← Quay lại trang sách

Chương 589 Không có hứng thú với kết cục kẻ yếu

Trong nhà ăn công cộng tại võ đạo quán Triều ngữ,.

Đoàn người Long Tu Môn ngồi trên một cái bàn dài, chờ người máy lần lượt đem thức ăn đã chuẩn bị xong đưa lên bàn.

Toàn bộ căn tin đại sảnh, đủ để chứa mấy trăm người cùng nhau dùng bữa.

Từng cái bàn dài màu bạc kim loại, sắp xếp chỉnh tề giống như bàn học của trường học.

Phía trên có sương mù màu mông lung tràn ngập, xung quanh có âm nhạc nhẹ nhàng vờn quanh.

Người máy mô phỏng qua lại giữa bàn, những người này thân trên là người, thân dưới là bánh xe bánh xích, động tác nhanh nhẹn đem từng thùng thức ăn đặt lên bàn ăn kim loại.

"Đây là nhà hàng."

Trang Di Cảnh tò mò ngồi xuống, đánh giá bốn phía.

Sư phụ Ngục Long ở cách đó không xa cùng một lão già đầu trọc khác tán gẫu, một bộ tư thái bạn cũ gặp lại. Nói chuyện với nhau thật vui.

Lý Sùng Nam sắc mặt lạnh lùng cứng rắn, ăn cơm trộn trứng chiên cà chua trước mặt.

Có vẻ như cô không thích nói chuyện với mọi người.

Ngục Yến Tiêu sư tỷ có vẻ không giống bộ dáng sư tỷ mà đang cùng đám người bàn bên cạnh nói chuyện, hiển nhiên cũng là gặp được người quen.

Long Tu Môn tuy rằng nhiều năm không quan hệ với giới võ lâm, nhưng vẫn có một số ít bạn bè cũ vẫn liên lạc.

Ngục Yến Tiêu tán gẫu một lát rồi trở về ngồi xuống.

Tối hôm qua lại xảy ra chuyện. "Cô có chút thần bí nói.

“Chuyện gì đại sư tỷ? "Trang Di Cảnh vội vàng hỏi.

Đối với cô mà nói, nơi này cái gì cũng là mới mẻ. Tuy rằng ngày hôm qua bị đánh sưng má, nhưng rất nhanh cô liền khôi phục hứng thú ban đầu.

Dù sao đây cũng là cuộc thi mang tính chuyên nghiệp toàn quốc. Cô mới học võ thuật bao lâu? Có thể tham gia cũng rất lợi hại.

Cho nên cô một chút cũng không nhụt chí.

Tối hôm qua tổng cộng có bốn đội dự thi bị tập kích, trong đó ba đội bị thương quá nặng mà từ bỏ dự thi. "Ngục Yến Tiêu nhỏ giọng nói.

Cô vừa nói, vừa len lén đưa mắt nhìn Lý Sùng Nam.

Không biết tại sao, lúc này mới cách một ngày, cô liền cảm giác Lý Sùng Nam người này, tựa hồ lại có biến hóa không nhỏ.

Hình như cô ta có dáng người đẹp hơn trước, khuôn mặt cũng đẹp hơn.

Có loại cảm giác như trải qua phẫu thuật thẩm mỹ.

Ngực cũng tựa hồ so với lúc trước lớn hơn không ít, đường cong dần dần cũng có hình thái trước nhô sau vểnh.

"Tiểu Nam, em thấy thế nào?" từ biểu hiện ngày hôm qua, Lý Sùng Nam tuyệt đối là thiên tài so với Trang Di Cảnh còn mạnh hơn, cho nên cùng con bé tạo quan hệ là cần thiết.

Vì thế Ngục Yến Tiêu chủ động hỏi.

“Tôi không có hứng thú với kết cục của kẻ yếu. "Lý Sùng Nam lãnh đạm trả lời.

Cô hiện tại đối mặt chính là cục diện tàn khốc không tăng lên thực lực sẽ chết, không đạt tới Thánh Anh cảnh giới, cũng sẽ chết.

Cho nên cô không có hứng thú cũng không có thời gian rảnh rỗi để ý tới việc nhỏ.

“Sao có thể chứ? Đây chính là tập kích bên ngoài đấy! "Ngục Yến Tiêu nhịn không được nói.

“... "Lý Sùng Nam mặc kệ sư tỷ. Tiếp tục vừa ăn vừa thiền định rèn luyện tinh thần.

Trong hai người này, Trang Di Cảnh để cho cô có thể nhìn thẳng một chút. Ngục Yến Tiêu này, ngoại trừ một thân thể giống như bình hoa, không còn vật gì khác.

Cái này khác gì sủng vật nuôi trong nhà?

Hơn nữa, cô còn quan tâm chính là, sư phụ đi đâu rồi?

Từ chiều hôm qua, cô vẫn chưa gặp sư phụ.

Lúc này Ngục Long mang theo một tổ tuyển thủ khác mà ông ta quen biết đến gần.

Tiểu Nam, đây là đội ngũ dự thi của Chiêu Dương môn, môn chủ Vu Khánh Dương của bọn họ là huynh đệ tốt nhất của ta lúc trước. Nếu mấy người gặp nhau trên sân thi đấu, điểm đến là dừng, đừng ra tay quá trọng thương hòa khí. "Ngục Long cười giới thiệu.

Team Chiêu Dương Môn do một lão già đầu trọc, mang theo ba người hai nam một nữ dự thi.

Lão già chính là Vu Khánh Dương, cũng là môn chủ đương nhiệm Chiêu Dương môn, mặc dù là đầu trọc, nhưng tướng mạo rất hòa khí.

Ba vị Long Tu Môn lên đài, tôi đều xem qua, đúng là thực lực không tầm thường, rất có tiềm lực. Vu Thăng, qua đây chào hỏi. "Ông ta nháy mắt với một người trẻ tuổi cao lớn phía sau mình.

Người trẻ tuổi tên là Vu Thăng kia là con trai lớn của ông ta, cũng là cao thủ thực lực mạnh nhất trong tông môn.

Lúc này đã sớm nhìn thấy ba người dự thi Long Tu Môn bên này đều là con 1gái, hơn nữa hai người trong đó đều là mỹ nữ, còn lại tuy rằng không bằng hai người còn lại, nhưng dáng người tướng mạo cũng không kém.

Nhất thời thái độ khiêm tốn.

“Bái kiến ba vị sư muội. Nếu gặp trên sân thi đấu, kính xin ba vị sư muội hạ thủ lưu tình. "Hắn mỉm cười nói.

Bên này ba người Ngục Yến Tiêu cũng nhất nhất đáp lại, Lý Sùng Nam chỉ gật gật đầu, thái độ lãnh đạm. Nhưng Trang Di Cảnh lại là một thái cực khác, chủ động tiến lên nói chuyện với Vu Thăng.

Chỉ chốc lát sau hai người liền trò chuyện thật vui vẻ, vừa nói vừa cười, tương đối thân thiết.

Lại qua hơn mười phút, thời gian sắp đến căn tin thu cơm, Trang Di Cảnh và Vu Thăng đã bắt đầu gọi nhau là anh em.

Nhìn thấy Ngục Yến Tiêu và hai gã đệ tử Chiêu Dương môn khác mỉm cười.

Lý Sùng Nam xì một tiếng, đứng dậy rời bàn trước.

Đối với hành động vô lễ của cô, Ngục Long có chút khó chịu, ngược lại Vu Thăng chủ động an ủi ra tiếng, nói thiên tài tóm lại có cá tính của mình, không cần trói buộc.

Hắn thuộc loại soái ca, hơn nữa dáng người cũng tốt, sau khi chủ động hạ thấp tư thái, rất nhanh liền để cho Long Tu Môn cùng Chiêu Dương Môn hai bên dung nhập cùng một chỗ, có đề tài chung.

Ăn cơm xong, buổi chiều chính thức bắt đầu trận đấu mới.