Chương 938 Thành phố Vàng
Lý Trình Di đứng ở lối vào, nhìn vào bên trong.
Bên trong là từng cây cầu vàng nối tiếp nhau, chúng chặn lại ở trên tầng mây lối vào, nếu muốn tiến vào, tất nhiên phải xuyên qua những vòm tròn dưới những cây cầu vàng này.
Trên cầu dựng đủ loại kiểu dáng tượng người vàng ròng, bọn họ có người cầm trong tay trái cây, tựa hồ đang cử hành lễ mừng, có người ngồi xếp bằng xen kẽ nhau, tựa hồ đang đánh cờ, còn có người cầm trong tay binh khí, đứng thẳng, tựa như đang thủ vệ.
Lý Trình Di không tùy tiện tiến vào, mà tới gần một chút, giẫm lên tầng mây.
Phốc phốc.
Dưới chân phát ra tiếng giẫm trên bùn đất kiên định, với thể trọng hơn ba tấn của hắn bây giờ cũng không sụp chút nào.
Nơi này thú vị. Hắn ngồi xổm xuống, đưa tay nhẹ nhàng đào một đám mây trắng.
Vân khí to bằng hạch đào, ở trong tay hắn giống như bùn cao su màu trắng, bị nặn thành hình tròn, chà tới chà lui.
"Độ cứng rất cao, tính linh hoạt rất mạnh. Thứ này nhìn như là mây, thực ra không phải là mây."
Bỏ lại mây trắng, Lý Trình Di đem ánh mắt tụ tập ở những kiến trúc màu vàng này.
Hắn đi về bên trái, chậm rãi đến gần tượng người vàng ở lối vào.
Khi còn cách người vài mét thì dừng lại, sau đó đưa tay sờ sờ bề mặt kiến trúc.
Bề ngoài kiến trúc màu vàng, xúc giác lạnh lẽo cứng rắn, hơn nữa rất bóng loáng.
"Hiện tại nhiệt độ cơ thể mình quá cao, sờ cái gì cũng chỉ có thể cảm thấy lạnh, nếu có dụng cụ hiện đại thì tốt " Lý Trình Di thở dài trong lòng.
Hắn phát hiện, chi tiết của những kiến trúc này, khắp nơi đều dây leo hình thoi dùng vây quanh để trang trí.
Hoa văn mặt đất của kiến trúc, hoa văn cột đá trên vách tường, trang trí hoa lệ bên cạnh mái hiên, toàn bộ đều là đủ loại hình thoi bao hàm các loại ký hiệu, do dây leo xoắn phức tạp vây quanh để trang trí.
Đứng lên, hắn cẩn thận đánh giá mấy tượng người, không phát hiện động tĩnh gì, lúc này mới nhấc chân, đi vào bên trong.
Không có gì bất ngờ xảy ra chính là, nơi này hẳn là thành thị còn sót lại bị Bích Lục Chi Mẫu hoàn toàn hủy diệt.
Nguy hiểm có thể không nhiều lắm, nhưng có lẽ có thể từ nơi này tìm được một ít tin tức còn sót lại của nơi này, sau đó cho Phan n tiến vào hỗ trợ, thu thập manh mối.
Mặt khác, lúc này đây hắn không lựa chọn tân hoa thần vị, liền đi vào để xem bên trong Góc chết có hoa cỏ biến dị hay không
Dù sao rất nhiều lúc, nguy hiểm thường đi kèm với kỳ ngộ cực lớn.
..........................
Trong một Góc chết không rõ.
Từng ngọn lửa màu xanh trống rỗng ở chung quanh hiện lên, chúng phóng ra lam quang trở thành nguồn sáng duy nhất nơi này.
Đại Hùng đứng giữa một cung điện hoang vắng lạnh lẽo.
Cung điện là màu đen, khắp nơi là mặt tường nham thạch đặc hữu thô ráp, không có mài, thậm chí không có hoa văn, chỉ có đơn giản khối lớn nham thạch chồng chất.
Một số nơi thậm chí còn có thể nhìn ra ấn ký búa rìu.
Từng cây cột đá hình bất quy tắc, trở thành vật chống đỡ duy nhất của tòa cung điện này.
"Có ai ở đây không?" Đại Hùng khẽ gọi.
Bên trong Góc chết cũng có thể có những người khác tồn tại, đây là kinh nghiệm mà bọn họ có được sau khi kiểm tra rất nhiều lần.
Mà trước khi cô tiến vào Góc chết, liền có dự cảm không tốt, chỉ là.
Ô......
Đột nhiên một tiếng thét chói tai từ phía trên cô chợt lóe lên.
Thanh âm kia có chút giống vật bén nhọn nào đó phi hành tốc độ cao phát ra, lại có chút giống sinh vật nào đó tru lên.
Đại Hùng vội vàng phất tay lui về phía sau, vẩy ra một khối thịt viên cầu to bằng nắm tay.
Viên cầu kia rơi xuống đất, phốc một cái liền bắt đầu cắn nuốt bùn đất trên mặt đất. Vài giây, liền bành trướng thành một con chó săn đỏ sậm cao nửa người.
Chó săn chỉ cùng loại chó bình thường không có hình thể khác biệt gì, duy chỉ có đầu, mọc đầy đôi mắt rậm rạp.
Đây là Đại Hùng bồi dưỡng ra thủ hạ số 1, cũng là chuyên dùng để ứng đối các loại hoàn cảnh, sinh vật, vũ khí chưa biết.
Chó săn lắc lư cái đầu to, lợi dụng ánh mắt đầy trán bắt đầu điều tra chung quanh, nhìn xung quanh.
Đi điều tra tình huống chung quanh. Đại Hùng thấp giọng phân phó.
Vèo.
Chó săn nhanh chóng chạy, chạy như điên vòng quanh cô.
Đây là đang giẫm mìn, thăm dò bốn phía có nguy hiểm ẩn núp dưới lòng đất hay không.
Nhưng ở vòng thứ ba.
Bùm!
Chó săn đột nhiên dừng lại, hướng bên phải một chỗ trống nhảy bổ ra cắn.
Cốp!
Hàm răng của nó hung hăng cắn vào một người áo giáp màu lam cao hai mét đột nhiên hiện hình.
Trong ngực người áo giáp có một tấm kính hình tròn bảy màu sắc rực rỡ, phía sau đầu rủ xuống một bím tóc dài màu xanh đen. Chỉ là cuối bím tóc kia, lại là một cây gai nhọn màu đen sắc bén giống như bò cạp.
Từ xa nhìn lại, Đại Hùng đều có thể nhìn thấy xung quanh gai nhọn kia vờn quanh từng luồng hắc khí nhè nhẹ, hiển nhiên bị đâm một cái rất có thể sẽ tử vong tại chỗ.
Ngay sau đó, bên trái, lại là một hình người mặc áo giáp tàng hình hiện lên.
Rồi hình người thứ ba, cái thứ tư.
Tổng cộng có sáu người áo giáp vây quanh Đại Hùng, vũ khí giống như đuôi bọ cạp sau đầu hơi lắc lư, giống như đang tự động nhắm.
"Phiền toái" Đại Hùng sắc mặt khẽ biến, lần thứ hai phất tay, từng viên viên cầu nhao nhao bị rơi xuống, rơi xuống đất sau nuốt chửng bùn đất, hóa thành một con chó săn nhiều mắt.
Đồng thời nàng nhanh chóng lui về phía sau, từ ngực móc ra một khối máu thịt đen kịt hơi nhúc nhích.
Lần này cô không ném, mà là nắm trong tay, dùng sức cắn nát đầu ngón tay kia của mình, đem miệng vết thương nhắm ngay khối máu thịt này.
Xì.
Máu tươi bị nuốt chửng, hút vào thịt. Sau đó hai giây sau, bị ném đi.
Cốp!
Khối thịt cấp tốc bành trướng, biến lớn, nháy mắt liền hóa thành mọc ra mảng lớn bộ lông màu bạc, sau khi rơi xuống đất, mọc ra xương cốt dài, tứ chi.