← Quay lại trang sách

Chương 1071 Kiếp khí 7

Keng!!

Một tiếng kiếm vang lên từ bên tai Chiêu Viện nổ tung.

Vào lúc nàng vung ra kiếm quang, phảng phất như diều mất khống chế, bị nhẹ nhàng nhấc lên liền bay lên, xa xa bắn lên trời cao, biến mất không thấy.

Trên lôi đài, cổ họng Chiêu Viện lẳng lặng lơ lửng một thanh trường kiếm.

Đúng là Đỉnh Nguyên Kiếm trong tay Lý Trình Di.

“Nhận thua chưa, sư muội. "Lý Trình Di mỉm cười thu kiếm.

Lại là một kiếm!

Lúc này mọi người phía dưới đã có chút cảm giác không đúng.

Liên tục hai người đều chỉ là một kiếm miểu sát, nếu như nói trước đó Viên Kỳ là Tuế Nguyệt Môn cao thủ, cụ thể thực lực cấp độ mọi người không phải rất rõ ràng so sánh.

Người sau là Chiêu Viện thì mọi người biết rõ vì nàng thường xuyên xuất thủ

Thực lực của nàng rất nhiều người đều rõ ràng, trừ những người còn lại trong tứ tiểu kiếm, trong đệ tử thân truyền không ai là đối thủ của nàng.

Nhưng chính là cao thủ ngưng tụ nguyên ấn như vậy, không ngờ.

Chiêu Viện đứng ở trên đài khuôn mặt tươi cười lúc xanh lúc trắng, thu kiếm trầm mặc xoay người xuống đài, không nói một lời, vành mắt đỏ lên, hiển nhiên là đả kích có chút lớn.

“Để ta thử xem! "Lúc này một gã nam tử chấp sự hắc y cao lớn, cầm kiếm lên đài, ngưng thần nhìn về phía Lý Trình Di.

Tại hạ Phong Vân, Bạch Lộc sư đệ, mời.

“Mời. "Lý Trình Di lần nữa rút kiếm, quay sang đối diện.

"Cẩn thận, ta đã đột phá đệ lục trọng kiếm quyết, xuất thủ vượt xa mức mà hai vị lúc trước có thể so sánh." Phong Vân nghiêm túc nói.

Vài giây sau

Một đạo kiếm quang lóe lên.

Phong Vân che cổ tay, sắc mặt đỏ bừng lảo đảo xuống đài.

Lại là một kiếm.

Ngay cả chấp sự cũng bại!

Phía dưới lại dấy lên một mảnh ồn ào.

Ngay sau đó lại là một người lên đài.

Vẫn là một kiếm.

Một kiếm.

Một kiếm.

Một kiếm.

Từng người lên đài ý đồ khiêu chiến Lý Trình Di, cũng chỉ là một kiếm, liền bại trận.

Cuối cùng sau 15 người 15 trận chiến, Lý Trình Di ngay cả một kiếm chiêu cũng không sử dụng. Đứng ở trên lôi đài, tựa như thạch phong bất bại, nguy nga lẫm liệt.

Các đệ tử vốn chỉ xem náo nhiệt bên cạnh, sắc mặt rối rít thay đổi.

Tiếp theo lên đài, cơ hồ đều là cao thủ cấp chấp sự.

Thậm chí có một cao thủ chấp sự thượng cấp, đem công pháp Trúc Cơ Vô Diện Kiếm Quyết tu tới cấp bậc viên mãn.

Nhưng cường nhân như vậy cư nhiên vẫn chỉ là một kiếm.

Đây chính là cao thủ ngưng tụ tứ ấn!!

Cuối cùng đánh bại một người, Lý Trình Di cũng không nghĩ tới Chiêu Viện đưa tới phiền toái nhiều như vậy, bất quá lần này thuận thế lập uy cũng coi như không tệ.

Hắn cũng muốn xuống đài.

Đã lâu không giao thủ với sư đệ, không bằng ta cũng tới giúp một tay.

Một giọng nam rõ ràng vang lên cách đó không xa.

Trong lòng Lý Trình Di khựng lại, ngẩng đầu nhìn theo tiếng nói.

Lại là Hoắc Tình Không!

....................

Hai thiên tài nghìn năm có một của kiếm phái

Hai người cũng chỉ chênh lệch vài tuổi, đối với những đệ tử khác mà nói, chỉ là vài năm biến hóa sẽ không quá lớn. Nhưng đối với Hoắc Tình Không và Bạch Lộc bực đỉnh cấp thiên tài này mà nói, vài năm đủ để kéo ra chênh lệch làm cho người ta tuyệt vọng.

Mà hiện tại, Vô Diện Kiếm Phái hai đại thiên tài đương đại rõ ràng sắp giao thủ, nhất thời tin tức này lấy làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối, nhanh chóng truyền tin khắp xung quanh tất cả đệ tử cùng chấp sự, ngay cả mấy trưởng lão còn lại cũng nhịn không được phóng ra tầm mắt cảm ứng bên này.

Trong lầu các Quỳ Linh.

Quỳ Linh đang cùng Vân Thần ngồi xếp bằng uống trà, nghe được đệ tử dưới trướng truyền đến tin tức, hai người lập tức dừng động tác.

Bạch Lộc tư chất tuyệt hảo, trời sinh cũng tựa hồ có nguyên ấn, nhưng so với Hoắc Tình Không, tư chất ngộ tính kém hơn không ít, đánh khẳng định là đánh không lại, nhưng phải xem thua ít hay nhiều. "Quỳ Linh nghiêm túc nói.

“Tiểu sư đệ có tốc độ tiến triển cực nhanh. "Vân Thần nói," Lấy biểu hiện lúc trước, hẳn là có thể ở dưới tình huống đại sư huynh ra tay, chống đỡ mười chiêu”.

“Vậy con biết Bạch Lộc cảnh giới gì? "Quỳ Linh hỏi.

“Ặc "Vân Thần á khẩu.

Nàng thật đúng là không biết Bạch Lộc tầng thứ gì. Dù sao, tu vi cảnh giới là bí mật của người ta, không ai sẽ mỗi ngày khắp nơi loạn truyền, bình thường chỉ có phát sinh biến chất, tỷ như đột phá môn phái một bậc nào đó, mới có thể ở chủ động đăng ký thẩm tra đối chiếu lúc đó mới bại lộ ra.

Dù sao lên bậc, đãi ngộ, địa vị, quyền lên tiếng cùng tài nguyên, tất cả đều khác. Còn có thể ảnh hưởng đến bạn bè thân thích, lợi ích rất lớn.

Nhưng tăng lên nhỏ bình thường, không ai sẽ truyền ra ngoài.

Đây cũng là rất nhiều môn phái cao thủ, ngày thường hoàn toàn không có tin tức, đột nhiên một ngày nào đó một tiếng thét dài, chấn động bản môn, cá vượt long môn nhảy một phát lên cao tầng.

Đương nhiên, cao thủ như vậy là rất ít, đại bộ phận kỳ thật đều trầm mặc, lặng lẽ không một tiếng động.

"Bạch Lộc đứa nhỏ này, lòng đề phòng rất mạnh, cụ thể cảnh giới gì ta cũng không rõ ràng lắm, bất quá ta phỏng chừng, cho dù hắn đột phá về chất, cũng không muốn chủ động bại lộ chính mình." Quỳ Linh ở chung lâu như vậy, ít nhiều có chút hiểu rõ tính cách Lý Trình Di.

Dù sao, cho dù hắn có nhu cầu về tài nguyên, nếu không có đột biến quá lớn, ta cũng sẽ cho hắn dùng”.

“Sư phụ nói có lý. "Vân Thần gật đầu," Cũng may lúc trước tiểu sư đệ cùng người của Tuế Nguyệt Môn giao thủ, đã thành công lập uy danh, trận này cho dù thua cũng có thể hiểu được.

... "Quỳ Linh mỉm cười, không nói gì nữa.

Nàng thường trộm quan sát Bạch Lộc, cho nên thường xuyên từ trong mắt đứa nhỏ nhìn ra một loại thái độ không cố kỵ gì, nhìn ai cũng bình đẳng đối diện.

Cho dù là Hoắc Tình Không thực lực vượt xa hắn, Bạch Lộc cũng có thái độ ngang nhau.

Điều này làm cho nàng càng cảm giác tiểu tử kia là một đứa trẻ tương đối đặc biệt.