Chương 1136 Lỗ Điện 8
Đại lượng tài liệu chỉ dùng không đến nửa tuần, liền tuyên cáo kết thúc.
Lý Trình Di đánh giá thấp cường độ thân thể khủng bố của mình sau khi được hoa ngữ cường hóa, những tài liệu xây lò kết cơ lúc trước căn bản còn lâu mới đủ.
Bốn ngày sau.
Răng rắc.
Hắn đẩy ra văn phòng đại môn, nhìn về phía Nyland và Durania đang chơi cờ cá ngựa.
"Durania, em mua giúp anh những thứ này được không." Không dài dòng, Lý Trình Di dứt khoát trực tiếp đem danh sách đưa cho Durania.
“Giao cho em. "Ở chung một đoạn thời gian sau, Durania cũng cảm giác Lý Trình Di là thật không câu nệ tiểu tiết.
Lúc này có thể giúp được, cô cũng lộ ra vẻ vui vẻ, tiếp nhận tờ giấy.
Động tác này sảng khoái, nhìn một bên Nylan mí mắt nhảy dựng.
Cô lo lắng bạn thân có thể lại giả ngu, không định đòi tiền.
Đúng thế
Hai ngày sau, một lượng lớn hàng hóa vận chuyển đến, Duranya thật sự không cần tiền.
Lý Trình Di tính toán, vàng thỏi trên người cũng thật sự không còn nhiều, ngoại trừ đi cướp ngân hàng, chính mình thật sự cũng không có tiền, dứt khoát không đưa nữa
Dù sao nhìn Durania, chút tiền ấy đối với cô cũng không tính là gì.
Bốn ngày sau, nhóm tài liệu thứ hai lại dùng hết. Xây lò Trúc Cơ Âm điển vẫn chưa hoàn thành.
Khung bếp lò chỉ xây được đại khái.
Lý Trình Di không thể không tìm lại Duranya
“Lần này lại làm phiền em nữa, Durania. " Lý Trình Di cũng lười dông dài.
“Không thành vấn đề. Giống như lần trước đúng không anh? "Duranya nhẹ nhàng hỏi.
Đúng
Lần thứ ba.
Vài ngày sau, vận chuyển hàng đến, lần này vẫn không trả tiền.
“Rốt cục, Nylan nhìn không nổi nữa, chờ bạn thân cùng Lý Trình Di nói chuyện xong, cô len lén kéo bạn qua.
“Cậu ngốc sao? Nhiều tiền như vậy cậu không cần? Nhất định phải tặng không? Trong đầu cậu nghĩ gì thế?”
"Nhưng tớ hiện không thiếu cái gì cả" Durania nghi hoặc nói, "Dùng không hết thì trợ giúp người khác một chút thì cũng không sao?"
“Cậu làm như vậy thì sao không đứng ra ngoài đường mà phát tiền cho những người đi ngang qua!?"
“Cậu làm sao biết được tớ trước kia đã làm như vậy?? "Durania vẻ mặt ngạc nhiên.
“Cậu thật đúng là đã từng làm như vậy!? "Nylan quả thực muốn điên rồi, người này quả thật là ngu ngốc không thể ngu ngốc hơn
"Đúng vậy, khi còn bé tớ phát hiện, chỉ cần tớ đưa tiền cho người lạ, bọn họ sẽ rất vui vẻ, rất cao hứng, đối với tôi rất tốt. Cho càng nhiều, người khác lại càng dịu dàng” Duranya mỉm cười nói.
"Thế là tớ nghĩ, nếu tớ cho những người tớ gặp tiền, có phải thế giới của tớ sẽ trở nên hiền hòa hơn không?
“Thế là cậu ra đường phát tiền"Nylan quả thực khiếp sợ, thân thể mềm mại cuồng chấn.
“Có vẻ hiệu quả không tốt, còn có người muốn cướp của tớ. Sau đó tớ liền biết, không phải tất cả mọi người mình cho tiền đều sẽ dịu dàng, chỉ có người tốt mới sẽ dịu dàng, cho nên sau đó, có cho tiền tớ cũng chỉ cho người tốt." logic lần này Durania quả thực là không có thể phản bác được.
Ít nhất lấy chỉ số thông minh của Nylan xem ra, là không chê vào đâu được.
Cho nên cô sợ ngây người, thân thể mềm mại chấn động, ngay cả ánh mắt nhìn bạn tốt cũng có chút không đúng.
“Bạn thân của tôi hỡi, vậy cậu cho tớ toàn bộ tiền của cậu đi”
“Cậu không thiếu tiền, thêm nữa cha tớ nói, cho người cần thì mới có thể nhận được thiện ý của người ta, cho người không cần, chỉ nhận về sự tham lam "Durania vươn ngón trỏ nhẹ nhàng đẩy cô bạn thân tiến đến trước người ra.
.............
Giáo đoàn Tân Nguyệt
Trong một khu rừng lớn ở ngoại ô thành phố Lỗ Điện, một tòa thành đá trắng thẫm lẳng lặng đứng sừng sững, tựa như đá ngầm trong biển rộng màu xanh biếc, đứng sừng sững.
Bốp!
Một người đàn ông lễ phục màu đen từ trong bóng đen phi thân rơi xuống đất, nhẹ nhàng hiện thân, chậm rãi đi về phía cửa lớn của tòa thành.
Cửa lớn chậm rãi tự động mở ra.
Hoan nghênh ngài trở về, hiệp sĩ Randy tôn kính. "Phù điêu trên cột cửa mở miệng phát ra âm thanh.
“Giáo chủ đến chưa? "Người đàn ông trầm giọng hỏi.
"Đã đến, đang ở đại sảnh thứ hai chờ anh, lần này vì tin tức của anh đặc biệt từ xa trở về, nhắc nhở anh một câu, nếu như anh không có tin tức đặc biệt trọng yếu, làm chậm trễ Lễ tán Bạch sắc tiền tuyến, giáo chủ sẽ không nương tay đối với anh."
Người đàn ông lễ phục Randy hơi dừng lại, nhưng vẫn kiên định đi vào cửa. “Tôi biết”.
Trong bóng tối, trên cây hai bên tường bên trong tòa thành, khắp nơi đều đứng thẳng từng hàng dơi mắt đỏ màu đen.
Chúng nó treo ngược, dùng ánh mắt huyết sắc gắt gao nhìn chằm chằm người đàn ông di động, phảng phất tùy thời muốn nhào tới xé nát hắn.
Xuyên qua một bãi cỏ trống trải phủ kín bia mộ, Randy đi vào đại sảnh lầu một, một cô gái tóc dài màu vàng da trắng như tuyết, bộ dáng lãnh diễm, đang chân thành đi ra.
Randy?
Là tôi, bá tước Morph. "Randy vội vàng cúi đầu cúi đầu.
“Cha ở bên trong chờ tình huống tiền tuyến không được tốt lắm, cậu nói chuyện cẩn thận một chút. "Người con gái dặn dò.
Randy gật đầu, nói lời cảm ơn lần nữa, sau đó tiếp tục đi vào trong.
Đi được một nửa, đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn lên.
Cuối bậc thang cao nhất đại sảnh, một bóng đen chợt lóe lên, chợt xuất hiện một lão già mặc âu phục đen tóc đỏ sậm, khuôn mặt già nua.
Bên cạnh âu phục trên người lão già mạ bạc, giống như hai mắt của lão, đều là ngân quang nhàn nhạt lóng lánh.
Trong nháy mắt nhìn thấy lão già, Randy vội vàng cúi đầu quỳ xuống.
Giáo chủ đại nhân!
Mạc Tang ở đâu? "Con ngươi màu bạc của lão già nhìn chằm chằm Randy, một cỗ lực trường vô hình hư không vặn vẹo, phủ xuống trên người đối phương.
Nếu tin tức anh mang về không đủ quan trọng, ta sẽ dẫn anh cùng ra tiền tuyến. Nếu anh không gạt ta, ta sẽ ban cho anh một giọt huyết”.