← Quay lại trang sách

Chương 627 Cảm xúc khó hiểu

“Chuyện Bát Quái Môn còn chưa làm sáng tỏ, mày muốn giết ai? Mày muốn chết hả?”

Triệu Tiêm Nhu bị một cước nặng nề đạp vào vách tường, phát ra tiếng rên đau đớn.

Cô ta ôm bụng ngồi xổm xuống.

Người xấu. Nhiều lắm.

Cô thấp giọng thì thào. Nhớ lại thực lực Lý Sùng Nam biểu hiện ra, nghĩ đến lúc trước Lý Trình Di mời cô.

Một tia cảm xúc khó hiểu, dần dần từ sâu trong nội tâm chảy ra.

...............

Ba ngày sau.

Lý gia.

Cánh hoa màu hồng bay lả tả, tựa như tuyết, tích góp từng tí một một tầng thật dày trong sân.

Lý Xương Cốc dưới sự dẫn dắt của người hầu, cúi đầu cung kính đi vào tòa viện hình vuông không lớn này.

Trong sân, bên cạnh một cái bàn đá hình tròn, một lão già gầy gò đang ngồi, râu tóc đều trắng, áo đen.

Lão già đưa lưng về phía Lý Xương Cốc, hai mắt khép hờ, tựa hồ đang suy tư cái gì.

Nhưng chính là đưa lưng về phía, Lý Xương Cốc cũng có thể rõ ràng nhìn thấy, toàn bộ sân viên phạm vi hơn mười mét, không khí đang có rung động, chấn động rất nhỏ.

Dòng nhánh thứ ba Lý Xương Cốc, bái kiến gia chủ.

Lần đầu tiên một mình được triệu kiến, Lý Xương Cốc mặc dù cúi đầu, nhưng trong lòng lại kích động vạn phần.

Nếu như nói toàn bộ Lý gia, có ai mới thật sự là trụ cột mạnh nhất hiện giờ.

Chính là gia chủ Lý Viễn.

Lý gia chính là bởi vì có ông ta chống đỡ, mới phát triển tới bây giờ trình độ này.

Quý tộc Nghi quốc, cũng không phải ngay từ đầu liền huyết mạch cao quý, đứng ở đỉnh.

Mà là ở trong rất nhiều trận quốc chiến sản sinh ra Sát Thần,

Lý Viễn cũng là như thế.

Trong Cửu Nghi, ông ta được xếp hạng thứ năm. Nhưng đối với chín vị cường giả Cửu Nghi mà nói, ngoại trừ vị Đông Quân thứ nhất ra, thực lực tám người còn lại cũng không phải dựa theo xếp hạng mà tính.

Dù sao đều là tầng cao nhất cường giả, đứng ở đỉnh cao nhất toàn bộ Nghi quốc, ai không có mấy cái át chủ bài?

Chính thức chém giết, thắng bại như thế nào, ai cũng không biết. Chỉ có thật sự đánh mới biết.

Cho nên trên thực tế, tám vị còn lại của Cửu Nghi, địa vị tương tự, quyền vị bình đẳng.

Mà Lý Viễn, chính là đại lão đứng đầu danh hiệu là Phong Tuyết Cửu Nghi tại đế quốc.

Năm nay đã 107 tuổi, không chút nào nhìn ra có bất kỳ sự lão hóa nào, coi như râu tóc bạc phơ, nhưng khuôn mặt làn da còn tựa như bốn mươi tuổi. Chỉ có một chút nếp nhăn.

“Xương Cốc, cậu có một đứa con gái tốt đấy. "Lý Viễn nhẹ giọng nói.

“Bẩm gia chủ, chỉ là may mắn."

“Đó không chỉ là may mắn đơn thuần” Lý Viễn nói: "Vạn vật trên thế gian, tất cả trùng hợp đều có nguyên do. Long Tu Môn không ai nghĩ tới lại tiềm long như vậy.

Ông ta đứng lên, quay lại, hai mắt mở ra, nhìn về phía Lý Xương Cốc.

“Tam hoàng tử tìm được chưa?”

"Vẫn chưa, bất quá hiện tại Triều Ngữ ổn định lại, định vị hoàng tử vẫn còn ở trong thành, từ sinh mệnh thể tra xét, vẫn là an toàn." Lý Xương Cốc trả lời.

"Chuyện lần này, phía trên sẽ tận khả năng làm dịu đi, phương diện truyền thông cũng sẽ nhanh chóng bị dập, cậu trong lòng phải hiểu rõ. mặt khác, sư phụ con gái của cậu."

Lý Viễn dừng lại.

Vốn ông ta định gặp Lý Trình Di một lần.

Nhưng sau khi biết được đối phương là người Góc chết, không khỏi cũng tiếc hận một tiếng.

Người Góc chết không ổn định, đại biểu cho người này không có khả năng sử dụng cho gia tộc, cho dù trở thành đồng minh, cũng có thể có tính không xác định rất lớn.

Vậy.

Dòng chính sẽ duy trì sự ủng hộ hữu hảo đối với Long Tu Môn, mặt khác, quyền hạn tạm thời mà con gái cậu xin hôm qua, tôi đã thông qua.

“Vâng! "Lý Xương Cốc gật đầu.

“Cứ như vậy đi. Cậu đi xuống đi!

Tích tích tích.

Đúng lúc này, một tiếng vang nhỏ từ trên người Lý Viễn vang lên, đó là máy truyền tin khẩn cấp trong gia tộc.

Bình thường chỉ có chuyện rất quan trọng, mới được phép mở liên lạc.

Lý Viễn hơi nhíu mày, đưa tay ấn xuống một chỗ trên quần áo.

Kết nối

Gia chủ! Vừa mới tiến hành khảo nghiệm ý thức lực vũ khí bay với Lý Sùng Nam! Cô ta thế mà....! "Một giọng nói có chút hoảng sợ truyền đến.

“Không ngờ cái gì?! Bình tĩnh. "Lý Viễn nhíu mày nói.

"Lý Sùng Nam là người khống chế vũ khí bay cự ly xa thiên bẩm!! Khoảng cách ý thức lực của cô ta khống chế được vũ khí bay, là lớn nhất là 500 mét!!"

“Bao nhiêu!? "Lý Viễn cho rằng mình nghe lầm.

“500 mét ạ!! Gia chủ! 500 mét!! Người bình thường nhiều lắm chính là mấy mét hơn mười mét! Lý Sùng Nam cô!!

Lý Viễn nhiều năm như vậy cho là mình sẽ không lại bởi vì một chút chuyện nhỏ kích động, nhưng giờ này khắc này.

Hôm nay tìm kiếm người thừa kế không được, tâm hồ bình tĩnh như băng của ông ta mơ hồ nhiều ra một tia rung động.

Là năm trăm mét! Hơn nữa phụ tải ý thức lực cũng hơn hai mươi lần chuyên gia vũ khí bay bình thường! Quá kinh khủng! Quá kinh khủng! "Bên kia giọng nói tộc lão phụ trách khảo nghiệm chuyên gia vũ khí bay đều đang run rẩy.

“Lý Thành Lâm! Cậu dám dùng tính mạng đảm bảo với lời cậu nói? "Lý Viễn ánh mắt sắc bén, gằn từng chữ.

“Tôi dám! Là một mầm non cấp 9 rồi. Ha ha ha ha! Lý gia chúng ta phát tài! Sắp phát tài rồi! Ha ha ha ha ha!!!”

Lý Viễn nhắm mắt hít sâu một hơi.

Bùm!!

Trong phút chốc, cả người ông ta phóng lên cao, hóa thành một đạo bạch khí, bay về phía khu thí nghiệm của gia tộc

Lý Xương Cốc còn tại chỗ, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, giọng nói trong máy truyền tin ông ta không nghe được, chỉ có thể đứng ngây tại chỗ

.................