← Quay lại trang sách

Chương 511 Thần Dịch

Tâm phúc thị nữ nghe được nàng nói... cúi đầu cung kính:

- Đại nhân nói chí phải, liền coi như hắn là Thần linh cũng không cách nào ngăn cản được ma dược ăn mòn của ngài.

- Đúng vậy!

Amy hừ lạnh một tiếng, hận ý trong mắt lập loè:

- Vốn định cho hắn vài phần nhan sắc, lại dám trực tiếp hủy bỏ chức vụ nghị viên cùng thân phận của ta, hừ, thật cho rằng ngoại trừ khu thứ 9, chúng ta sẽ không có nơi để đi sao? Nếu như muốn bức thì ta liền dùng đầu của ngươi làm phần thưởng tặng cho minh Vương đại nhân.

Tâm phúc thị nữ cung kính nói:

- Dùng tài hoa cùng tạo nghệ ma dược của đại nhân, nhất định có thể được minh Vương đại nhân thưởng thức.

- Hừ, chuyện này là đương nhiên, nếu lúc trước không phải xem trên mặt mũi của Queri, ta đã sớm rời đi.

Amy hừ lạnh nói.

...

...

Sau khi hội nghị kết thúc, tin tức nhanh chóng được truyền ra ngoài.

Cùng lúc đó ở trong tổng bộ, Đỗ Địch An lại thu được báo cáo của Mắt Ưng:

- Đại nhân, Kiếm Vương cùng Minh Vương phái người đưa lễ vật tới cho ngài, người ở bên ngoài chờ.

Đỗ Địch An đang đọc qua tư liệu trong tay, đây không phải tình báo khu thứ 9 mà là một số hồ sơ bí mật mà Hắc Ám giáo đình trưởng lão có thể quan sát được. Tình báo khu thứ 9 cùng các khu vực khác, đêm qua hắn đã xem qua hết một lượt. Với thể chất hiện giờ của hắn, xem sách vở thật quả thật không hề tốn nhiều thời gian, giờ phút này nghe báo cáo, hắn chẳng muốn giương mắt nói:

- Hỏi một chút là đưa lẽ gì tới, nếu như không phải quý trọng thì trực tiếp đuổi đi.

Mắt Ưng liền giật mình cười khổ đồng ý, hắn xem như thấy được vị tân nhiệm trưởng lão này vô cùng dứt khoát.

- Cao cấp Thú Liệp giả là bình cảnh, lợi dụng ma dược có thể kích thích thân thể phát huy ra lực lượng giới hạn? Thần Chúc Phúc giới hạn cho Thú Liệp giả sử dụng, giới hạn người phục dụng 'Thần dịch ', cũng không có ở Ngoại Bích, chỉ có thể mua được trong Nội Bích?

Đỗ Địch An lật xem những hồ sơ này, chân mày hơi nhíu lại, trước kia hắn còn ý định dựa vào Thần Chúc Phúc nhanh chóng đề thăng thể chất lên tới đỉnh, nhưng hiện tại xem ra điều này hiển nhiên không quá hiện thực.

Khó trách Ngoại Bích khó có thể gặp được chiến lực cấpThánh đồ.

Nội bích nắm giữ tuyệt đại bộ phận tài nguyên, cũng nắm giữ lấy chìa khóa đi thông chí cao, chính là dựa vào điểm này khiến cho Nội Bích có thể tùy tiện ngăn chặn Ngoại Bích, thậm chí là nô dịch Ngoại Bích.

- Xem ra muốn tăng thực lực còn phải tìm cách lấy được'Thần dịch' từ bên trong nội bích.

Ánh mắt Đỗ Địch An hơi chớp động, chỉ dựa vào Hắc Ám giáo đình sẽ dễ dàng bị tu đạo viện phát giác, chỉ có thể thông qua phương thức khác, nhưng Nội Bích có Một bức tường ngăn trở, muốn thông qua Thán Tức Chi Tường( tên của bức tường ngăn giữa ngoại và nội bích) đi vào Nội Bích chỉ có một cách, chính là sở nghiên cứu ma vật Francis đã từng nói qua.

"Trước tiên cứ thử cách nàu xem sao, nếu không được thì chỉ có thể dùng biện pháp cũ!"

Đỗ Địch An nói thầm.

Lúc này Mắt Ưng đã trở lại nói:

- Đại nhân, bọn hắn đưa tặng theo thứ tự là Bà Sa thạch và mỹ nhân tửu, Bà Sa thạch này là vật phẩm luyện Kim phi thường hiếm thấy, luyện chế phi thường khó khăn. Chỉ có Ngũ Tinh luyện kim thuật sĩ mới có tỷ lệ nhỏ luyện thành công, giá trị vô cùng lớn, được quý tộc yêu thích, có thể dùng để kết giao với đại quý tộc.

- Mỹ nhân tửu là một trong những bảo bối nổi danh trong tay của Minh Vương, là đỉnh cấp ma dược mà đại ma Dược Sư chế tạo ra, chỉ cần một giọt hòa trong nước giếng là có thể tùy tiện hạ độc chết mấy vạn người, nếu như trực tiếp phục dụng sẽ khiến người ta lập tức độc phát thân vong. Chỗ thiếu hụt duy nhất chính là nó có mùi thơm của rượu, cần nhờ rượu mới có thể để cho người khác uống vào, nếu không sẽ rất dễ dàng bị người ta phát giác.

Sau khi Đỗ Địch An nghe xong liền nói:

- Đều là đồ vật Tam lưu, lui về đi, mỹ nhân tửu này hẳn là có thể mua được ở bên ngoài, ngươi ra ngoài mua một chút cho ta, để đại ma Dược Sư của chúng ta phân tích xem có thể điều chế ra được hay không.

Mắt ưng lắc đầu nói:

- Queri trưởng lão cũng từng làm như vậy, nhưng mấy vị đại ma Dược Sư liên hợp cùng mấy vị ma Dược Sư kiệt xuất khác cũng không thể phân tích ra thành phần, nếu ngài muốn thì trong kho hàng của chúng ta còn có non nửa bình.

- Được.

Đỗ Địch An thuận miệng nói:

- Ngươi đi chọn lựa mấy vị ma Dược Sư kiệt xuất, thành lập một tiểu tổ nghiên cứu, đưa phần mỹ nhân tửu còn lại cho bọn hắn, đợi lát nữa ta sẽ viết công thức ra, ngươi giao cho bọn họ để bọn họ làm theo những gì ta viết là được.

- Viết công thức?

Mắt Ưng sững sờ:

- Ngài hiểu được ma dược?

Đỗ Địch An phất phất tay, không cùng hắn dong dài.

Mắt Ưng kịp thời phản ứng, biết điều đồng ý một tiếng, quay người thối lui.

Đỗ Địch An rút một tờ giấy trắng từ bên cạnh, bắt đầu đặt bút phân tích thành phần, đối với hắn mà nói, loại chuyện phân tích độc dược này hắn chỉ là tiện tay làm, cũng không tính toán nghiên cứu sâu. Trên thực tế, thậm chí hắn chưa từng nghĩ sẽ đặt hết tâm tư lên việc kinh doanh khu thứ 9.

- Hắc Ám giáo đình có 12 đại khu, bất kể là cái nào, cuối cùng cũng chỉ là một con cờ trong tay tu đạo viện, hơn nữa còn là nước cờ phụ trợ cho Quang Minh giáo đình, dù là biểu hiện ưu tú cũng chỉ có thể xưng Vương trên bàn cờ, cả đời bị người khác điều khiển, nếu như đắm chìm trong đây, làm không biết mệt mới là bi ai cùng ngu xuẩn lớn nhất.

- Muốn thoát khỏi sự điều khiển của người khác, cần phải chặt đứt ngón tay người đánh cờ.

Trong mắt Đỗ Địch An hiện lên thần sắc lãnh khốc.

Tu đạo viện lần này để hắn trở về Ngoại Bích sẽ là sự tình hối hận nhất của bọn hắn sau này!

Lúc này hắn sẽ nắm chắc tài nguyên cùng thời gian trong tay, trước khi đương đầu nguy hiểm sẽ có đầy đủ lực lượng chống lại Nội Bích!

Lực lượng này tuyệt không tới từ Hắc Ám giáo đình, cũng không phải Quang Minh giáo đình, bởi vì cho dù dốc hết toàn bộ lực lượng Ngoại Bích cũng không thể chống lại Nội Bích, hắn phải mượn nhờ lực lượng ngoài bàn cờ mới có thể lật tung bàn cờ này lên!

Nghĩ đến đây, hắn gọi Mắt Ưng tới.

- Trưởng lão.

Mắt Ưng cầm danh sách ma Dược Sư trong tay, kinh ngạc nhìn Đỗ Địch An, không biết vị tân nhiệm trưởng lão này lại có dặn dò gì, đáy lòng của hắn luôn luôn có cảm giác run sợ vị trước mặt này, vị tân chủ tử này có phong cách hành sự hoàn toàn khác biệt với Queri, một người liều lĩnh, một người điệu thấp cẩn thận khiến hắn khó có thể thích ứng.

Đỗ Địch An nói:

- Nhà kho chúng ta có bao nhiêu Thần Chúc Phúc?

Mắt Ưng không rõ ràng cho lắm đáp:

- Cái này gần đây không thống kê qua, nhưng lần trước ta thống kế số lượng, có thể đầy đủ khiến cho bảy vị Trung cấp kỵ sĩ tăng lên tới cấp bậc đại kỵ sĩ, ngài đây là muốn?

- Ta muốn tất cả.

Đỗ Địch An liếc mắt nhìn hắn:

- Về sau câu cuối cũng không cần hỏi.

Trong lòng Mắt Ưng đập mạnh một cái, cúi đầu nói:

- Vâng.