← Quay lại trang sách

Chương 933 Dễ dàng thu thập ác niệm

Ầm ầm!!!

Tường nổ tung, bị đè ép bẻ gãy, phun vào bên trong một mảng lớn mảnh vụn.

Phòng ốc trong thành bị mưa đá vụn lớn nhỏ không đồng nhất đập vỡ một mảnh.

Lý Trình Di vứt bỏ đất đen trên người, thong dong vào thành, dạo bước trong từng căn phòng trống rỗng.

Gặp phải kiến trúc chắn đường, liền dùng giáp ngực đụng nát.

Ác niệm từ bốn phương tám hướng chen chúc tới, theo hắn không ngừng chậm bước, ác niệm cũng càng ngày càng nhiều.

Rất nhanh, nửa phút sau, ác niệm Tiết mao phi liêm nhanh chóng lấp đầy đến 100.

Hoàn thành rồi.

Lý Trình Di cảm thấy mỹ mãn, chiêu này thật sự dùng quá tốt.

Tại Địa Nguyệt thì lo lắng vũ khí hiện đại sát thương quy mô lớn, lo lắng Đông Quân và các cường giả đỉnh cấp ra tay áp chế.

Nhưng ở đây, địch quốc đối kháng, thiên kinh địa nghĩa. Hắn hoàn toàn có thể không kiêng nể gì đe dọa người khác, uy hiếp người khác, nhanh chóng thu hoạch đại lượng ác niệm mà mình cần.

Sau khi ác niệm viên mãn, Lý Trình Di lúc này lui ra, thân hình hấp thu bạch khí, đột nhiên thu nhỏ lại, hóa thành bóng đen bay về phía trước.

Trước sau từ lúc hắn xuất hiện đến lúc rời đi, không có bất kỳ dấu hiệu nào, chỉ kéo dài ba phút mười lăm giây.

Huyện thủ Thượng Quan Triệt đã chuẩn bị sẵn sàng cùng tồn vong với thành, đao cũng đã kề lên cổ mình, chuẩn bị tự vẫn, kết quả vừa ngẩng đầu lên, Cự Lộc đã không còn bóng dáng!

Chuyện gì xảy ra!?

Hắn ngơ ngác nhìn thị trấn trống rỗng, nếu không phải tường thành bị đụng gãy kia vẫn còn, hắn còn tưởng rằng hết thảy vừa phát sinh đều là ảo giác.

“Đại nhân!! Đại nhân chúng ta sống rồi!! Sống rồi!!

Phó huyện thủ bên cạnh ôm hắn cười như điên, nước mắt giàn giụa.

Đám quý nhân còn chưa chạy xa lúc này cũng phát hiện tình huống, ngơ ngác nhìn nhau chần chờ trong chốc lát, bọn họ không lập tức trở về, mà là dừng chân quan sát.

Nhưng bình dân trong thành không kịp thoát đi cũng là bắt đầu cuồng hoan, quý nhân phú nhân vội vàng thoát đi, còn chưa kịp mang đi đại lượng tài vật tài nguyên, lúc này đều béo cho bọn họ.

Dù sao cũng không có ai trông coi, mọi người xông vào các phủ đệ tranh nhau một trận.

Cả huyện Vu Khê lâm vào cảnh vui mừng.

Trong cảnh mừng vui điên loạn, từ xa có hai bóng đen lao tới hyện Vu Khê, đó là Minh Soái Thiên Cảnh phủ đến trợ giúp!

Nhưng trợ giúp của bọn họ chỉ là công dã tràng.

............

Địa Nguyệt.

Cứ điểm bên ngoài Ngọc Đỉnh

Trên quỹ đạo không gian, từng top chiến cơ xếp hàng ở phía xa bổ sung năng lượng đạn dược, chờ cất cánh.

Xe cơ giới tự động màu đen vận chuyển năng lượng di chuyển với tốc độ cao dọc theo quỹ đạo chính, đi qua đi lại bên cạnh Đinh Mộng.

Cô một mình ở trên sân thượng bên cạnh quỹ đạo chính, chậm rãi tản bộ, suy tư sai lầm vừa rồi của mình.

"Mình cũng không động tay động chân với bản thể Pháp n, chỉ là hạ thủ với Long duệ dưới trướng mà bọn chúng khống chế, lại bị phát hiện nhanh như vậy." Có vẻ như vấn đề có hai điểm."

“Một, bọn chúng khống chế Long duệ chặt chẽ hơn ta tưởng tượng.

"Hai, sóng não của bản thân bọn chúng, rất có thể khác với chúng ta, nếu có thể có mẫu vật liên quan tiến hành nghiên cứu, có lẽ có thể nhằm vào Ảnh Long, hoàn thành nâng cấp mô đun Hoặc Tâm mới."

Kết cấu sóng não khác nhau, phản ứng khi xâm lấn cũng khác nhau, điểm này trước kia cô cũng từng gặp qua, nhưng đều không phản ứng nhanh như lần này.

Răng rắc.

Đang lúc nàng suy tư, bỗng nhiên một tiếng vang nhỏ từ phía sau truyền đến.

Liên kết cứ điểm trên quỹ đạo, là có tồn tại lực trường ngăn cách, nơi này có không khí, có mô phỏng trọng lực, hoàn cảnh cùng Địa Nguyệt chênh lệch không lớn.

Cho nên cũng có truyền sóng âm

“Ai? "Đinh Mộng quay đầu, xoay người, nhìn về phía sau.

Nếu là người bình thường, có lẽ sẽ cho rằng đây là tạp âm mình nghe được, tiếng ồn hoàn cảnh, chỉ là trùng hợp tới gần mình.

Nhưng cô thì khác.

Thân là một trong Cửu Nghi, hơn nữa còn là Cửu Nghi xếp hạng tương đối gần phía trước, phạm vi cảnh giới cùng phạm vi cảm giác của cô, cho dù ở chỗ này bị suy yếu, cũng phải đến hơn 50m.

Nói cách khác, bất kỳ cá thể nào, sinh vật sống trong vòng 50 mét, đều có thể nhìn thấy rõ ràng trong đầu cô.

Coi như là quỹ đạo kim loại dưới chân biến hóa rất nhỏ, cũng không có khả năng thoát khỏi sự nắm giữ của cô.

Cô có thể cảm giác được, thanh âm không phải từ dưới chân truyền ra.

Vậy.

“Không đúng! Không phải phía sau, là Đinh Mộng đột nhiên tỉnh ngộ, nhìn về phía bóng dáng của mình.

Nhưng đã quá muộn rồi.

Một đạo long ảnh trong cái bóng không tiếng động nhào ra, cấp tốc xông về phía mặt nàng.

Mê Cảnh Bảo!?

Ong!!

Hộ thân lực trường tự động khởi động, nhưng theo một tiếng giòn vang trong long ảnh.

Khuôn mặt Pháp n lóe lên rồi biến mất, Đinh Mộng giống như nhìn thấy trong tay hắn bóp nát thứ gì đó.

Vật kia phảng phất là một viên cầu, viên cầu màu bạc lóng lánh bạch quang.

Trong nháy mắt bị bóp nát, chung quanh đột nhiên nổ tung một mảng lớn vặn vẹo vô hình, trong nháy mắt làm ngưng trệ vành đai ánh sáng màu sắc rực rỡ mà Mê Cảnh Bảo triển khai.

Chính là trong nháy mắt như vậy.

Ảnh Long đột nhiên tới gần, tiến vào lực trường hộ thân.

Ngay sau đó, là một mảnh hoàn toàn hắc ám, bao phủ chung quanh.

Quỹ đạo màu xám bạc biến mất.

Thay vào đó, là một mảnh không gian hắc ám không nhìn thấy biên giới, không phân rõ trên dưới.

Hoan nghênh đi vào không gian bóng tối mà chúng ta chuẩn bị cho nghi thức. "Thân ảnh Pháp n từ phía sau Đinh Mộng ngưng tụ ra, nhẹ nhàng lên tiếng.

“Không gian bóng tối?” Đinh Mộng trong lòng trầm xuống, giờ sao không biết đây là nơi nào, lần trước động tác xảy ra sơ xuất bị đối phương phục kích.

Nhưng giờ này khắc này nghĩ những thứ này cũng vô dụng, phải nghĩ biện pháp đột phá nơi này, truyền cảnh báo cho Đông Quân.