Chương 607 Chính là Thánh Anh
Cần chính là thực lực cá nhân. Muốn chính là quyền hạn tạm thời của Lý gia tương đương với cấp 9! Dùng cái này để tìm manh mối Cung điện Trầm Luân, quyển sách ước nguyện vĩnh hằng.
Những thứ khác, cũng không thèm để ý.
Lập tức còn mấy trận nữa là đánh xong, đến lúc đó tất cả do Tiểu Nam tự quyết định.
Lý Trình Di trả lời.
Ngục Long nhìn về phía Lý Sùng Nam, lại phát hiện cô ngay cả lông mày cũng không nhúc nhích một chút, hoàn toàn không thèm để ý đảm nhiệm cái gì mà chức vụ quân bộ.
“Đi thôi. "Lý Trình Di rời đi trước.
Lý Sùng Nam theo sát phía sau.
.......................
Thời gian trôi qua.
Sau khi liên tục hai trận đối thủ bỏ thi đấu.
Trận thứ ba của Lý Sùng Nam, thành công dễ dàng đánh bại ba cao thủ lưu phái khác bề ngoài nhìn cường hãn, kì thực tựa hồ bị thương.
Cuối cùng bước vào quyết chiến top 3.
.............
Sáng ngày 3/ 5.
Trận chung kết cuối cùng bắt đầu.
Tiếng nhạc đinh tai nhức óc thật lớn tựa như sấm nổ, không ngừng nổ vang xung quanh.
Từng tấm màn chiếu sáng, trên bầu trời bốn phía sân thi đấu hiện lên lấp lánh, phát các loại quảng cáo tài trợ.
Rất nhiều khán giả đã sớm đến sân thi đấu chờ. Bên ngoài Võ Đạo quán cũng có không ít người đến xem náo nhiệt.
Tuy rằng nhìn không thấy tình huống bên trong, nhưng lại đây cảm thụ bầu không khí hiện trường, cũng không uổng công rất nhiều người hướng tới cuộc thi đấu đỉnh cao.
"Kính chào quý vị khán giả, xin chào mọi người có mặt tại hiện trường!"
MC Tiểu Lỗi tâm tình kích động lớn tiếng ân cần thăm hỏi.
"Thật vui khi tại nơi có ánh nắng tươi sáng này, chúng ta nghênh đón trận chung kết của cuộc thi Cực Võ Liệt Chiến mỗi năm chỉ tổ chức một lần!"
Chúng tôi cũng xin cảm ơn các nhà tài trợ, cảm ơn truyền thông phát sóng trực tiếp, cảm ơn các trường đại học đã ủng hộ trang bị và dụng cụ bảo vệ.
"Hiện tại, lọt vào những trận đấu cuối cùng còn có 3 đội sẽ cạnh tranh ngôi vị quán quân để tìm ra tuyển thủ mạnh nhất!"
Tiếng hoan hô thật lớn dời núi lấp biển vang lên, âm lượng âm nhạc nặng nề càng nổ tung.
Từng chùm pháo hoa bay lên bốn phía bầu trời, nổ tung.
Vị trí thứ nhất lên sân khấu, là đội ngũ quán quân lần trước, Nhạn Hình Bát Quái Môn!
Nương theo tiếng nhạc, ba gã đàn ông Bát Quái Môn chậm rãi đi ra thông đạo sân thi đấu, đứng ở trong khu chờ đợi.
Ba người này đều mặc đạo phục rộng thùng thình trắng như tuyết, võ đạo phục truyền thống trước ngực còn có một loạt cúc áo thẳng đứng, ống tay áo cùng ống quần đều là chủ động buộc chặt. Lưng có đồ án bát quái nền đen chữ trắng.
Trong đó Trần Gia Hàm trên mặt đeo một mặt nạ kim loại trái đen phải trắng, hoàn toàn không thấy rõ khuôn mặt.
"Vị thứ hai vào sân, là đội thắng liên tiếp, không một lần thất bại, Bí Năng duy tượng quyền!"
Theo Tiểu Lỗi hô to.
Ba người khác chậm rãi tiến vào.
Ba người này bình thường hơn.
Tổ hợp hai nam một nữ, mặc quần áo bó sát người màu đen viền đỏ thống nhất, chỗ khớp xương đeo hộ cụ phòng hộ rất nhỏ.
Sân thi đấu cho phép mang theo một chút hộ cụ, nhưng đại bộ phận mọi người đều không thích, bởi vì hộ cụ sẽ gây cản trở tốc độ phản ứng, ảnh hưởng hiệu suất ra tay.
Nhưng thái độ của ba người này lại khác thường.
Hơn nữa, trên người bọn họ còn lộ ra ít hình xăm quái dị.
Khoa trương nhất, chính là bọn họ ngay cả tóc cũng cạo sạch sẽ, trên đầu trọc cũng có xăm ký tự màu đen rậm rạp.
Cuối cùng! Là nhân tài mới xuất hiện khi gian nan tiến vào trận chung kết! Long Tu Môn!
Cuối cùng vào sân, là ba người Long Tu Môn có thành tích kém cỏi nhất.
Lý Sùng Nam, Trang Di Cảnh, cùng với Ngục Yến Tiêu.
Trang Di Cảnh và Ngục Yến Tiêu cuối cùng vẫn không lựa chọn rời đi. Mà là cố gắng kiên trì đến cùng.
Lý Sùng Nam thân hình cao lớn, sắc mặt lạnh như băng đi ở phía trước nhất, hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Sau khi vào khu vực nghỉ ngơi.
Ba người mạnh nhất trong ba đội ngũ, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Lý Sùng Nam, Trần Gia Hàm, cùng với đội trưởng bí năng Duy Tượng Quyền Hướng Nhật.
Theo ba đội vào sân, tiếng hoan hô xung quanh chậm rãi nhỏ xuống.
Người dẫn chương trình bắt đầu giới thiệu quy chế thi đấu, rất đơn giản, Long Tu Môn cùng Bí Năng Duy Tượng Quyền quyết đấu, người thắng cùng đội quán quân lần trước Nhạn Hình Bát Quái Môn giao thủ.
Dưới sân, Ngục Long lộ vẻ lo lắng nhìn lên đài.
"Kỳ thật đi đến bây giờ, ta đã cực kỳ thỏa mãn, tiếp tục nữa, đối với các cô mà nói, có phải quá tàn khốc hya không?"
“Nếu như ngay cả dũng khí khiêu chiến cũng không có, như vậy tiềm lực tương lai cũng sẽ bị khóa chặt. "Lý Trình Di trả lời.
“Nhưng mà. "Ngục Long muốn nói lại thôi. Liếc nhìn Lý Trình Di ở một bên.
Đột nhiên ông mơ hồ cảm giác, người này tựa hồ có chỗ nào đó không đúng.
Ông cũng nói không rõ ràng địa phương nào, nhưng chính là, cùng vài ngày trước trạng thái, không giống nhau.
“Đúng rồi, thầy. "Lý Trình Di tiếp tục nói. Có thể hỏi một vấn đề không?”
Cái gì?
Bước vào Long Cảnh, là cần long mạch đúng không?
Đúng!
Bước vào long mạch, là cần long huyệt đúng không?
Đúng vậy.
Long huyệt kia con không cẩn thận có hơi nhiều, có vấn đề gì không?
Lý Trình Di quay đầu nghiêm túc nhìn về phía Ngục Long.
“??!! "Ngục Long trừng mắt nhìn, nhất thời không kịp phản ứng.
Cái gì gọi là có hơi nhiều? Long huyệt không phải chỉ có chín cái sao?
Chờ đã, hơi nhiều? Nhiều là mấy???
“Con không phải là.! "Ngục Long bỗng nhiên nghĩ tới một khả năng.
Hai mắt vốn bình tĩnh của ông, trong nháy mắt mở đến sắp nứt ra.
“Đúng vậy. Sư phụ đoán không sai, lúc con đả thông long huyệt, phát hiện có rất nhiều huyệt vị tương tự, nên không cẩn thận đánh ra hơi nhiều. "Lý Trình Di trả lời.
“Con hiện tại, có bao nhiêu long huyệt? "Ngục Long cảm giác đầu óc mình có chút không đủ dùng.