← Quay lại trang sách

Chương 340 Tình Hình

Đáng chết, những dã nhân này vậy mà trở nên xảo trá như thế!

Sắc mặt Sludy âm trầm xuống,

- Ngươi lập tức gọi tuyến người của chúng ta đi xem thử động tĩnh của quân bộ, xem bọn họ lựa chọn như thế nào, lần này dã nhân có thể phá vỡ mà vào cứ điểm, chắc chắn mưu đồ đã lâu, tuyệt đối không chỉ ham một tòa cứ điểm đơn giản như vậy, ngoài ra ngươi lập tức chuẩn bị xe, ta muốn đến tập đoàn họp.

- Vâng.

Quản gia liền nói.

Trong một căn phòng khác của lâu đài cổ.

Trong một căn phòng ngủ trên trăm mét vuông, trong màn trang trí màu hồng phấn, một cái giường lớn dài năm mét rộng bốn mét, đệm làm bằng bông vải nhung dày dặn, bọn người hầu muốn trải giường chiếu chỉ có thể dùng gậy trải giường, giờ phút này trên giường có một bóng hình xinh đẹp quần áo đơn giản đang ngồi ở đó dùng kéo cắt giấy, trên đôi chân trắng nõn của nàng đã cắt được hai hình người nhỏ, một nam một nữ, trong tay nàng lại đang cắt một tờ giấy lớn, như là kiến trúc lâu đài cổ.

Ở bên cạnh nàng là một cuốn sách luật pháp, đợi khi cắt mệt rồi, nàng sẽ dừng lại nghỉ ngơi đọc sách.

...

Gia tộc Mel.

Trong một căn phòng hoa mỹ, từ tấm thảm trải đến tất cả các góc đều là màu đỏ sậm, trên bức màn màu vàng kim nhạt là từng con Hồ Điệp được khảm lên, ánh sáng bên ngoài chiếu rọi từ bức màn lên mặt thảm trong phòng, gió nhẹ phất động bức màn, quang ảnh Hồ Điệp giống như ở trên mặt thảm nhẹ nhàng nhảy múa, tất cả trang trí trong gian phòng đều lộ ra vị ưu nhã của nữ nhân. Ở trong phòng đã từng treo một bức chân dung sao nữ hí kịch nổi tiếng, bây giờ lại thay thế thành một bức địa đồ to lớn. Cả bản đồ này là hình dáng của Cự Bích, trong đó có một khu vực sắc thái u ám, tứ phía bên ngoài cực nhỏ, kẹp chính giữa ngoài vách tường và trong vách tường như là một lối thoát nước bẩn nhỏ hẹp, bên trong có bốn khu vực, ngoại trừ một bên là bãi rác thì ba khu vực khác theo thứ tự cách ly.

Trên bản đồ vẽ tương đối tinh tế, lờ mờ có thể nhìn thấy tất cả hình dáng kiến trúc của khu vực, từ sơ sài đến tỉ mỉ, bên ngoài khu vực này là một ký hiệu đáng dấu điểm đen và đường vẽ tỉ mỉ cực nhỏ, ký hiệu bên ngoài là một Hoang Nguyên màu đỏ tươi.

Càng ra bên ngoài Hoang Nguyên chính là phác họa Cự Bích bằng đường to, bốn mặt bên ngoài Cự Bích phân biệt lớn nhỏ không đều, viết chữ số rất nhỏ.

Bản đồ to lớn này bao la hùng vĩ, lại có một thiếu nữ xinh đẹp dáng người hết sức nhỏ nhắn ngồi ở đó, một mái tóc màu vàng giống như thác nước rơi trên vai, khác với đa số tiểu thư quý tộc thích tóc quăn, mái tóc của nàng thẳng tắp một đường, tóc cắt ngang trán trên lông mày cân bằng, tràn ngập khí chất lão luyện, một thân xiêm y màu đỏ sậm, bên ngoài là quần lụa mỏng màu đen, cách ăn mặc thục nữ ưu nhã.

Vị trí này, lúc trước phụ thân của nàng ngồi, bây giờ nàng ngồi.

Nàng chính là tiểu thư gia tộc Mel, Mel Shaya.

- Tiểu thư, kỵ vương cứ điểm bị phá rồi, quân bộ hẳn sẽ xuất quân cận vệ ra ngoài vây quét?

Một thị nữ da trắng mắt to bên cạnh thấp giọng hỏi, cách ăn mặc của nàng khác với thị nữ bình thường, trang phục tương đối trung tính tràn ngập khí khái hào hùng, phối hợp với một đầu tóc ngắn màu nâu của nàng, chợt nhìn như một vị thiếu niên anh tuấn dáng người gầy, nhưng trước ngực lại nhô ra bán rẻ giới tính của nàng.

Mel Shaya đang ngồi trên ghế nhìn qua địa đồ nhỏ trước mặt, như có điều suy nghĩ mà nói:

- Quân cận vệ của quân bộ nếu như dùng ở đây, tuy có thể bức lui dã nhân, nhưng cứ điểm khác sẽ bị dã nhân thừa cơ tập kích, tổn thất lớn hơn, chiến lược này rất có thể là bước đầu tiên của dã nhân.

- Dã nhân không phải không có hoàn cảnh học kiến thức hay sao, như thế nào xảo trá như vậy được?

Thị nữ cách ăn mặc như nam nhân nghi ngờ nói.

Mel Shaya chậm rãi nói:

- Nhân loại chúng ta trời sinh đã biết công kích, tựa như dã thú trời sinh biết săn bắn. Trong chiến đấu lâu dài, nếu như bọn chúng không phát triển thì sớm đã bị chúng ta tiêu diệt, lần này dám thừa dịp ngày cầu phúc xâm lấn, quân sư của những dã nhân này thông minh xa hơn so với tưởng tượng của chúng ta, chỉ sợ chiến đấu lâu dài sẽ đánh đến lâu dài, binh sĩ chết tiệt, một cứ điểm cũng trông coi không được!

Thị nữ khí khái hào hùng thấy nàng tức giận, trên mặt lại không chút sợ hãi, chỉ lo lắng mà nói:

- Nếu như đánh lâu dài, đối với tập đoàn chúng ta mà nói là tổn thất rất lớn, vị trí đằng sau kỵ vương cứ điểm này vừa may đi thông với dãy núi Hồng Phong, nơi đó là khu quặng mỏ của tập đoàn Melon chúng ta, sau khi những dã nhân này đánh hạ cứ điểm chắc chắn sẽ tiến quân thần tốc, chiếm cứ dãy núi Hồng Phong, nơi đó địa thế hiểm ác dễ thủ khó công, rất có thể sẽ trở thành những cứ điểm dã nhân này xâm lấn đầu tiên, cơ nghiệp của tập đoàn chúng ta ở đó một khi bị chiến tranh kéo dài cùng với chiến tranh với tập đoàn Scott sẽ rơi vào hạ phong.

Mel Shaya ngẩng đầu nhìn nàng một cái, mỉm cười nói:

- Không uổng công theo ta lâu như vậy, ngộ tính không tồi.

Thị nữ khí khái hào hùng liền giật mình, liền đáp:

- Đều là tiểu thư ngài dạy bảo tốt.

Mel Shaya mỉm cười, nói:

- Vậy thì thừa dịp kiểm tra ngươi, ngươi nói chúng ta bây giờ nên làm gì?

Đôi mắt của thị nữ khí khái hào hùng hơi đổi, nói:

- Tiểu thư ngài đã từng nói qua, sản nghiệp khoáng vật là thứ mà tập đoàn chúng ta phải tranh chấp, cũng là nền tảng tài nguyên của tập đoàn Melon, cho nên dãy núi Hồng Phong không thể bỏ, vì vậy chỉ có thể nghĩ biện pháp giúp quân bộ xua đuổi những dã nhân này, chúng ta có thể tạm thời cho quân bộ thuê một số đồ dùng chiến tranh, chia sẻ kinh tế chiến tranh với bọn hắn, chờ sau khi bọn hắn xua đuổi dã nhân xong, chiến sự kết thúc chúng ta có rất nhiều thời gian chậm rãi đòi nợ, hơn nữa cho dù nợ nần lấy về không được, quân bộ thiếu nợ ân tình của chúng ta, cõng khoản nợ của chúng ta, sau này tập đoàn chúng ta làm việc gì cũng thuận tiện hơn nhiều so với các tập đoàn khác.

Mel Shaya không nhịn được cười một tiếng,

- Tiểu quỷ này, chủ ý kia cũng không tồi.

Đôi mắt thị nữ hơi sáng, liền nói:

- Đều là tiểu thư ngài bồi dưỡng tốt.

Mel Shaya thu hồi ánh mắt, nói:

- Chủ ý không tồi nhưng không thể được, biện pháp này tập đoàn khác cũng có thể nghĩ ra, quân bộ cũng có thể nghĩ ra, cho nên hiệu quả không lớn, hơn nữa ngươi đánh giá quá thấp nội tình của quân bộ rồi, như đến thời khắc chính thức, bọn hắn xuất động Cấm Vệ quân lập tức có thể xua đuổi được những dã nhân này lấp kín lỗ hổng.

Thị nữ khí khái hào hùng liền giật mình,

- Vậy... Vì cái gì quân bộ không động? Nếu như dễ dàng đánh đuổi dã nhân, đối với thanh danh của quân bộ chẳng phải là...

- Lysa, ánh mắt của ngươi còn phải nhìn xa hơn một chút, chỉ thiếu một chút là đủ rồi.

Ngón tay chả Mel Shaya khẽ nhấn trên mặt bàn, nói:

- Từng tập đoàn của chúng ta, kể cả quân bộ, kẻ địch đối diện cũng không phải một người, sinh ở trên đời này, mọi người đều là địch, những lời này ngươi phải nhớ kỹ! Cho nên có át chủ bài thì không đến thời khắc mấu chốt, không thể để bại lộ, về phần thanh danh? Ánh mắt của quần chúng có thể chứng kiến, chỉ là chúng ta nguyện ý cho bọn hắn xem, nếu chúng ta không muốn cho bọn hắn xem, ai có thể biết rõ đây?

Thị nữ khí khái hào hùng được gọi là 'Lysa' giật mình, cúi đầu nói:

- Vẫn là tiểu thư ngài thông minh.

- Ít nhất còn được hơn so với người anh trai không nên thân kia của ta.

Ánh mắt Mel Shaya chớp động một cái,

- Chỉ biết bán mạng cho Quang Minh giáo đình, làm một Quang Minh kỵ sĩ thì có lợi gì, tay sai cho họ!

Sắc mặt Lysa biến hóa, không dám lên tiếng.

- Chuẩn bị một chút, Sludy của chúng ta chắc đã không thể chờ đợi muốn tổ chức hội nghị, bàn bạc giải quyết vấn đề như thế nào, quặng mỏ Hồng Phong là sản nghiệp của gia tộc Bron bọn hắn, hừ, nếu như vứt bỏ cái này, gia tộc Bron bọn hắn sau này còn có bản lãnh gì để ngang vai ngang vế với gia tộc Mel chúng ta? Nếu không phải tầm mắt của Sludy thiển cận, vị thần sứ cực kỳ có thiên phú 'Đỗ Địch An' kia chính là người của tập đoàn chúng ta rồi, đến lúc đó tập đoàn chúng ta thống nhất toàn bộ tài phú kinh tế ngoài vách tường, còn không phải việc chắc chắn? Lão tầm thường!

Mel Shaya hừ lạnh nói.

Lysa liên tục gật đầu, vụng trộm nhìn nàng một cái, không nói gì quay người đi ra ngoài.

...

...