← Quay lại trang sách

Chương 1125 Mặc Sa 6

“Bao nhiêu tiền? "Lý Trình Di hỏi.

“100 nghìn"Dunis thở dài. "Cho tôi chút hành lý lộ phí là tốt rồi, những thứ này, tôi đã không cần" dù sao đối phương rất có thể sẽ bị nguy hiểm, cho nên hắn cũng không cần quá nhiều tiền, vốn là không bình đẳng giao dịch.

Rẻ như vậy?

“Có muốn hay không? Không muốn tôi không bán. "Dunis trừng mắt.

Muốn, đương nhiên muốn!

Hai người nhanh chóng chuẩn bị xong hợp đồng, ấn dấu tay.

Lý Trình Di trực tiếp lấy ra một thỏi vàng nhỏ đưa tới.

Dunis vẻ mặt đờ đẫn tiếp nhận, nhanh chóng dùng công cụ nhỏ chuyên nghiệp kiểm tra đo lường.

Chất lượng không tệ. Khi nào có thêm thông tin tôi sẽ ghi vào sổ sách của văn phòng luật, mật mã tài khoản đều ghi nhớ, bảo quản cho tốt.

Anh ta lại nhìn tên trên hợp đồng.

Như vậy Lý tiên sinh, hiện tại nơi này là của anh, anh có thể mang theo giấy tờ tùy thân đến chỗ đăng ký giao dịch.

"Xin lỗi, tôi xem chỗ này của anh còn có thể làm chứng minh thư, có thể nhân tiện làm chứng minh thư cho tôi không?" Lý Trình Di mỉm cười nói, lộ ra hàm răng trắng.

... "Dunis thoáng cái mở to mắt.

Ngay cả chứng minh thư cũng không có, mà dám đến mua văn phòng luật?

Đầu năm nay ngay cả người của Giáo Quốc cũng có chứng minh thân phận của mình không có chứng minh thân phận người, chỉ có một loại.

Đó chính là thủ phạm muốn che giấu thân phận.

Thế lực đen!?

Vậy vàng thỏi vừa rồi có thể hiểu được. Người trước mắt này cũng là một tên thế lực đen

Dunis cảm thấy mình đã hiểu.

"Bảo sao sau khi nhìn thấy tên Tân Nguyệt, còn có thể trấn định như thế, tiện tay có thể lấy ra một thỏi vàng trả tiền, còn không thèm quan tâm." Người như vậy, tuyệt đối có bối cảnh thực lực, nói không chừng."

Nghĩ tới đây, tâm tư hắn thoáng cái sống lại.

Mạo muội hỏi một câu, văn phòng luật mới khai trương, có cần trợ lý gì không?

“Anh có người đề cử? "Lý Trình Di nhìn về phía anh.

"Con gái tôi Jasmine, năm nay 16 tuổi, học chuyên ngành giám sát an ninh của Đại học Công nghiệp tổng hợp Venus, am hiểu các loại thuốc kiểm tra đối chiếu xét nghiệm."

"Một sinh viên đại học còn chưa tốt nghiệp thì có thể làm gì?"Lý Trình Di nhíu mày, "Đừng để người khác, chỉ có anh làm trợ lý cho tôi được chứ?"

Hả? Tôi?! "Vẻ mặt Dunis kinh ngạc. Con gái tôi rất xinh đẹp.

“Đừng nói nữa, anh là tay lão luyện, dẫn tôi đi xem làm sao thi được chứng chỉ thợ săn. "Lý Trình Di ngắt lời hắn. Tiền lương một tháng hai vạn, không thành vấn đề, gặp vụ án tiền lương gấp đôi.

“... "Dunis không nói gì.

Lương trợ lý bình thường cao như vậy? Vị bại gia tử trước mắt này rốt cuộc là từ đâu xuất hiện?

..............

Cách văn phòng Dunis hơn mười km.

Dưới lầu một tòa nhà có chút cũ kỹ, trước cửa tiệm bún thịt dê treo đèn màu lấp lánh, trên bậc thang ngồi hai người nam nữ gầy gò mặc áo khoác màu xám.

Hai người đều đang hút thuốc, một ngụm tiếp một ngụm, không nói gì, không khí có chút nặng nề, tựa hồ đang chờ đợi cái gì.

Ước chừng mấy phút sau, người đàn ông đứng lên, lộ ra một khuôn mặt trẻ tuổi tràn đầy tàn nhang.

Hắn rất trẻ, thoạt nhìn nhiều lắm chỉ có hơn hai mươi tuổi, khóe môi còn có lông tơ màu xanh nhàn nhạt, nhưng hắn lúc này, con ngươi tràn đầy tơ máu, cả người phảng phất rất mệt mỏi.

Nhìn xe cộ và người đi đường đi tới trước mặt, người đàn ông thở dài.

“Đi thôi, đi vào đã mười lăm phút rồi, giờ còn chưa ra”.

Nhất định. Nhất định phải đi vào sao? "Giọng nói nguòi con gái có chút khàn khàn, tựa hồ sắp khóc.

“Đạn trong súng đã lên nòng. Lựu đạn Thánh lực cầm trong tay. "Người đàn ông thản nhiên nói.

Hắn xoay người, dẫn đầu một bước tiến vào cửa hàng, rất nhanh biến mất trong chỗ sâu có chút âm u trong một cửa hàng mặt tiền.

Người con gái cả người có chút phát run, nhưng cũng theo đứng dậy, hít sâu một hơi, theo tiến vào cửa hàng.

Theo lối đi nhỏ của cửa hàng đi vào bên trong, xuyên qua cửa sau bếp, hai người đi tới không gian phòng bếp chật hẹp.

Trong phòng bếp u ám, một cái nồi đen cực lớn, bên trong nấu canh thịt dê quay cuồng.

Một thân hình mập mạp mà vòng eo ước chừng to gấp đôi người bình thường đang đứng ở bên cạnh nồi lớn, hai mắt đỏ như máu, miệng mũi bốc lên khí tức quỷ dị màu đỏ nhè nhẹ, nhìn chằm chằm trong nồi thịt dê.

“Lại hai người nữa tới, các ngươi những thợ săn này, luôn không biết tự lượng sức mình, một người tiếp một người tới chịu chết!”

Trong miệng tên béo phát ra thanh âm bén nhọn như bà lão.

"Dựa theo hiệp nghị Nhật Quang, ngươi vi phạm điều 1173 mà chư giáo quốc cùng ký kết, dựa theo quy định, chúng ta tiến hành cưỡng chế trục xuất ngay lập tức đối với ngươi!"

Người đàn ông trẻ tuổi cao giọng giải thích.

“Ha ha, mấy cái hiệp nghị gì đó bất quá là vải che mắt thánh mà thôi, chỉ có kẻ yếu mới tuân thủ cái hiệp nghị gì gì đó. ngươi cho rằng ta là những kẻ ngu xuẩn sao?"

Chết đi!!

Hắn không nói hai lời, mạnh mẽ đánh về phía hai người. Tốc độ không nhanh, nhưng đụng tới góc bàn kim loại đều bị đụng cong, có thể thấy được sức mạnh to lớn, quả thực nghe rợn cả người.

Hai người lăn lộn tách ra, giơ súng bắn.

Bang bang bang bang!!

Viên đạn liên tục bắn vào người mập mạp, chỉ bắn ra từng đoàn đóm máu nhỏ.

Tên béo tiếp tục xoay người đánh về phía hai người.

Một hồi vật lộn diễn ra ngay ở chỗ này.

Tên béo có sức mạnh khủng bố và lớp da dày phòng hộ vượt xa người bình thường, tốc độ cũng nhanh hơn người bình thường một chút.

Hai thợ săn trẻ tuổi tựa hồ cũng bắt đầu quen

Đôi bên lăn qua lăn lại trên mặt đất, tránh được cú đánh của tên béo, không ngừng dùng súng và lựu đạn đánh trả.

Lựu đạn nổ tung không phải hỏa diễm, mà là từng đạo ánh sáng trắng xóa mang theo lượng lớn phấn vàng.

Mỗi một lần nổ tung đều có thể khiến tên béo kêu thảm thiết liên tục.

Ước chừng hai mươi phút sau.

Cửa chính cửa hàng lung la lung lay đi ra một người con gái thân hình đầy máu, ngã sấp mặt trên bậc thang, vừa vặn nhìn thấy xe cảnh sát cùng xe cứu thương trước mặt.

Trong mông lung, từng người mặc quần áo phòng hộ màu trắng bước xuống, nâng cô lên, đưa vào trong xe.

Bùm!

Cửa hàng phía sau ầm ầm nổ tung, một đám lửa nổ tung, dấy lên hồng quang.

.............