← Quay lại trang sách

Chương 268 Danh Chấn

Không, không phải.

Sắc mặt thiếu niên phức tạp nói:

- Không phải Tam Tinh vật phẩm, kết quả đánh giá ngoài dự đoán của mọi người, được xếp vào trong Tứ Tinh vật phẩm, hơn nữa còn là Tứ Tinh thượng phẩm!

Trong lòng Tiffany nhẹ nhàng thở hơi ra, nghe được câu nói kế tiếp liền ngơ ngẩn.

- Tứ Tinh? Thượng phẩm?

Tiffany sững người nhìn thiếu niên, hoài nghi mình đã nghe lầm.

Thiếu niên cười khổ nói:

- Đúng vậy, bên ngoài đã tuyền ra đây là vật phẩm quân dụng của Tứ Tinh trong năm năm, hơn nữa là tác phẩm đạt tới cấp bậc cao nhất trong tiễn nỏ cận chiến.

- Tiễn nỏ cận chiến?

Tiffany lại lần nữa ngơ ngẩn, đầu óc một mảnh hỗn loạn, đột nhiên nghĩ đến thần đường biện bạch mấy ngày trước, thân ảnh của thiếu niên trẻ tuổi kiêu ngạo kia tuy nàng đã không cách nào nhớ gương mặt hắn nhưng con ngươi đen kịt thâm thúy lại rõ ràng, dường như hai ngôi sao yêu dị trong đêm tối âm trầm như băng.

- Tứ Tinh thượng phẩm….. Tiễn nỏ cận chiến…..

Nàng thì thào tự nói.

Trong nữa ngày ngắn ngủn, tin tức của “Quân dụng Thập tự nỏ” như một cơn bão quét qua các tập đoàn lớn và tất cả lâu đài cổ của nguyên tố Thần Điện, ngay cả Sơ cấp thần sứ cũng biêt được tin này.

Dù sao Tứ Tinh thượng phẩm Thần Thuật tuy không cách nào cải cách toàn diện thế giới như Truyền kỳ vật phẩm nhưng cũng sẽ thôi động một bộ phận lớn nào đó thay đổi, thậm chí chế tạo ra cách cục mới.

Hơn nữa Tứ Tinh thượng phẩm Thần Thuật lần này vẫn là do kẻ vừa đạt được huy chương Thời đại nên toàn dân mới chú ý mạnh đến nhân vật chế tạo, tốc độ truyền bá tin tức cực nhanh, không kém chút nào so với đại sư chế tạo ra Ngũ Tinh Thần Thuật.

Trên sườn núi Dega.

Thiếu niên chạy xe ngựa chầm chậm trên con đường núi.

3 - 5 thiếu niên mặc áo choàng Sơ cấp thần sứ đi cùng nhau thảo luận sự tình đang nóng bỏng với thiếu niên cưỡi ngựa, nhưng lại không nhận ra người xa phu này chính là đối tượng mà bọn họ đang đàm luận.

- Hửm?

Đỗ Địch An thông qua mấy Sơ cấp thần sứ, ánh mắt có vài phần kinh ngạc.

- Tứ Tinh thượng phẩm? Thập tự nỏ cận chiến? Chính là đang nói tác phẩm của ta sao?

Hắn liếc nhìn về phía trước, nơi đó là hướng của Thập Bảo, mấy Sơ cấp thần sứ này hơn phân nửa là trở về từ cung điện Thần Thuật của Thập Bảo. Trong lòng hắn kinh ngạc, mặc dù có thể đoán được tính thực dụng của Thập tự nỏ rất mạnh nhưng không ngờ tới sẽ được nguyên tố Thần Điện đánh giá cao như vậy!

- Tứ Tinh thượng phẩm tiễn nỏ, hình như Cao cấp thần sứ cũng rất khó chế tạo được, Cao cấp thần sứ có thể chế tạo ra hai kiện Tứ Tinh thượng phẩm thì có tư cách tấn chức thành đại sư. Nhưng hai điều kiện tiên quyết là phải giao hai kiện Tứ Tinh thượng phẩm Thần Thuật cho nguyên tố Thần Điện đổi điểm tích lũy mới được.

Trên mặt Đỗ Địch An lộ ra nụ cười, vốn tưởng rằng có thể đạt tới Tam Tinh trung phẩm hoặc thượng phẩm cũng không tệ rồi, trong lòng hắn cũng đại khái đoán được phạm vi, hôm nay xem ra giá trị của Thập tự nỏ này cao hơn so với suy nghĩ của mình!

Đây cũng là ngoài Máy dệt kiểu mới, kiện tác phẩm chính thức đàu tiên sau khi hắn gia nhập nguyên tố Thần Điện cũng đủ để đè xuống tất cả chỉ trích, tuy hắn không thèm để ý những chỉ trích này nhưng có thể khiến người khác coi trọng, cũng đại diện cho một loại giá trị.

Tuy nhiên, bước đầu tiên đã đạp cao như vậy cũng không phải toàn là chuyện tốt đối với hắn, lúc Quân dụng Thập tự nỏ này xuất thế, sự tồn tại của hắn trong tập đoàn Tân Thế sẽ không còn lu mờ nên sẽ bị từng tập đoàn lưu ý đến, lúc thu hoạch cùng khen ngợi được thổi phồng thì cũng sẽ có đao búa làm bạn!

Nhưng hắn cũng đã sớm dự đoán được điểm này cho nên mới xin miễn các vũ hội giải trí cùng bữa tiệc mà bọn quý tộc mời, không ngại cực khổ chui vào trong lâu đài cổ của chính mình chế tạo cột thu lôi.

Cương ngựa run run, Đỗ Địch An thay đổi phương hướng, không tiếp tục tiến về Thần Thuật Điên Đường vì nơi đó đã kín người, nếu hắn bị nhận ra sẽ khiến oanh động cùng hỗn loạn, không cần phải lãng phí thời gian như vậy.

Trước khi trở lại pháo đài thứ bảy trong xe ngựa, từ xa Đỗ Địch An liền thấy có sáu bảy đạo thân ảnh đang đứng ở cửa ra vào, nhìn quanh và phát hiện trong đó có Boone mà hắn biết, hắn hơi sững lại, lập tức đoán được gì đó liền nhảy xuống xe ngựa mang theo mấy rương hành lý trong xe đi về hướng lâu đài cổ.

Lúc cách khoảng hai trăm mét, Boone cùng những người khác mới nhìn rõ người đến là Đỗ Địch An, mặt mũi đầy kinh hỉ vội chạy ra đón.

- Địch An, Địch An!

- Đỗ tiên sinh!

Boone chạy tới trước, nhiệt tình nói:

- Nhiều hành lý vậy sao, ta giúp ngươi.

Sau đó đưa tay chộp lấy một rương hành lý, vừa nhấc lên, cánh tay liền trĩu xuống, líu lưỡi nói:

- Trong này là đồ vật gì mà nặng như vậy, kim loại sao?

Lúc này, năm người khác cũng chạy tới, trong đó còn có một nữ tử trẻ tuổi cao gầy với làn da trắng tuyết, cũng là thần sứ trong lâu đài cổ, đôi mắt đẹp chớp động đứng phía sau tỉ mỉ đánh giá thiếu niên này.

- Ta đến giúp ngươi,

- Ta đến.

Mấy thanh niên nhiệt tình đến giúp Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An sợ động tĩnh của bọn họ quá lớn làm hư mất linh kiện bên trong liền nói:

- Đừng đùng, ta tự làm được, đừng làm hư mất.

Mấy người thấy hắn không khách khí nên lập tức dừng tay, một người trong đám nhìn bộ dáng phí sức của Boone, cười nói:

- Tiểu Boone, ngươi cũng quá kém đi, một cái rương liền mệt mỏi đến vậy.

- Tiểu Boone đang diễn trò đây này.

Một thanh niên khác cười to nói.

Gân xanh trên cánh tay Boone nổi lên, cổ trướng to thở dốc nói:

- Bớt châm chọc đi.

Mấy người cười cười, thấy không khí không có lạ lẫm, một người trong đám nhiệt tình nói với Đỗ Địch An:

- Địch An, chúc mừng ngươi, không hổ danh là tuyển giả đạt được huy chương Thời đại, vừa tới liền có thể chế tạo ra Tứ Tinh Thần Thuật, còn là thượng phẩm, ca ngợi Quang Minh thần!

Đỗ Địch An liếc mắt nhìn người này, trong ấn tượng tựa hồ là lần đầu gặp mặt, hắn khiêm tốn nói:

- Đều là may mắn.

- Địch An, ngươi nói vậy cũng không đúng, Thần Thuật đều là tích lũy tri thức, ta nhìn thấy ngươi mỗi ngày đều đi Đồ Thư Quán, hôn nay có thể tạo ra Tứ Tinh Thần Thuật cũng chính là nhờ học tập mà chế tạo ra, đương nhiên khác biệt với may mắn.

Một người khác xụ mặt cải chính.

Đỗ Địch An cười không nói gì.

Mọi người đi theo, phần lớn là ca ngợi, khi đến thần lâu làm việc của Đỗ Địch An, một người trong đám nói:

- Địch An, Tứ Tinh Thập tự nỏ của ngươi là bán cho Thần Điện hay tập đoàn?

Thấy hắn hỏi thăm, những người khác cũng nhất thời im lặng, hâm mộ nhìn Đỗ Địch An. Nếu bán cho Thần Điện thì lập tức thành Cao cấp thần sứ! Nếu bán cho tập đoàn thì cũng là một món tiền khổng lồ!

Phải biết rằng mỗi thần sứ như bọn hắn cũng không phải đều xuất thân từ quý tộc, đa số đều là đến từ gia đình bình thường sinh hoạt trong khu buôn bán như Boone, dựa vào khắc khổ học tập của chính mình mới trúng tuyển vào nguyên tố Thần Điện. Từng bước được đến bây giờ, tài phú khi bán một kiện Tứ Tinh thượng phẩm Thần Thuật đến cả quý tộc cũng hâm mộ, vậy đối với bọn hắn càng là thứ hưởng thụ, hoàn toàn miễn được việc tiếp tục vùi đầu trong nhiệm vụ nghiên cứu Thần Thuật buồn tẻ.

Đỗ Địch An nhìn hắn một cái nói:

- Cái này tính sau.

Đôi mắt thanh niên này sáng lên:

- Ta đề nghị ngươi bán cho tập đoàn, theo như ta biết, tập đoàn Gerlin có tài lực không tệ, nhất định có thể bán được một cái giá tốt, nếu ngươi có cần, ta có thể giúp ngươi liên hệ bọn hắn.

Đỗ Địch An mỉm cười nói:

- Ngươi có quan hệ với tập đoàn Gerlin sao?

Thanh niên này nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của những người khác, trên mặt lộ ra vài phần đắc ý, nói:

- Cậu ta sinh hoạt trong gia tộc Glinton của tập đoàn Gerlin, là xa phu của tộc trưởng Glinton, nếu để cậu ta giật dây, gia tộc Glinton nhất định sẽ đưa ra giá tiền lớn.

Boone cười nói:

- Cho dù không có cậu ngươi giật dây, Tứ Tinh thượng phẩm tên nỏ của Địch An còn không xuất ra tiền sao?

Thanh niên này đỏ mặt nói:

- Nhất định có thể bán đi, nhưng có người quen thì giá cả nhất định sẽ rất tốt.

Đỗ Địch An suy nghĩ nhìn hắn, mỉm cười nói:

- Cái này sau này hẳn nói.

Nói xong liền nhấc hòm rương đi vào trong đại lâu, hắn lâp tức nhìn thấy một đạo thân ảnh già nua dưới thang lầu, chính là Terence.

Terencr cũng nhìn thấy Đỗ Địch An cùng đám Boone bên cạnh, hơi sững người, sắc mặt có hơi xấu hổ nói với Đỗ Địch An:

- Mang nhiều hòm rương như vậy là chuẩn bị chế tạo Thần Thuật mới sao?

Đỗ Địch An gật gật đầu, không nói gì.

- Chúc mừng ngươi…..

Terence đi tới, hậm hực nói.

Đỗ Địch An mỉm cười nói:

- May mắn thôi.

Trong mắt Terence hiện lên chút đắng chát, không nói gì nữa mà nhìn thoáng qua những người bên cạnh Đỗ Địch An.

Mấy người nhìn thấy đối thoại của Terence cùng Đỗ Địch An có hơi cổ quái, trong lòng có suy đoán nhưng sắc mặt lại không chút nào thay đổi, vẫn rất nhiệt tình.

Đỗ Địch An được mấy người bọn họ đưa đến cửa phòng thần cụ, sau khi mang tất cả rương hành lý đặt bên trong thần cụ mới dịu dàng xin miễn tiếp khách, đóng cửa lại tìm giấy bút và bắt đầu thiết kế bản vẽ khắc cột thu lôi.

Nhưng vừa mới chuẩn bị động đến bản thảo, ngoài cưa liền lần nữa nghênh đón khách.

Đỗ Địch An còn không mở cửa đã ngửi được mùi hương hơi quen thuộc, mở cửa ra xem, quả nhiên là Willie vừa gặp mặt mấy ngày trước, đối phương thay đổi cách ăn mặt một thân quần lụa mỏng đen, lộ ra dáng người cao gầy cùng lễ phục thấp ngực, cực kỳ gợi cảm tràn ngập mị lực của nữ nhân thành thục.

- Đỗ tiên sinh.

Willie nhìn thấy Đỗ Địch An mở cửa, đôi mắt sáng lên, trên mặt lộ ra nụ cười và nói:

- Đã lâu không gặp, ta lại đến quấy rầy ngươi rồi.

Đỗ Địch An khẽ cười khổ:

- Ngươi biết đã quấy rầy là tốt.