← Quay lại trang sách

Phần 3

Với chức Tham mưu trưởng binh đoàn việc để cho một đứa cháu đi bộ đôi nghĩa vụ có thể nói là cực kỳ đơn giản và nhanh tróng.

Nó bị goi lên cơ quan công an tiếp tục một cái tiền sự mới cũng là lúc nó có giấy gọi đi nhập ngũ vào30 tháng 4 năm 1987.

Vào Khu lần này nó khác hẳn rồi, thứ nhất là đã có kinh nhiệm, thứ hai chai sạn và bản lĩnh hơn nhiều, nó cứng cựa mà không cần khép nép nữa.

Vì là sự việc đã rõ ràng, người bị hại D cóc cũng rút đơn nó chỉ còn bị giam cứu để hoàn thiện hồ sơ về tội Gây rối trật tự công cộng mà thôi, tội cố ‎ý‎ gây thương tích được xóa vì không có người bị hại.

Ngày đi cung 2 lần cả sáng cả chiểu nhưng không còn bị ăn đòn nữa bởi nhà nó đã biết trước và lo lót hết rồi, đồng thời bạn nó từ các nơi Đại Cồ Việt, Hòe Nhai, Lý Nam Đế nói chung khắp nơi liên tục kéo đến hết tốp này đến tốp khác quà tắc liên tục khiến cả buồng3 như được ăn tết vậy.

Nhìn tên gửi trên các bao quà nghiễm nhiên nó thành chiếu trên. Cuộc sống trong Khu lần này không có gì phải nói ngoài vấn đề mất tự do.

Được 3 ngày thì Khu nhận được thông báo Quyết định Nhập ngũ của Nó, không quá 12 tiếng thủ tục hồ sơ được hoàn thiện hết giờ chiều lăn tay rồi Nó được thả.

Bước chân ra khỏi Khu là gần 50 thằng bạn đứng ngoài trờ, D cóc đứng trên cùng ôm chầm lấy nó. Lúc này cái tình nó mới thật và chan chứa làm sao, chỉ có thể nói là tình cảm thật, cảm xúc thật và anh em thật. Lại Riệu và Riệu đến 12h đêm nó mới mò về đến nhà.

Từ đây nó tiếp tục lao sang con đường khác mà có lẽ chỉ có thể nói là SỐ PHẬN đấy là ĐỜI QUÂN NGŨ.

Đây cũng là kết thúc cái phần vào đời của nó.

Các cụ cho ‎ý kiến tiếp phần quân ngũ để liền mạchở đây như chuyện tầm phào hay tách ra thớt khác, hay đi thẳng luôn đến khi quay về lại con đường xã hội ạ.

Cụ nào lính Nghĩa Vụ giai đoạn 1987 đến 1990 vào chém cùng em cho xôm nhé, đây cũng gọi là cựu chiến binhđó. Hehehe

ĐỜI QUÂN NGŨ

Nó cũng như ngoài xã hội tính chất phức tạp và tàn khốc, tráo trở sẽ tăng dần theo năm tháng các cụ nhé quy luật cuộc sống mà.

Nó nhập ngũ vào đúng ngày 29 tháng 4 năm 1987 theo đợt tuyển quân của Binh đoàn 11.

Từ hôm trước cũng như mọi người cái ngày lên đường nhập ngũ cũng là ngày được hiểu nôm na là rũ bỏ đời Xã Hội để làm công dân tốt.

Là con 1 lại là gia đình cũng thuộc hàng có điều kiện nên việc nó tổ chức chia tay nhập ngũ linh đìnhcũng là điều đương nhiên thôi.

Từ sáng sớm mẹ và chị nó cùng mấy cô chú họ hàng làm cơm cho họ hàng anh em đến ăn trưa, rồi cũng chúc tụng, cũng rặn dò mọi người đều quan tâm đến nó.

2h thì đã vãn người rồi chỉ còn lại anh nó T ba mắt cùng T tù ở lại mọi người về hết, bây giờ mới đến lúc bạn nó đến.

Hơn 10 đứa con trai và 10 đứa con gái bắt đầu người kê lại loa đài, người thì đi mua thêm riệu, người chuẩn bị đồ ăn nói chung mỗi người một việc.

Tầm 4h bắt đầu lác đác các tốp bạn nó đến thôi thì đủ thành phần từ các bạn cấp 3 lớp cũ lớp mới đến hội bạn xã hội xít xoát cũng phải trên 100 mạng.

Thật lạ thời đó, đến điện thoại bàn còn hiếm vậy mà chỉ qua tay người nó nhắn người kia nhưng bảo giờ cũng là rất đẩy đủ và luôn đúng giờ, haiza chỉ có thế nó là con người sống nhiệt tình, thật và vì nhau hơn mà thôi

Chật quá thế là cách sửl ý‎ luôn và ngày được đưa ra, ra vỉa hè giảichiếu bầy mâm và ngồi luôn ngoài đó.

Lại riệu uống và uống tuyệt không có zozozo và 123 đâu nhé thời đó khác ạ.

Rồi dần dần nhậu cũngtan, nhưng khác hẳn mọi cuộc chia tay thời đó, của nó không có Nhẩy lý do là quá đông mà anh emngồi ngoài cũng như trong là như nhau. Thay bằng nhẩy là Nhạc mạnh (lúc này đãcó modetakinh rồi nhưng chưa thịnh hành) thường vẫn là BONAYEM, end Joi, smoc..... và Riệu, mà còn là riệu sếch chứ, rồi dần cũng tan hết lúc này ngồi lại vớinó chỉ con T ty, C lý, L mán, L le, D cóc, H toác, T ba mắt, G cơm, H đồ tể, Ttù, H đất, T thuốn, M cay..... mà thôi giờ mới là những đứa vào sinh ra tử nhiềulần với nó, ngưởi uống được kẻ không lúc đó là quay vòng, cuối cùng ngày chiatay lên đường nhập ngũ của nó là ngủ ở vỉa hè. Không sao hết quan trong là mẹnó hiểu là nó dứt xã hội để đi và anh em cũng hết lòng xác nhận với nhau đikhông phải dừng một cuộc chơi.

6h30 cả tốp đã bị gọi dậy rồi, đứa nó vịn đứa kia nhanh tróng thu dọn chiến trường và chuẩn bị lên đường.Trong túi nó là 3 bộ gabadin mới cứng cùng cái mũ ổi tầu nó khệnh khạng lên đường. Cả Mẹ, chị và ông nội và vài người cố chú cùng bạn bè nó lại tập trung như tối hôm trước đưa nó xuống bãi tập trung nhập ngũ ngày đó đó, Sân bình đoàn 11 tại khu Nam Đồng.

Thế là chia tay Hà Nội, nhận ở tay vài đứa bạn gái vài cái mùi xoa, những cái vỗ vai của anh em giòng nước mắt của mẹ và chị nó thế là nó lên đường,

Từng đứa bạn một bất kể trai gái đều lần lượt bắt tay và gửi lời chào thân ái, hôm nay T đen sao thùy mỵ thế, ối nó khóc kìa

- Hâm, mày bị làm sao thế mấy hôm nữa tao về làm lại phát Dạt Vòm nhé. Mà mày có tiền không cho tao vay mà hết tiền rồi thì tao đưa cho. hahaha nó sảng khoái cất vang tiếng cười để lấp liếm đi phút giây xúc động, thực sự ngày hôm này nó rất cố gắng để kìm chế tình cảm trước sự trân thành của bạn bè, gia đình.

Thôi chia tay bạn bè,chia tay Hà Nội nó bước vào cuộc đời Quân ngũ mà cũng ăp ắp kỷ niệm và đầy sóng gió như cái thủa vẫn ở nhà.

Xe đưa lên đơn vị huấn luyện là loại quân đội hay sử dụng kiểu Hải Âu, theo đường 32 lúc đó nhỏ như cái đường làng ngoằn nghèo ỳ ạch chạy, đến trung đoàn huấn luyện Tân Binh của Binh Đoàn 11 ở Silicat Trung Hà Sơn Tây là đúng 1h chiều.

Tập trung tại sân trungđoàn tất cả tân binh được phát tạm mỗi người 1 cái hộp Lương khô và nước thì uống tự do, mọi người có 30 phút cho cả ăn và nghỉ ngơi.

Thế rồi đến chia quân về Đại Đội nó về C4, thật là may đây cũng là C có nhiều Hà Nội nhất.

Tập trung ở sân C, dưới sự chỉ huy của C trưởng bắt đầu chia B với mỗi B là 9 đến 10 người. Nó nằm danh sách ở B6.

Mọi người được tạm nghỉ tiếp nhận giường và nghỉ ngơi đến 3h chiều tiếp tục tập trung nhận nội vụ. Đến đây mớilà tạm gọi đã xong phần chuẩn bị.

Ngày hôm đó nghỉ và tiếp tục nghỉ 30/4 cùng 1/5 mọi người thoải mái xả hơi sinh hoạt theo lịch của quân đội nhưng vẫn được tự do.

Ngay tối đầu tiên sinh hoạt tại sân Đại đội đàn ghi ta và hát tay bo, ôi sao mà vô tư thế, sao mà nhớ nhà thế, sao mà nhớ hà nội và bạn bè thế.

Cái giá lạnh và tiếng hú qua những rặng phi lao khiến ai cũng phải nao lòng, thế rồi có tiếng xút xịt, ơ đàn ông mà khóc này. Vậy mà hơn 20 thằng khóc, nó không nằm trong số đấy nhưng giám khẳng định số không khóc cũng chỉ là cứng rắn bên ngoài mà thôi.

Thế rồi những ngày tiếp theo thực sự là gian lao và chắc là khổ nhất trong đời nó, khổ hơn cả sau này nó phải vào trong tù nhiều lần.

Giữa cái nắng Sơn Tây nằm trên cát đội mũ cối cụp của quân phục và ngắm bia tập bắn, không qua không thể hiểu nối nó khủng khiếp thế nào đâu ạ. Em chỉ nói với các cụ là hãy nghĩ là lòng mũ cối cụp là bằng sơn, vậy mà nắng đến chẩy sơn dính bết vào tóc thì độ khủng đến đâu các cụ tự tưởng tượng ạ.

Rồi thì hành quân chiến thuật, rồi thì đội hình đội ngũ nhưng kính khủng nhất là thể dụng buổi sáng. Vì sống kiểu xã hội đã quen việc 5h30 dậy thể dục là cực hình khủng khiếp với nó nhất.

Cả giai đoạn 3 tháng huấn luyện này cuối cùng tất cả đều hòa đồng là anh em nhưg trước đó không phải không có đụng độ.

Do nhiều cái từ văn hóa, cách sống, điều kiện khác nhau thường Lính Hà Nội với các tỉnh khác bao giờ cũng có những xung đột trong qua trình sinh hoạt trung nhưng thưởng mọi việc chỉ diễn ra ở giai đoạn đầu thôi, quá trình sống đôi bên hiểu nhau hơn sẽ dần hòa đồngvà vui vẻ.

Ngay những tuần đầu ở nơi huấn luyện việc chia bè nhóm giữa hai bên thành niên ngoại tỉnh xa với thanh niên HN cùng vùng lân cận đã diễn ra.

Đầu trò bên kia là Tuấn cua, Bình bong, Thành ốc.

Bên này tốp Hà Nội là H hen ngoài xã hội trước khi đi cũng là dân xã hội khu Cao Bá Quát, chuyên thục dùng thục lốp như các cụ đã nói ở trên đấy ạ

T đen nhà Quan Hoa, cũng đầu gấu khu đầu Cầu Giấy và cũng là dân Xã hội

D, vâng lại là nó ạ.

Ngày đó khi mới nhập ngũ thì phong chào xăm trong ngày nhập ngũ đang rất thịnh hành. Lính HN thì thường săm là ngày tháng năm nhập ngũ, Lính tỉnh khác thì thôi đủ kiểu, nổi nhất đám làTuấn cua (biệt danh này có cũng là do cái hình xăm) Tuấn cua cũng thuộc hàng gấu ở quê, vì ngỗ ngược mà bị gia đình tống đi bộ đội.

Ngày đó đi nghĩa vụ là mộ thình thức cách ly môi trường, giáo dục công dân và xóa các tiền sự hữu hiệu cho nhưng ông có thành tích bất hảo mà muốn có lý lịch sạch để làm lại cuộc đời.

- Này mày vẽ cái hình gì mà nhìn như cái mạng nhện rối thế

- Mày xăm hình con cua thế này thì phải rúc xuống bùn mới đúng

Bọn nó bắt đầu dè bỉu vàchê Tuấn cua. Cay lắm mà không làm gì được cuối cùng nó cũng bắt được lỗi thằngA ở đường Minh khai vì tội vắt khăn mặt không kỹ làm nước nhỏ hết xuống quần áo nó phơi từ trước. Trận đánh nhau đầu tiên ở C4, cũng đen cho thằng A vì hôm đấy toàn bộ anh em té hết ra ngoài doanh trại đi ăn mít vói uống Nếp Ga, khi về thì việc đã xong với ông em (A nhỏ tuổi hơn mọi người 1 tuổivà như con gái nên anh em toàn gọi con A và được mặc định là em út).

Lính HN cay lắm nhưng chưa làm gì đã được sự răn từ C trưởng. Rồi để vài hôm khi mọi việc ắng xuống chúng nó mới bắt đầu hành động.

Nhà Đại đôi thời đó khác xa bây giờ, Nó dài khoảng 30m, rộng khoảng 7m gì đó có 3 cửa ra vào trên lợp bằng mái lá phủ giấy dầu. với kèo cột bằng tre.

Từ ngoài nhìn vào bên phải là nhà đại đội trưởng và phó cùng chính trị viên, bên phải là cửa sổ và chỉ códuy nhất một cửa sổ đó mà thôi.

Thưởng sinh hoạt tối kếtthúc vào lúc 8h30, từ 8h30 đến 9h30 là tự do. Đây cũng là khoảng thời gian màcác cây văn nghệ, kỳ thủ hoặc thầy bói vườn, thợ xăm thể hiện tài năng. từ 9h30 đến 10h là chuẩn bị nội vụ bao gồm đánh răng, mắc màn, cời quần áo. Đúng 10h trở đi duy nhất chỉ có 2 thằng trực được thức còn tắt đèn đi ngủ hết.

Theo đúng lịch bàn bạc bí mật của 4 thằng gồm: Nó, T đen, H hen, V xi lip chờ đúng ca trực là N nghệ sỹ và T lợn, theo thống nhất khác với mọi khi hôm nay sẽ đóng cửa đầu trái nhà C đây là cửa gần chỗ Tuấn cua nằm.

Để đến qua 12h đêm, im lặng và nhẹ nhà cả 4 thằng phím nhau bằng cách dật màn tỉnh giậy, T đen trả vờ hút thuốc lào bật riêm soi xem C đã ngủ hết chưa rồi tiếp tục chui vào chăn ngủ tiếp.

Hai thằng khác cũng HN được phân công chuẩn bị diêm sẵn, bốn thằng như trên lặng lẽ mò ra chỗ Tuấn Cua đang nằm hai thằng mỗi thằng một đầu màn, 2 thằng còn lại hai cái điếu, cảhai cái điếu này cũng đều được lấy của bọn kia.

Thế rồi hiệu lệnh là hai thằng ở ngoài cùng lúc bật diêm hai đầu C thì 4 thằng bắt đầu phang.

Xoẹt diêm được bật sáng lên cả hai đầu, phựt, phựt cả cái màn chụp lên người Tuấn cua và bốp, bốp liên chi hồi điệp chỉ trong vòng chưa đến 1 phút Tuấn cua lĩnh phải đến mấy trục phát điếu cầy vào người. Hét lên vì đau đớn và hoảng loạn chưa kịp định hình thì diêm đã tắt phụt rồi.

Báo động Đại đội, gần 100 con người ra sân, lúc này Tuấn cua được lôi ra, đúng là như tấm dẻ rách người nó không còn chỗ nào mà không có thương tích nữa, nó đi trạm y tế chặp đó mất gần tuần luôn. hehehe anh em HN rất thỏa thuê.

Đại đôi bắt đầu điều tra nhưng tất cả im tịt luôn không ai biết vì lúc thấy động mở mắt ra là bị ánh sáng diêm trong bóng tối thu hút rồi, đến khi định hướng được thì lại tắt tối um khiến chúng nó bị hoa mà chẳng còn biết là ai nữa. Kiểm tra vũ khí thì lại toàn không phải của LHN (Lính Hà Nội), thế là mọi việc đi vào ngõ cụt. Cuối cùng án kỷ luật dành cho toàn lính HN trừ hai thằng gác, dọn toàn khu vê sinh đại đội và trung đoàn, cuốc toàn bộ vườn trung đoàn cùng xách nước đầy tất cả các bể của Đại đội lẫn trung đoàn.

Haiza nói thì đơn giản các cụ ạ nhưng toàn lính công tử, có thằng nào phải lao động bao giờ đâu, LHN bị một phen cũng thê thảm không kém nhưng bù lại là sự hả hê và cái rằn mặt với lũkia.

Rồi ngày Tuấn cua từ trạm y tế về cũng đến, hehehe nó lại hênh hoang. Liên tục bóng gió đại khái là lũ hèn, đánh trộm.... bla bla... ông mà biết thì cắt tiết.

LHN cay lắm, lại lên phương án chiến tiếp nhưng lần này không đánh trộm mà phải đánh công khai.

Hơn 10 thằng tụ tập với nhau rồi lại lên phương án, chọn ngày ra tay lần này phải làm một trận kinh thiên động địa chấp nhận vài thằng kỷ luật nhưng đổi lại toàn anh em LHN sẽ được độc tôn, một tiếu chí đưa ra không cầm theo đồ từ C mà lấy đồ tại nơi đánh vì như thế sẽ là có chuẩn bị, tước quân tịch như chơi. Chúng nó nung nấu và quyết định ra tay

Như thường lệ đúng 11h30 trưa là giờ ăn cơm trưa, sau tiếng kẻng từng C xếp hàng ngay ngắn theo từng B đi xuống nhà ăn. Nhà ăn thực ra còn sạch sẽ, thoáng mát và to hơn đại đội rất nhiều, tả thì cũng khó nhưng các cụ cứ thấy thế này này: Nó đủ để cho 3C ăn cùng 1 lúc có nghĩa là tương đương khoảng 300 người vậy.

Cứ 6 người 1 chậu cơm, một âu canh, 6 lát thịt lợn mà theo đúng truyền thuyết nếu có thằng hắt hơi thì việc mất một vài miếng là đương nhiên, nó mỏng đến mức độ nếu thích có thể dán lên mắt mà vẫn nhìn thấy bình thường coi như không có.

Lính HN trong bữa ăn thì luôn có thêm thức ăn khô như muối vừng, ruốc, cá khô.... được nhà gửi lên để ăn kèm thêm nên cũng đỡ hơn nhiều.

Hôm nay như đã bàn hai mâm lính HN kẹp hai bên mâm Tuấn cua, theo kế hoạch thằng H hen múc bántcanh rồi như vô tình nó ngã ngửa ra sau, nguyên cả bát canh hắt sang mâm của Tuấn cua.

- Đ. mẹ thằng này làm gì đấy. Tuấn cua chửi

- Ấy chết tao xin lỗi làm gì mà chửi ngay thế mày. Biết tính Tuấn cua là thằng hay lèm bèm để sau còn đổ vạ chúng nó cứ trả vờ rồi rít xin lỗi thật to để sao mọi người cùng nghe thấy.

- Đ có lỗi với lầm gì hết mày phải giặt trả bố bộ quần áo không tao đập cho bươm xác đấy. Không sai tiếp tục y như rằng Tuấn cua chửi bới.

Chết cha mày rồi đúng đòn gài nhé chung nó cười thầm trong bụng.

Thôi mày lau đồ rồi về giặt cho nó đi làu bàu gì nữa toàn anh em với nhau xin lỗi nó đi cho đàng hoàng đỡ mất đoàn kết. Nó lên tiếng

Thấy bên HN nhũn nó càng dương dương tự đắc, thế rồi thằng H hen tiến đến gần, tay thì lau chỗ nước canh nhưng miệng thì ghe sát tai Tuấn cua:

- Mày đã muốn chết chưa đấycon. thì thầm nó nói nhỏ vào tai Tuấn cua.

- Thằng chó này nhé bố đập chết mẹ mày luôn. Tuấn cua gào lên trong sự nhũn nhặn của bên HN

Chỉ cần có thế thôi lấp tức:Bốp, Bốp, Bốp các cụ có biết cái muôi múc cơm bằng nhôm của bộ đội dầy hơn 1mm không nhỉ, nó bẹp rúm lại sau 3 phất đập liên tiếp 1 vào mồm, 1 vào thái dương, 1 vào đầu. Thằng tuấn cua ngất luôn tại chỗ.

Em xin lỗi các cụ không phải dân Hà Nội nhé nhưng đây là kể lại, tuyệt trong em không một chút vùng miền, bất kể đâu cứ tốt đều là anh em hết.

Mong các cụ đại xá nhé.

thân

Đúng như tính toán bọn kia ào lên lập tức, ngay bên cạnh thằng T đen vớ chậu cơm úp thẳng lên đầu Thành ốc, những đứa khác cũng bê hết bát và tất cả các thứ có làm vũ khí lao vào nhau. Một trận hỗn chiến diễn ra lúc này không còn phải là riêng C4 nữa mà là cả 3 C đang ăn luôn. Hay tưởng tượng hơn 200 thằng thanh niên đập nhau trong một căn phòng các cụ sẽ thấy thế nào.

Không còn gì lành lặn hết,tiếng la hét, tiếng gào, tiếng đồ vật bị đập phá tạo nên một mớ hỗ độn. Chúng nó đã tạo nên một dấu ấn đầu tiên và cực xấu cho BD11 khi đây là lần đầu tiên có một vụ đánh nhau tập thể giữa tất cả các C.

Đừng nói là chạy nhé, người đông nghịt muốn chạy ra ngoài cũng không được vì các C ngoài tiếp tục ùa vào,lượng người trong phòng ăn ngày một tăng lên, độ hăng máu cũng tăng theo.

Pằng pằng pằng liên tục tiếng súng chỉ thiên của vệ binh, mọi người lập tức tản ra, có đường thoát lập tức hơn trục thằng đầu trò bỏ chạy để trốn điểm quân.

Nhưng có lẽ đây là sai lầm cuối cùng trong tính toán, chính sự bỏ chạy lại khiến bọn kia tưởng chúng nó sợ và bùng phát lại cơn bạo động. Hơn 100 thằng đuổi 12 thằng mà không ai cản được,bất biết súng nổ hay không cũng điếc, lúc này chỉ còn lại sự hăng máu giữa sống và chết mà thôi.

- Không ổn rồi chạy về kho công cụ ngay. Vừa chạy nó vừa hô.

Chủ động và đang bị dồn khiến hơn chục thằng nhanh nhẹn, liều lĩnh và khỏe đến lạ thường, bình thường có cho tiền tấn chắc là cũng không thể nào làm được.

Đạp tung cửa kho công cụ, nhẩy qua một đống thúng mủng, sô chậu thôi thì hầm bà làng, 12 thằng lao vào được kho công cụ lập tức thằng xẻng, thằng cuốc, thằng thuổng 6 thằng một của trấn vào là đập vào là đập lúc này thì khỏi cần kiêng dè nữa chúng nó bắt đầu say máu cả rồi.

Cứ thế trấn thủ giằng cócũng đến 15 phút hơn 100 thằng ngoài chịu chết không sao vào được, rồi thì cũng đến lúc vệ binh đến, cuộc bạo động nhanh tróng bị giải tán. Cả 12 thằng lập tức bị gô ty lô vào nhà giam trung đoàn.

Cần phải có đứa đứng ra nhận thoát tội cho những đứa còn lại cũng như đảm bảo an toàn cho những đứa còn ở ngoài, nhanh tróng 3 thằng xung phong đứng ra đơn giản vì chúng nó có con ông cháu cha xịn, ít nhiều gì thì cũng không đến mức tồi tệ nhất, Tước Quân Tịch.

Thế rồi việc cũng đến trung kết 8 thằng kia vô can và coi như chạy theo vì sợ quá, 3 thằng còn lại tiếp tục ở nhà giam trung đoàn.

Đừng nghĩ nhà giam trungđoàn mà ngon nhé, thực sự nếu nói về khốc liệt nó còn gấp vạn lần nhà giam dân sự chỉ không có đánh đập mà thôi.

Boong ke trung đoàn là những cái dạng như cong ten nơ bằng tôn có chiều rộng mỗi chiều khoảng 2,5m phía trên có khoảng 5 cái lỗ tròn đường kính khoảng 15 - 20cm chắc là để lấy không khí. Phía dưới ke được hàn bằng coc nhe 100 x 100 vào thẳng sàn bê tông cố định vừa để cứng hơn nhưng giã man nhất nó sẽ khiến cho nước không thoát được và sàn lúc nào cũng có khoảng 5, 7 cm nước.

Không cần đấm đá tra tấn gì hêt nhưng chưa ai có thể chịu được quá 3 lệnh kỷ luật hêt (mỗi lệnh 3 ngày)

Cả ba thằng mỗi thằng 3 lệnh kỷ luật nhận luôn miễn ‎ kiến gồm: Nó, T đen và H hen.

Nhưng khác với tù dân sự là 24/24, nằm ke chịu án kỷ luật chúng nó chỉ chịu hình phạt từ 5h30 sáng đến 6h tối hàng và ăn uống vệ sinh cũng phải ở trong Ke, tối vẫn được sinh hoạt đại đội và ngủ ở giường chính là chi tiết khác với Tước Quân tịch vì dù là kỷ luật vẫn đang là Quân Nhân và vẫn có quyền công dân.

Hết 1 lệnh cả ba thằng chân đã toét hết ra vì bị nước ăn chân rồi, cái dã man ở đây là vẫn phải mặc nguyên quân phục, chân đi giầy bát kết bằng vải vì vậy nước dưới sàn sẽ ngấmvào và từ từ ăn ăn hết da chân.

Đầu lệnh 2 thì H hen bắt đầu sốt ầm ầm vì nhiễm trùng, Nó cũng đã gây gây sốt rồi, còn T đen chắc do có sức khỏe nên cũng đỡ. Hồi đó ở C T đen có biệt danh khổng lồ vì nó cao đến hơn 1,80m và nặng cũng đến 75kg, Các cụ đừng ngạc nhiên nhé thời đó như thế là cực kỳ to lớn rồi đó ạ.

Đến cuối lệnh 2 thì thằng H hen đi trạm xá và bệt luôn đến hết tháng 5.

Nó thì kéo được đến đầu lệnh 3 thì ngất xỉu trong ke và cũng đi trạm xá.

Còn T đen thì trụ được đủ 3 lệnh nhưng sau khi ra cũng đi trạm xá nốt.

Ngày hết lệnh kỷ luật quay về C, lúc này đã có sự hiểu biết, thông cảm và giao thoa văn hóa, nếp sinh hoạt của cả 2 bên rồi, C4 từ C bất trị nhất nay lại thành C điểm về thành tích và đoàn kết. Thằng Tuấn cua, Bình bong, Thành ốc cũng không còn đầu gấu nữa và rất chan hòa.

Về Đại đội nằm chăm só chai thằng đi kỷ luật về lại chính là mấy ông trước đây hay gầm ghè nhau, sự thông cảm đã có mọi thứ đều thành kỷ niệm buồn nhưng đáng nhớ chung nó thân thiết nhau khác hẳn lúc đầu. Đại đội trưởng lúc này cũng đã thoáng hơn và cũng có phầnc ơi nới, chẳng hiểu sao Nó lại được quý và nhấc lên làm liên lạc C.

Hehehe thế là đã có chức rồi cơ đấy.

Vẫn phải nằm phơi trên cát để tặp bắn, vẫn phải hành quân chiến thuật, vẫn phải đội hình đội ngũ nhưng thay vì tháng được về 1 lần như những đứa khác thì giờ tuần nào cứ chiều thứ 7 nó lại được về đến tối Chủ nhất lại lên, Nó là đứa đi đi về về nhiều nhất ở cái lần Huấn luyện đó.

Giờ thì tình đoàn kết đãc ao ở cả C4 rồi, tất cả mọi người như một khối chung và hỗ trợ lẫn nhau, đâyc ũng là niềm kiêu hãnh khiến cho cả trung đoàn ghen tỵ, phút cuối chia tay, anh Thắng Đại đội trưởng cũng phải thốt lên:

- Tôi Đại đôi trưởng C4 chức vụ Đại Úy, đã từng huấn luyên không biết bao nhiêu đợt tân bình nhưng khẳng định tại đây với danh dự người quân nhân:

- Đây là đại đội có tình đoàn kết cao nhất.

- Tương thân tương ái nhất

- Nhiều kỷ niệm và ấn tượng nhất.

- Nhiều người tài hoa với tài lẻ nhất

Lời cuối gửi đến tất cả chiến sỹ của C4 hôm nay đặc biệt Nó, T, H, Tuấn, Bình....... lời cám ơn trân thành vì đã dẹp qua các định kiến mà đoàn kết với nhau giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ một cách suất sắc.

Xin trân thành.

Hehehe, oai không các cụ.

Sau lần này thì những bạn ở quê có sức khỏe lại có kinh nhiệm lao động luôn sẵn sàng giúp đỡ tốp lính Hà Nội nói thì bảo phét toàn công tử chẳng biết làm gì và cũng không quen lao động.

Ngược lại giờ không còn cái vụ ăn riêng nữa, tất cả đồ ăn tắc tế đưa lên được tập trung một chỗ, đến giờ ăn chia đều cho tất cả. Ôi nhớ lại mà như một giấc mơ, kỷ niệm những ngày đẹp nhất của đời em.

Nói về việc đi về Hà Nội, thời đó chưa có cái cầu Trug Hà đâu và thay vào đó là bến phà Trung Hà cùng một đống lưu manh, cao bồi thôn. Bọn này cũng rất manh động trộm cắp đánh nhau cũng chẳng kém gì những nơi khác hết.

Hồi lính mới thì còn sợ nhưng sau vài trận thư hùng, nhiều khi cả vài C rủ nhau trốn trại đi đánh nhau thì cái việc nhìn thấy Áo lính là thẻ miễn phí lên xe và không có chuyện mất mát trấn lột gì nữa hết.

Thường thì cứ thứ bẩy, khi hết giờ huấn luyện là 4h (duy nhất chỉ có thứ bẩy là nghỉ lúc 4h chiều mà thôi) những ai định té về HN sẽ trèo rào sau sân trung đoàn, băng ra vài cái ruộng lúa cùng bãi ngô, cắt ngang qua khóm tre rồi đi theo đường mòn khoảng 1,5km là ra đến bến xe Trung Hà. Thường là chuyến cuối cùng về đến Hà Nội cũng phải tầm 8, 9h tối rồi.

Nhẩy lên xe thường là xin đi nhờ mà thôi, làm gì có tiền. Lính mà em, hehehe sau vài lần xô sát dẫn đến đánh đấm đập vỡ kính xe ô tô và vài vụ ẩu đả, việc đi xe là không mất tiền nhưng chỗ mặc định của Lính là trên nóc xe. Thôi thì đủ thứ từ thúng mủng, gà vịt đủ thứ trên đời mà mọi người có thể nghĩ ra là nằm trên nóc xe và cùng đó là Lính. hehehe Lính tân binh trong giai đoạn huấn luyện mà tiền đâu ra mà trả tiền xe mà đòi ngồi trong, chấp nhận thôi

Công an ư, này nhé đừng có dại mà động vào lính thời gian này nhất là ở đất Sơn Tây, thủ đô Bộ Đội. Cứ gọi là mềm như bún luôn mà cũng chẳng hiểu sao trong những vụ đó phần đúng bất biết thế nào nhưng bao giờ cũng là Bộ Đội sướng thía cơ chứ.

Nhiều cụ đã nói về việc này ở những post trước rồi và rất chuẩn vì vậy xin phép cho em bỏ qua để đỡ rườm rà và cũng là lập lại.

Thế rồi cuối 7 cũng là cuối đợt huấn luyện đã đến, BẮT ĐẠN THẬT

Nó như một ngày hội vậy, đợt huấn luyện đó bắn đạn thật ở Thanh Sơn Phú thọ.

Ở Thanh Sơn sau này phần lớn là dân đi đào vàng mà giầu lên vì vậy sau này nó có tiếng là Phố Vàng là vậy,ngay trong chuyện tầm phào này rồi các cụ sẽ có lúc quay lại về Phố Vàng với Nhà Nghỉ ADAM cùng em, nơi đầu tiên ở Việt Nam ta có Cave Đực. Choáng chưa các cụ. hehehe đây là thật 100% nhé tuyệt không có mô lý phê đâu ạ.

Ngoằn nghèo lắc lư trên cái xe tải có bạt cũng phải đến hết buổi sáng mới đến bãi bắn đạn thật, Nói cáccụ không tin nhưng mỗi xe khoảng hơn 30 ông thì già nửa mật xanh mật vàng vì nôn mửa, không thể chịu nhiệt được xe vừa dừng cả C như lũ thất trận vật vờ la liệt khắp các lùm bụi cây, lúc này nắng trang trang giữa trưa.

Rồi cứ 5 chiến sỹ về một nhà dân, vui lắm và tràn đầy kỷ niệm, mãi mãi không bao giờ những ngày tháng đó có thể quên đươc trong ký ức nếu ai đã từng phải đi Lĩnh nghĩa vụ thì đều hiểu 3 chữ LÍNH MÀ EM.

Nghỉ ngơi tự do cả chiều tối đến sáng hôm sau tập trung đại đội. Vệ sinh và chuẩn bị trường bắn tất cả cùng làm kể cả Đại Đội trưởng, phó, chính trị viên làm tất.

Cả ngày thứ 2 là dành cho việc này. Đến 4h30 thì xong, bãi bắt đã ngon rồi.

Nó là đứa lên bắn gần cuối của C4. Run phết đấy các cụ ạ vì thành tích của cả Đại Đội không phải tính riêng mà chung, như kiểu điểm liệt ý, cứ C nào có ông bắn dưới 10 điểm coi như xóa sổ, mà Nó thì 10 ngày tập bắn bỏ đến 5 lo thật.Cái nó nhớ rõ nhất là ngắm ở dưới vạch đen của bia tính theo hồng tâm xuống thẳng, khi bắn sẽ là chuẩn. Chấm hết về kỹ thuật bắn.

Pằng, Pằng, Pằng ba phát CKC nó lẩy liên tiếp (Đây cũng là lần đầu tiên nó được bắn bằng đạn thật)

10, 10, 8 tiếng báo điểm hô. Chẳng lẽ mà lại ngất, cuối cùng cái câu học tài thi phận và may hơn khôn tuyệt không sai trong bất cứ chỗ nào.

Rồi cuối cùng C4 lại lần nữa hoành tráng mắt vênh như bánh đa vì xếp điểm toàn C cao nhất.

Khỏi cần phải giữ gìn gì nữa ngay tối hôm đó ngoài C trưởng góp tiền anh em có bao nhiêu góp tất vậy là 5 con chó bị đập cùng Riệu chắc phải tính bằng phi, C4 vui hơn bất cứ lúc nào.

Ngày hôm sau chia tay Thanh Sơn Phú Thọ lên đường rút quân, chưa đầy 5 ngày sau thì kết thúc khóa huấn luyện và chính thức bước vào đời quân ngũ.

Sao tiết giờ là hai hột rồi các cụ nhé, hehehe, oai phong lầm lẫm phải không ạ.

Tiếp tục đến phân về đơn vị sau huấn luyện, đợt đó 50% lính được phân vào xây dựng Quân cảng Cam Ranh,sau này thấy anh em kể lại cũng nhiều người ra đi lắm vì tai nạn lao động và bom mìn còn sót lại.

50% quân số còn lại thì đến 45% là về xây dựng bệnh viện 108 và nó có như bây giờ các cụ vẫn thấy trên đường Trần Hưng Đạo đó, từ đó đến giờ vẫn nguyên như vậy.

5% còn lại về các đơn vị lẻ trong đó có nó. Haiza chắc là có duyên với nhau Nó, T đen lại về cùng đơn vị, đi cùng có thêm H lợn quê Thanh Hóa nữa và T đàm nhà Thanh Xuân lính C3.

Mà chẳng hiểu sao đợt đấy phải đến 70% các ông lính Hà Nội là dân Xã Hội. T đàm thực sự là đứa cực kỳ lỳ đòn, liều lĩnh và anh em. Nó có thể chết cũng sẵn sàng chơi luôn sát ván vì anh em. Nói chung cá nhân Nó rất nể T đàm vì chơi đẹp cho dù nghèo.

Sau buổi chia tay tại sân của viện 108 Hà Nội 4 đứa lên đường về đơn vị cũng từ đây là những bước đường khốc liệt của đời LÍNH

Đơn vị về nhận nhiệm vụ mới là một xí nghiệp quốc phòng với chủ yếu là Quân nhân chuyện nghiệp và công nhân quốc phòng, cả đơn vị chỉ có nhõn 4 ông lính nghĩa vụ là con ông cháu cha gửi mà thôi.

Án ngữ ngày trên trục đường Bạch Đằng và đầu cầu Hạ Lý đơn vị nó chuyên sản xuất nhà tiền chế làm nhà kho và nhà doanh trại di động cho quốc phòng. Mảng thứ hai là vận chuyển đi nhu yếu phẩm, súng, đạn từ Hải Phòng ra Quảng Ninh và chuyển về chủ yếu là than từ Cẩm phả.

Ngay sau khi về Hải Phòng nhận công tác, thay vì đi làm luôn tại các phân xưởng xản suất như các đồng chí bạn nó nằm bẹp luôn ở trạm xá vì ngã nước mất cũng phải 10 ngày, sau đó là bắt đầu lĩnh hậu quả của những cuộc riệu với mồi nhắm chính là Mít với thịt Chó người nó lên đến hàng 100 cái nhọt, từ móng chân lên đến đỉnh đầu thôi thì không thiếu chỗ nào khiển nó đau đớn nên mức còn không rên được nổi nữa. Cứ thế rặt dẹo rồi qua 3 tháng mọi việc trở lại bình thường.

Đào tạo nghiệp vụ vận tải biển. Lớp đầu tiên của đơn vị được hình thành nhằm đáp ứng cho nhiệm vụ vận tải trên cả 4 thằng đều có tên trong lớp học.

Thế rồi hàng ngày thay bằng lao động thì hơn 30 mạng của đơn vị tập trung học từ luật đường sông, sơ cấp cứu, buộc cáp, chặt cáp. Mục khốc liệt nhất là thực hành bơi trên cửa Sông Biển và kỹ năng tồn tại trên mặt nước với thời gian tối thiểu phải đạt là 12h dưới nước không chìm. Cực kỳ bất ngờ và khủng khiếp chính là sức con người, nói đơn giản thế thôi nhưng 60% bị loại luôn gian đoạn này cả lớp chỉ còn 12 mạng trong đó còn lại Nó, T đen và T đàm. H lợn bị loại luôn vì không biết bơi và về làm liên lạc viên đơn vị.

Một tổ xà lan lúc đó gồm một đầu kéo, 3 xà lan.

Đầu kéo thì có Thuyền trưởng hay cũng là trưởng đoàn luôn, thợ máy, lái.

Mỗi xà lan thì gồm có 2 đồng chí

Toàn đoàn xà lan có 2 bộ đội với nhiệm vụ bảo vệ đoàn, chúng nó được phát AK47 với cơ số đạn lúc nào cũng là 3 băng đầy ắp ngoài ra trên xà lan còn có thêm 4 khẩu nữa ở trên mỗi xà lan và tầu. Cơ số đạn không hạn chế vì thời điểm này cướp biển, sông ở Hải Phòng, vượt biên cướp tầu nhiều kính khủng nó còn tàn khốc và khủng khiếp hơn trên bất cứa bộ phim và truyện nào mà các cụ đã từng xem.

Vậy là toàn đoàn sẽ là 11 người. Theo như nhân sự T đàm bị loại ở nhà và nhận nhiệm vụ vệ binh của đơn vị.

Hehehe đen chưa em 2 thằng chêu T đàm, ở nhà gác bếp anh đi nhé về sẽ có quà.

Mỗi hải trình thường là 4 ngày đi, 2 ngày bốc hàng và 6 ngày về do dòng chẩy nên về bao giờ thời gian cũng phải gấp rưỡi lúc đi. Tháng 1 lần thời gian còn lại tự do hoặc là bảo dưỡng thiết bị phương tiện. Do là xà lan quân sự nên chúng nó có giấy phép đặc biệt và không chịu bất cứ một quy định nào của dân sự hết. Muốn kiểm tra phương tiện ít nhất cũng phải có lệnh từ cấp Quân Khu trở lên. Thế là tự nhiên chúng nó có một cõi giang sơn riêng.

Bến đỗ của xà lan và tầu đơn vị nằm tại km9 trên sông Cửa Cấm và ngay sát cảng Nam Ninh. Vào thời đó đây cũng là địa bàn phức tạp không nhất cũng nhì của Hải Phòng. Lúc đó và vợ chồng chị Tám và anh Bình sau này mọi người thường gọi là Tám Bính có vẻ là gấu nhất cầm đầu toàn bộ bọn ăn hàng và cờ bạc ở khu này. Thành tích đâm chém giang hồ thì đây cũng là hảo hán nhưng chủ yếu là tại các bến cảng.

Cả khu Km8 đến Quán Toan lúc đó là một sới bạc lớn nhất có lẽ là cả nước. Ăn cờ bạc, uống cờ bạc, hếtt iền thì đ.ĩ điếm không 1 là trấn lột các xe tải trở hàng, cướp hàng trên xà lan hoặc không thì ăn hàng xe tải miễn sao có tiền để tiếp tục chơi. Nay tại những sới bạc trong làng Cách Hạ, Cam Lộ và vài điểm khác trong một sới bạc có đủ từ A -Z các dịch vụ trong đó có luôn cả dịch vụ giải đen với nhiều cấp bậc

Nếu đang đen quá vì quá kết một tiếng bạc nhưng để đổi cầu có thể trả tiền sờ cái giải đen trước khi mở bát. Nếu muốn hơn thì có thể ngay phòng trong không thì đôi khi luôn ở góc, một đằng cứ đánh còn một đằng cứ rên. Ôi vãi lái.

Thôi thì đủ kiểu không còn gì không có hết. Có những cuộc đánh bạc kéo dài đến hàng tuần không dừngluôn. Thời đó không có Ta lả, rút xì gì hết. đánh vui là tiến lên, 3 cây còn không là xóc đĩa.

Ngay sau khi điều xuống km9 cả 3 thằng lính mới nhanh tróng bị cuốn theo các vụ cờ bạc của cái trung tâm tệ nạn rồi, từ xà phòng, quân tư trang không còn có gì mà không bán hết, thậm trị cả quần áo mang từ ở nhà đi cũng bay bằng sạch.

Thời đó có cái ao Da thì nó phải như cái oto bây giờ, vậy mà 2 áo da của nó 1 cái và thằng T đen 1 cái, xe đạp 3 cái của 3 thằng... nói chung là thê thảm. Nhưng bù lại cho dù là thế vẫn phải thừa nhận các anh em Hải Phòng chơi rất đẹp và hay, tuyệt không có cờ bạc bịp đâu các cụ nhé. Nếu định làm thì cũng coi như hết đất sống xác định chuyển chỗ khác không vài hôm sẽ tìm được là 1 cái thây ở bên dòng sống Cửa Cấm.

Sau rất nhiều chuẩn bị cuối cùng chuyến sàn lan đầu tiên cũng bắt đầu với nhiệm vụ chở gạo ra QN và chiểu về là Than.

Một cuộc họp nhanh trướckhi tầu khởi hanh lập tức được triệu tập tại quán thịt c.hó trên đầu Quan Toan.

- Hôm nay sau bữa riệu này chúng ta là anh em đồng sinh đồng tử, anh em nào đồng ‎ý thì xin cạn. Tiếng Q thuyền trưởnglên tiếng.

- Cạn, mọi người cùng hô to rồi uống và uống.

- Khi đã là anh em thì không kể lớn bé, già trẻ, trên dưới gì hết. Việc ngoài thì ai người đấy lo,riêng việc trên tầu là cùng làm cùng hưởng không phân biệt.

Nhanh chóng mọi người thống nhất.

Bỗng dưng một đống tài sản trong tay nhưng làm cách nào để nó thành tiền đây. Đừng lo việc đó, vấn đề có giám hay không thôi.

- Mày đi lấy cho tao cái ống nước ra đây, cầm lên phân xưởng cắt vát đầu mài thật nhọn vào. C thợ máy nói.

Không quá 10 phút sau vài cái ống thép như yêu cầu đã có và tầu lên đường. Tầu bắt đầu rúc còi rời bến cũng là lúc chúng nó bắt tay vào việc, tất cả các bao gạo đều bị rút lõi bằng cách dùng ống thép trên xiên vào, qua lỗ thủng gạo tuôn ra và chúng nó chỉ việc lấy mà thôi, cứ thế mỗi bao bị rút mất từ 2 đến 3kg, đừng nghĩ ít các cụ nhé, 1bao 50kg chỉ mất 2 đến 3kg nhưng nó là 3 xà lan trọng tải lớn, thật là khủng khiếp đúng không ạ. Tất cả chỉ khâu niêm phong vẫn còn nguyên vẹn.