← Quay lại trang sách

Chương 250 Cự Tuyệt

Kaili quay đầu lại, cười nói:

- Ồ, là HeiPine lão tiên sinh, ngài muốn đi ra ngoài sao?

- Đi tìm một chút vật liệu mà thôi.

Lão giả nhìn lướt qua Boone và Đỗ Địch An trong căn phòng, Boone thì lão nhận ra, nhưng Đỗ Địch An thì không, lão kinh ngạc hỏi:

- Đây là người mới thăng chức ư? Còn trẻ như vậy?

Kaili cười nói.

- Quên giới thiệu với ngài, vị này chính là Đỗ Địch An tiên sinh, người đã nhận được huy hiệu “Thời Đại” gần đây, cũng là người sáng chế máy dệt vải kiểu mới.

HeiPine giật cả mình, nụ cười ấm áp trên mặt lập biến mất, cau mày nói.

- Là hắn? Nếu ta nhớ không nhầm thì kiểu dệt vải mới đã xuất hiện từ rất lâu rồi, hiện tại các ngươi mới mời được?

Kaili lập tức giải thích.

- Chúng ta đã sớm gửi lời mời, nhưng mà Đỗ tiên sinh công việc bận rộn không có thời gian trả lời, hôm nay mới tới xác nhận xem như chính thức gia nhập Nguyên Tố Thần Điện chúng ta.

HeiPine gật đầu ra vẻ hiểu rồi, nhìn Đỗ Địch An một chút rồi nói với giọng điệu khuyên dạy.

- Nghe nói ngươi sinh hoạt ở gia đình dệt may, máy dệt vải kiểu mới kia chính là nhìn cha ngươi dệt mà lĩnh ngộ được a, thiên phú không tồi bất quá đừng vì thế mà kiêu ngạo, thế giới thần thuật huyền bí vô cùng, sâu như biển cả, chỉ có chăm chỉ khổ học mới có thể có thành tựu, đừng lãng phí tài năng của ngươi.

Đỗ Địch An khẽ nhíu mày, không nói gì.

Tựa như HeiPine đứng đó có chút vất vả, nói với Kaili:

- Ta đi tìm tài liệu đã, không quấy rầy nữa.

Nói xong lão liền rời khỏi cổng.

Đợi Ibiza đi xong, Kaili mới nói với Đỗ Địch An.

- Ngươi đừng để ý, lão tiên sinh cũng là có ý tốt.

Đỗ Địch An khẽ lắc đầu đáp:

- Đã xem hết chỗ này rồi, chúng ta cũng đi thôi, ta còn muốn đi nhận treo thưởng nữa, nếu bị người khác nhận mất vì đi trễ thì thật đáng tiếc.

Kaili thấy hắn vẫn còn nghĩ về phần treo thưởng của Lôi hệ kia, cười khổ.

- Tốt a.

Boone nghe thấy vậy, kinh ngạc nói.

- Treo thưởng gì thế? Có thiếu người không, ta cũng muốn!

Kaili tức giận, nói.

- Ngươi đừng mơ hão, Đỗ Địch An là lĩnh treo thường lôi nguyên tố của Ibiza.

Boone khẽ giật mình, kinh ngạc đến há hốc mồm, nhìn chằm chằm vào Đỗ Địch An ở phía trước, nói.

- Treo thưởng lôi nguyên tố của Ibiza? Đỗ.....không phải Đỗ Địch An là mộc nguyên tố chúng ta sao, chẳng lẽ muốn đi vào phe lôi nguyên tố?

- Tăng chút kiến thức ấy mà.

Đỗ Địch An thuận miệng đáp.

Boone cười khổ, im lặng.

- Cái này thì chút kiến thức gì chứ, lôi hệ toàn là người điên, sơ ý một chút thôi liền mất cả mạng, quá nguy hiểm, ta tránh còn không kịp tránh, ngươi còn muốn tìm hiểu, thật sự.....thật sự quá......

Thần sắc Đỗ Địch An như thường, không có giải thích gì hết.

Ba người đi theo thang ra kiến trúc bên ngoài, Boone dừng bước nói.

- Ta còn có việc, không đi với các ngươi được nữa, hẹn gặp lại.

Vừa nói xong liền mang theo ống gạo của mình về.

Đỗ Địch An và Kaili tiếp tục trở về dọc theo đường cũ, nhanh chóng gặp lại lão HeiPine lúc trước, vốn đang chậm rãi đi đường liền thấy hai người chạy tới, kaili chào hỏi.

- Chúng ta đi trước đây, ngài cứ đi thong thả.

HeiPine khẽ gật đầu, nhìn hai người một chút cũng không nói gì.

Sau khi ra khỏi tòa lâu đài cổ, Kaili dẫn Đỗ Địch An đi thẳng tới chỗ sâu trong dốc núi, mãi cho đến tòa lâu đài cổ thứ 12 mới dừng lại.

- Chính là chỗ này, chúng ta đi vào thôi.

Đỗ Địch An ngẩng đầu nhìn tòa lâu đài cổ này một chút liền đi theo sau hắn.

Người gác cổng nhận ra Kaili không có cản lại. Sau khi tiến vào trong, Kaili đi thẳng đến đại sảnh, nói với Đỗ Địch An.

- Ibiza là một đại sư trong Nguyên Tố Thần Điện, mỗi một vị đại sư đều có một tòa lâu đài cổ riêng, hoàng cảnh độc lập, sẽ không gặp phải bất cứ quấy nhiễu gì từ ngoại giới, nếu là ngươi trước khi gia nhập Nguyên Tố Thần Điện chúng ta mà chế tạo ra được máy dệt kiểu mới thì bây giờ đã có thể được xưng là đại sư rồi.

Đỗ Địch An cười nhạt một tiếng, không có đáp lại, đây chính là viên đạn bọc đường, sở dĩ Nguyên Tố Thần Điện không cấp danh hiệu “Đại Sư” cho hắn đơn giản là máy diệt vải kiểu mới này đã được bán cho tập đoàn Scott, bọn hắn đạt được lợi ích thực tế cực thấp, sau đó cũng cho rằng đây là tác phẩm đỉnh cao của mình, khó mà siêu việt được, tự nhiên có thể tiết kiệm liền tiết kiệm, dù sao mỗi đại sư đều được hưởng lượng tài nguyên cực kì khủng bố.

Kaili nói với thủ vệ ở đại sảnh.

- Thông báo một tiếng, ta muốn gặp đại sư Ibiza.

- Xin ngài chờ một lát.

Lập tức có một thủ vệ quay vào tiến vào trong sảnh. Lát sau, tên thủ vệ này quay lại, nói với Kaili.

- Xin mời vào.

Carey đi vào trước, trong đại sảnh cực kì rộng rãi, thị nữ đứng ở các nơi trong đó, một nữ hài ăn mặc khác với những thị nữ đó tiến tới nói.

- Hai vị xin mời, đại sư đang đợi các vị trên lầu.

Kaili vừa đẩy cửa thư phòng tầng hai ra, Đỗ Địch An liền nghe thấy hai tiếng cười vui vẻ bên trong, tiến vào thì lập tức nhìn thấy hai người đang ngồi trên ghế sô pha trước bàn trà, một là trung niên ăn mặc khác tùy ý, người còn lại thì là lão nhân râu tóc bạc trắng, lúc này hai người đều đang đàm luận gì đó, vừa đúng chỗ hứng khởi, đều là cười ha hả.

Kaili nhìn thấy trung niên kia, sững sờ nói.

- Đại sư Terence?

Khi nghe thấy tên này, Đỗ Địch An cảm thấy có chút quen thuộc, lập tức nhớ tới người nhìn như là không hề để tâm khi tuyên bố treo thưởng máy dệt vải bằng sức nước, liền đánh giá người này một chút.

- Tiểu tử Kaili?

Lão nhân quay đầu nhìn về phía Carey, cười nói.

- Ngươi đến chỗ ta làm gì, chẳng lẽ ta sắp được thăng chức rồi?

Nghe thấy lão trêu ghẹo kaili cười khổ, nói.

- Gặp qua hai vị đại sư, giới thiệu với các ngài, bên cạnh ta chính là Đỗ Địch An tiên sinh, chính là người phát minh của máy dệt kiểu mới, chúng ta tới đây để nhận thưởng nhiệm vụ mà đại sư Ibiza ngài treo thưởng.

Ý cười trên mặt lão giả Ibiza lập tức cứng lại, trung niên Terence bên cạnh cũng hơi choáng, ý cười liền thu liễm lại, ánh mắt lóe ra đạo quang mang sắc bén, nhìn Đỗ Địch An từ trên xuống dưới, khi tiếp xúc với ánh mắt của Đỗ Địch An thì hắn lập tức nhướng mày.

Trong ánh mắt của Đỗ Địch An, hắn không cảm nhận được chút kính sợ nào, thậm chí còn khiến hắn có một loại cảm giác không rõ, nếu như nhất định phải hình dung thì tựa như đang nhìn vào một con mồi vậy, cảm giác này khiến cho hắn không quá dễ chịu.

Đỗ Địch An nhìn vào ánh mắt của Terence một cái liền rời đi, rơi vào người lão Ibiza, vuốt cằm nói.

- Gặp qua đại sư, ta muốn lĩnh thưởng nhiệm vụ mà ngươi ban bố kia, tìm kiếm điện năng sinh vật.

Lão nhân Ibiza nhìn hắn, nói.

- Mặc dù điểm ban thưởng của nhiệm vụ này phong phú, nhưng yêu cầu cũng không thấp, trước đây ngươi chưa có học qua bất cứ thần thuật gì đúng không?

- Không có.

Đỗ Địch An gật đầu.

Lão nhân Ibiza lắc đầu, nói.

- Vậy thì đáng tiếc, mặc dù bất kỳ phe nào cũng có thể nhận thưởng, nhưng yêu cầu của ta là nhất định phải nắm giữ một chút tri thức thần thuật đơn giản, ngươi không đạt được yêu cầu của ta, thật có lỗi.

Đỗ Địch An khẽ nhíu mày.

- Ta có thể học, tuyệt đối có thể giúp đỡ được ngài.

- Không cần.

Lão nhân Ibiza vẫn lắc đầu.

- Treo thưởng này đã ban bố lâu như vậy, ta cũng nên cân nhắc triệt để, về phần ngươi có thể làm ra máy dệt kiểu mới như thế đã nói rõ ngươi vẫn có chút tài năng, hi vọng ngươi có thể nghiên cứu con đường mộc nguyên tố này, không nên ham chút lợi nhỏ trước mắt mà chậm trễ đại sự của mình, tương lai còn dài đằng đẵng, ngươi còn nhỏ nên tĩnh tâm chăm học.

Đỗ Địch An nhìn vào nét mặt của lão, hiểu rằng lão đã quyết ý thế, nhíu mày một cái thở dài.

- Tốt a, ta đã hiểu.

Lão Ibiza cũng không nói.

Lúc này, Terence bên cạnh cũng mở miệng nói:

- Ngẫu nhiên gặp may cũng không có nghĩa sẽ mãi mãi gặp may, chỉ có nắm giữ chắc chắn cơ sở thần thuật thì mới có thể giúp cho ngươi tiếp tục trưởng thành sau này.

Đỗ Địch An nhìn hắn một cái, không đáp lại, quay người nói với Kaili.

- Ta đi trước, cáo từ hai vị đại sư.

Vừa nói xong liền rời đi.

Kaili cũng chào hai người Ibiza.

- Hai vị đại sư, vậy ta cũng trở về đây, thuận đường tiễn hắn một chút, miễn cho hắn lạc đường.

Dứt lời liền lập tức đuổi theo sau.

Terence nhìn qua bóng lưng của Đỗ Địch An, nhíu mày, nói.

- Một tên được Quang Minh Thần chiếu cố nên gặp may, chung quy vẫn là con trai của đám bình dân, ánh mắt thiển cận, không hiểu được nên lợi dụng cơ hội khó có được này để học tập cho giỏi, trở thành một thần sứ ưu tú chân chính.

Ibiza chậm rãi lắc đầu, thở dài nói với hắn.

- Nếu mà máy dệt kiểu mới của hắn được công bố muộn một chút, huân chương “Thời Đại” có khả năng sẽ bị ngươi đạt được, mặc dù máy dệt bằng sức nước của ngươi đã sớm được chế tác, nhưng một mực chưa hoàn thành, không cách nào đạt được đánh giá, bây giờ chỉ có thể đạt được một cái huy hiệu “Thủy Mộc.”

Sắc mặt Terence trần xuống, đây là chỗ đau trong lòng hắn.

- Tốt rồi, không nói những chuyện không vui này nữa.

Ibiza thấy biểu lộ đó liền lập tức khoát tay đổi chủ đề.

.