ tiến vào thị trường Phong Nam, mới thông qua đánh bạc cùng phương thức đặc thù, mạnh mẽ chiếm cứ một vị trí nhỏ nhoi, đoạt vài đơn đặt hàng, ép cho từng tầng lãnh đạo của đối thủ cạnh tranh sứt đầu mẻ trán.

Loại thời điểm này, đối thủ chó cùng rứt giậu cực kỳ lớn, cho nên đã bố trí an ninh dày đặc.

Mấy lần trước quả thật có người đánh lén nhằm vào công ty gây chuyện.

Nhưng dường như cũng không bằng phiền toái lần này.

Hệ thống giám sát cho thấy mọi thứ đều ổn, nhưng bên ngoài không có ai gọi cả.

Khổng An Yến nhấc một chiếc vali màu bạc đặt trên mặt đất lên, lui về phía sau, đi tới trước cửa sổ, đẩy cửa sổ ra.

Chiếc vali nhanh chóng biến dạng, hóa thành một cây trường thương màu bạc, đột nhiên từ khe hở cửa sổ bắn ra.

Anh ta đang thông qua thông tin mã hóa của vũ khí bay, từ bên ngoài xem xét tình huống.

Răng rắc.

Vũ khí bay vừa mới rời đi, cửa phòng làm việc liền từ bên ngoài nhẹ nhàng mở ra.

Một người phụ nữ che mặt, tóc vàng rực, dáng người lồi lõm chậm rãi đi vào văn phòng.

Mặc dù trên mặt đeo mặt nạ kim loại màu đen, nhưng đôi mắt xinh đẹp màu xanh da trời của người tới, vẫn để lại ấn tượng rất sâu cho cha con Trương Hán Hùng.

"Cô là ai?", Trương Hán Hùng đứng lên, tay phải đã lặng lẽ cầm một khẩu súng lục đặc chế.

Anh ta chính là thiện xạ đã luyện qua, có mô đun điều chỉnh trong cánh tay, có thể trong vòng một giây bắn chuẩn xác ba phát.

Trong vòng trăm mét bắn bách phát bách trúng

Hơn nữa Chuyên gia vũ khí bay ở ngay phía sau, cho nên anh ta tuyệt không hoảng hốt.

“Thời gian không còn nhiều lắm. "Người phụ nữ che mặt thản nhiên nói, ánh mắt nhìn về phía Trương Hán Hùng.

Cô cứ như vậy đứng tại chỗ, không có động tác gì khác.

Nhưng quỷ dị, cho dù là Trương Hán Hùng hay là Trương Mục, chuyên gia vũ khí bay Khổng An Yến, đều không hiểu sao cảm giác một cỗ sợ hãi sởn gai ốc, từ trong lòng dâng lên.

Ba người toàn thân nổi da gà nhanh chóng trào ra, tựa như chóp mũi trước có một thanh đao nhọn không ngừng tới gần.

“Cô rốt cuộc là.!? "Trương Hán Hùng mạnh mẽ giơ tay, cầm súng, nhắm ngay người tới, bóp cò.

Bộp.

Súng lục của anh ta chợt trượt xuống, nặng nề nện vào trên bàn gỗ, bắn ngược xuống, từ bên cạnh rơi xuống đất.

Súng vẫn còn đó.

Người cầm súng đột nhiên biến mất.

Tựa như bốc hơi khỏi nhân gian.

Trương Hán Hùng vừa mới còn ở trước mặt, chỉ một giây liền biến mất khỏi văn phòng.

“Cha!! "Trương Mục trợn mắt há hốc mồm, phát ra tiếng kêu hoảng sợ.

Nhưng không đợi anh ta tiến lên xem xét tình huống.

Xì.

Trong nháy mắt, hắn cũng biến mất trong hư không.

Giống như bị cục tẩy xóa đi trên trang giấy.

Cuối cùng Khổng An Yến, Chuyên gia vũ khí bay còn lại, nhìn một màn này, sắc mặt trắng bệch.

Hàm răng anh ta hơi run lên, cơ bắp cả người căng thẳng tới cực điểm. Mô - đun và hệ thống cấy ghép trên người không ngừng quét bất cứ vũ khí nào có thể tồn tại xung quanh.

Nhưng đáng tiếc, anh ta không thu hoạch được gì.

“Ngươi! "Ngón tay anh ta khẽ nhúc nhích, muốn khống chế vũ khí bay trở về, công kích người này.

Nhưng quá muộn.