Chương 544 Học Tập
Long tộc... Thuật chiến đấu?
Đỗ Địch An nhìn quyển sổ màu đen trong tay nàng mà ngơ ngẩn. Hắn không nghĩ tới, Helisha vậy mà đem đồ vật quý giá như vậy đưa cho hắn mà không hề nghi ngờ. So sánh với thần dịch, vật ấy giá trị không biết cao hơn bao nhiêu lần, có tiền có quan hệ đều chưa hẳn có thể lấy được!
Như Long tộc, quân bộ, thế lực tập đoàn lớn như vậy, muốn tài bồi ra một cao thủ rất đơn giản. Chỉ dựa vào nội tình phong phú có thể dùng thần dịch liên tiếp, nhưng thuật chiến đấu thì khác, phải trải qua rèn luyện ngày qua ngày mới có thể học được, đây là thứ mà người bên cạnh không cách nào thay thế cũng không thể nào giúp đỡ được. Mà cao thủ cấp cao mạnh yếu, mấu chốt ở thuật chiến đấu!
- Những Thú Liệp Giả uy tín thâm niên, trường kỳ chiến đấu cùng ma vật, ở bên bờ sinh tử mới phát hiện ra những kỹ xảo chiến đấu này, đây là trân bảo!
Trái tim Đỗ Địch An phanh phanh nhảy lên:
- Long tộc là gia tộc thú ma, thế thế đại đại chiến đấu cùng ma vật, kỹ xảo chiến đấu nghiên cứu ra nhiều vô số kể, nhưng những kỹ xảo này cao có thấp có, đang không ngừng hoàn thiện, giá trị bộ chiến đấu thuật này... Không thể đánh giá!
- Ngươi... cho ta?
Đỗ Địch An ngẩng đầu nhìn Helisha, nhìn thấy đôi mắt thanh tịnh của nàng như một hồ nước, phản chiếu linh hồn sâu trong đáy lòng hắn.
- Đúng vậy!
Helisha cười hì hì, ra vẻ thoải mái nói.
Đỗ Địch An giật mình trong chốc lát, chậm rãi thu hồi ánh mắt, thấp giọng nói:
- Tại sao phải đưa đồ vật quý giá như vậy cho ta, ta không có cái gì cho ngươi, cũng cho không ngươi được cái gì.
- Sự hiện hữu của ngươi với ta mà nói chính là món quà lớn nhất!
Helisha xoay người chém xéo, ngẩng đầu nhìn qua hắn thấp đôi má, đôi mắt óng ánh lập loè thật sâu dừng ở hắn rồi nói ra. Đỗ Địch An nhìn mắt nàng, im lặng một lát, chậm rãi dời ánh mắt, nói:
- Cảm ơn!
Helisha cười tươi, ngồi thẳng lên nói:
- Ngươi hãy luyện cho tốt, nếu có gì không hiểu có thể hỏi ta bất cứ lúc nào. Nếu có thể học được mấy chiêu của thuật chiến đấu này, gặp được con rắn nhỏ trước kia thì ngươi có thể giết chết nó rất dễ dàng.
Đỗ Địch An ngơ ngác, đột nhiên hiểu được vì lần trước hắn gặp Phệ Kim Ma Mãng nàng mới đem thuật chiến đấu ma thú này tặng cho hắn. Hắn hít một hơi thật sâu, há hốc mồm, không biết nên nói gì, nói hai chữ "Cảm ơn" đơn giản có thể diễn tả hết được sao? Đột nhiên, hắn nghĩ đến chuyện lần trước nàng theo dõi mình, nghĩ thầm chính mình đoán tới đoán lui, không bằng dứt khoát trực tiếp hỏi nàng, nếu ở giữa có hiểu lầm gì thì có thể cởi bỏ, tránh việc tự mình đoán mò trách lầm nàng.
Hắn vừa muốn mở miệng, Helisha đút quyển sách vào tay hắn nói:
- Ngươi trở về xem trước đi, cảm thấy cái nào dễ dàng thì học trước, một mình ngươi không có ai chỉ điểm học có lẽ khó. Nếu không hiểu chỗ nào, ngươi không cần lãng phí thời gian nghiên cứu, lần sau mang tới hỏi ta là được, ta sẽ trực tiếp dạy ngươi!
Đỗ Địch An nhìn quyển sách màu đen trong tay, im lặng một lát, khẽ gật đầu. Phần đại lễ như vậy, hắn thật sự không có cách nào từ chối. Riêng thần dịch, hắn từ quan hệ với sở nghiên cứu ma vật cũng có thể lấy được, nhưng thuật chiến đấu cao cấp như thế này lại khó có thể lấy được, thậm chí là không thể.
- Thần dịch này ngươi cũng cầm lấy đi.
Helisha đưa túi cho hắn. Đỗ Địch An cầm lấy, nhìn nàng một cái thật sâu thở dài:
- Ta nợ ngươi rất nhiều.
Helisha mở to hai mắt, cười hì hì:
- Vậy thì về sau hồi báo ta cho tốt!
Đỗ Địch An ngơ ngác, lộ ra vẻ tươi cười nói khẽ:
- Nhất định sẽ vậy!
Helisha cười, cũng không để những lời này ở trong lòng, nói:
- Những ngày này ta ra ngoài liên tục nên không thể đi quá lâu để tránh gây hoài nghi. Ta về trước, lần sau gặp lại!
Đỗ Địch An thấy vậy, gật đầu:
- Vậy thì lần sau gặp lại, ngươi trở về chú ý an toàn.
- Ta biết rồi, ngươi cũng thế.
Helisha nói.
Đỗ Địch An cười một tiếng. Helisha mở trừng hai mắt, hỏi:
- Lần sau cũng là nửa tháng sau sao?
Đỗ Địch An kịp phản ứng lại, suy nghĩ một lát, nói:
- Vậy thì chờ một tháng sau gặp lại đi, nửa tháng quá nhiều lần rồi, để tránh làm người khác hoài nghi, hơn nữa ta cũng có việc cần làm.
Một lần gặp mặt lại mất thêm một ngày. Nếu không cần thiết, hắn cũng không muốn quá thường xuyên. Helisha sửng sốt một chút, suy nghĩ rồi nói:
- Được rồi, vậy thì tháng sau gặp.
- Ừ!
Đỗ Địch An gật đầu.
Helisha phất tay quay người đi, được vài bước đột nhiên quay đầu lại nói với Đỗ Địch An:
- Không được quay đầu lại nhìn, bộ dáng ta trèo tường rất xấu, không cho ngươi nhìn!
Đỗ Địch An không khỏi mỉm cười nói:
- Được, ta không nhìn.
Helisha hừ nhẹ một tiếng, vui sướng rời đi, chờ sau khi đi qua góc, lập tức leo lên Cự Bích. Đỗ Địch An mặc dù không cố ý nhìn quanh nhưng phạm vi tầm mắt rộng lớn vẫn chú ý tới thân ảnh của nàng bò rất nhanh lên trên Cự Bích, trực tiếp rời đi.
Thấy vậy, Đỗ Địch An cũng cầm cái túi cùng quyển sách, nhanh chóng đi dọc theo Cự Bích. Đi hơn 10 phút, hắn quan sát đằng sau, lần này Helisha cũng không đi theo. Lúc này hắn mới mở cánh bay lên trên Cự Bích, xuôi theo vách tường mà trở về khu buôn bán.
Trên đường đi, trong lòng của hắn không khỏi suy nghĩ, chẳng lẽ là hắn thật sự đã hiểu lầm nàng? Suy nghĩ hồi lâu vẫn không bắt được trọng điểm, hắn lắc đầu, không suy nghĩ nữa. Dù sao thì chờ sau khi Thần Thuật mới được phát minh, tất cả đáp án hắn đều có thể tự hỏi, khi đó sẽ không có bất kỳ ai có thể uy hiếp được hắn. Nhưng trước hết hắn cũng phải làm tăng thực lực lên một chút, nếu không thì phản ứng theo không kịp thị giác, bị người ta ám sát thì cũng là vô dụng.
Trở lại khu thứ 9.
Đỗ Địch An gọi Mắt Ưng tới nói:
- Gọi Lông Vũ tới đây.
Mắt Ưng hiểu ý, cung kính:
- Vâng.
Quay người rời đi, một lát sau dẫn theo Lông Vũ cùng nhau trở về.
Lông Vũ cùng Mắt Ưng xuất thân từ cùng một gia tộc, từ chuyện tiêm thần dịch lần trước, địa vị trong gia tộc nhanh chóng tăng lên, nay đã trở thành một chấp sự của tổng bộ, đồng thời còn là đội trưởng Hắc Ám kỵ sĩ.
- Gặp qua trưởng lão đại nhân.
Lông Vũ cung kính.
Đỗ Địch An khôi phục biểu lộ đạm mạc hỏi:
- Thân thể gần đây như thế nào?
Trong lòng Lông Vũ vui vẻ đáp:
- Đa tạ trưởng lão quan tâm, thân thể thuộc hạ rất tốt, nhất là lần trước trưởng lão ban cho thuộc hạ 'Thần dịch', thể chất thuộc hạ tăng lên không ít, hiện tại đã đạt tới cực hạn Trung giai, đã xin Ma Ngân của gia tộc, không lâu nữa sẽ trở thành đại đội trưởng kỵ sĩ Hắc Ám, vì trưởng lão mà ra sức!
Đỗ Địch An gật đầu hỏi tiếp:
- Gần đây ăn cái gì? Khẩu vị như thế nào?
Khẩu vị? Lông Vũ khó hiểu, nhưng vẫn cung kính nói:
- Khẩu vị thuộc hạ từ trước đến nay rất tốt, không kiêng kỵ gì, cái gì cũng ăn.
Ánh mắt Đỗ Địch An chớp chớp, đạm mạc nói:
- Lúc ngươi tiêm thần dịch, thể chất chỉ là Trung giai, thần dịch này là chuyên cho cường giả trong khu nội bích sử dụng, ngươi có gì không khỏe thì nói rõ cùng ta để tránh gieo xuống tai hoạ ngầm.
Lông Vũ bị dọa sợ đến nhảy lên, vội vàng nói:
- Hồi bẩm trưởng lão đại nhân, thuộc hạ cũng không có cảm thấy không khỏe chút nào. Chỉ là gần đây buổi tối không muốn ngủ, cảm giác toàn thân tràn đầy lực lượng.
- Mất ngủ là tình huống bình thường khi thể chất tăng lên kịch liệt.
Đỗ Địch An khoát tay:
- Ngươi đi xuống trước đi.
- Vâng.
Lông Vũ cung kính nói.
Chờ sau khi Lông Vũ lui ra, Đỗ Địch An rơi vào trầm tư, xem ra thần dịch mà Helisha cho mình cũng không có vấn đề gì. Dù là độc tố mãn tính thì với thể chất của Lông Vũ, qua lâu như vậy, cũng nên có chút phản ứng rồi.
- Đại nhân.
Mắt Ưng cẩn thận từng li từng tí nhìn Đỗ Địch An, lộ ra sắc mặt xin chỉ thị.
Đỗ Địch An khua tay:
- Ngươi cũng lui ra đi.
- Vâng.
Sau khi Mắt Ưng rời đi, Đỗ Địch An lấy ống tiêm trong ngăn kéo ra, nhìn trong chốc lát rồi nói với Noyes:
- Thần dịch này hẳn là không có vấn đề gì, ngươi gần đây cũng gần đột phá đến cấp bậc Cao cấp Thú Liệp Giả. Gần đây Mắt Ưng đã sưu tập một ít ký sinh hồn trùng, trong đó có không ít bình thường ký sinh hồn trùng. Ngươi tới đây, ta tiêm cho ngươi một ống, cho ngươi nhanh chóng đạt tới cảnh giới mới.
- Vâng.
Noyes cung kính gật đầu, nhưng trong lòng có chút không chắc cùng suy đoán, nhưng nghĩ đến Đỗ Địch An thật vất vả đem mình đến đây, chắc hẳn sẽ không lấy mình làm chuột bạch, đáy lòng nhẹ nhàng thở ra.
Đỗ Địch An tiêm nửa ống thần dịch còn lại vào trong tay Noyes, lại lấy ra một lọ tiêm vào thêm cho hắn nói:
- Ngươi lui xuống rồi hấp thu cho tốt. Nếu như không khỏe thì liền nói với ta, tuy đã nghiệm chứng qua vật ấy không có tác dụng phụ nhưng không có gì là trăm phần trăm. Một khi cảm giác không khỏe, ngươi không được cứng đầu tự chống chịu, có biết không?
Noyes căng thẳng đáp:
- Vâng.
Hắn cảm giác toàn thân đã nóng lên, phát nhiệt, cáo lui với Đỗ Địch An rồi rời đi.
Chờ Noyes đi rồi, Đỗ Địch An lấy quyển bí kíp màu đen, chậm rãi mở ra liền nhìn thấy những hình người được khắc cực kì tinh tế trên đó, các tư thế vô cùng phong phú, bên cạnh đều có chữ viết giới thiệu ý nghĩa.
- Ma Thú Chiến Đấu Thuật...
Ánh mắt Đỗ Địch An chớp động, không vội vã học theo mà là mở ra hết từ đầu tới đuôi, chậm rãi đọc.