← Quay lại trang sách

Chương 553

10 hiệp? Cái này không khỏi quá khó khăn đi?

Một thân ảnh khôi ngô ngồi ở phía dưới Tộc trưởng trầm giọng nói:

- Theo ta được biết, công chúa Hataway cũng là "Khai Hoang Giả", nếu đã thức tỉnh lực lượng huyết mạch, sức lực cùng Thánh Nữ đã ngang nhau, muốn trong 10 hiệp đánh bại nàng, ta nghĩ ở đây không có mấy người có thể làm được.

- Không sai!

Lão già nhỏ gầy biểu lộ ngưng tụ nói:

- Thánh Nữ tu luyện bí kỹ Long Hoàng sớm đã sâu tận xương tủy, nếu như hạn chế nàng không được dùng bí kỹ Long Hoàng, trong chiến đấu sẽ không được tự nhiên, theo ta thấy, ba mươi hiệp còn có thể!

- Đồng ý!

m Ảnh toàn thân trong trong bóng tối lúc trước nói:

- 10 hiệp quá ép buộc, nếu như ba mươi hiệp còn có chút hi vọng, coi như là một hồi đọ sức công bằng!

Bé gái khẽ cười nói:

- Helisha đảm đương chức vị Thánh Nữ nhiều năm như vậy, thường xuyên qua lại hoang khu, kỹ xảo chiến đấu khác hẳn với người thường, nếu như 10 hiệp cũng không thể đánh bại công chúa Hataway, còn có năng lực gì tiếp tục đảm đương chức vị Thánh Nữ?

- Cao thủ vật lộn sinh tử, 10 hiệp đã là dư xài rồi, 30 hiệp, các vị chẳng lẽ là muốn so sức chịu đựng?

- Hừ, so đấu sức chịu đựng thì sao, sức chịu đựng cũng là một trong mấu chốt thắng bại, nếu như sức chịu đựng của công chúa Hataway không đủ, cũng đừng đảm đương chức vị Thánh Nữ.

- Buồn cười! Cao thủ quyết đấu chính là so tại giây phút sát chiêu cùng ứng biến, dựa vào sức chịu đựng kéo sụp đối thủ thì có bản lĩnh gì chứ?

- Không dựa vào sức chịu đựng, vậy ngươi sao không nói thẳng một hiệp đánh bại công chúa Hataway luôn đi? Chẳng phải là càng dứt khoát bớt việc?

- Một hiệp? Ta đúng là nghĩ vậy, chỉ cần ngươi đồng ý.

- Ngươi...

Hai phe ngồi ở bàn tròn tranh luận không ngớt.

- Đều im ngay!

Tộc trưởng nãy giờ trầm mặc đột nhiên mở miệng, thanh âm áp đảo đại sảnh, lập tức tất cả âm thanh tranh luận đều ngừng lại, mọi người nhìn về phía Tộc trưởng.

- 10 hiệp thì 10 hiệp.

Tộc trưởng biểu lộ lạnh lùng nói:

- Nếu Helisha không đánh bại Hataway, thoái vị nhượng chức!

- Tộc trưởng, cái này...

Đám người lão già nhỏ gầy vội mở miệng.

Tộc trưởng khẽ lắc đầu, ánh mắt nhìn thẳng bé gái kia cùng những người khác bên cạnh nàng, chậm rãi nói:

- Nếu là Hataway thua, Helisha tiếp tục đảm đương Thánh Nữ, chuyện lần này cũng sẽ xử lý nhẹ. Nếu như Helisha không cách nào trong 10 hiệp đánh bại Hataway, chứng minh Hataway có năng lực trở thành Thánh Nữ, sau này Hataway tạm đảm nhận chức vị Thánh Nữ, chờ sau khi Helisha trấn tỉnh lại thương nghị vấn đề thay đổi.

- Đồng ý!

Bé gái kia cười, đôi mắt giống xinh đẹp như là trăng lưỡi liềm. Những người khác bên cạnh nàng đều tán thành. Bọn lão già nhỏ gầy hơi há mồm, cuối cùng thầm than một tiếng. Nếu Tộc trưởng cũng đã nói như vậy rồi, bọn hắn tiếp tục tranh luận cũng vô dụng, dù sao số phiếu của đối phương cũng chiếm ưu thế.

- Long mẫu, đề nghị này ngài thấy thế nào?

Tộc trưởng quay đầu nhìn qua phu nhân trên Long ỷ.

Nghe lời Tộc trưởng, bên trong phòng hội nghị hơi yên tĩnh, mọi người đều quay đầu nhìn về thân ảnh đẹp đẽ quý giá ung dung phía trên ghế rồng, trên mặt không nhịn được thu hồi cảm xúc dư thừa, có chút ngưng tụ cùng chăm chú.

Phu nhân này vẫn lười biếng khẽ tựa lên gối mềm trên long ỷ, biểu lộ không có tí biến hóa nào, giờ phút này nghe thấy Tộc trưởng hỏi, nàng hơi hoạt động đôi mắt, đôi mắt Lưu Ly màu hổ phách xẹt qua mọi người, tất cả mọi người đều vô thức hơi cúi đầu, không dám nhìn thẳng.

- Ngươi là tộc trưởng, ngươi quyết định là được.

Phu nhân chậm rãi thu hồi ánh mắt, lạnh nhạt nói:

- Nếu đại đa số đều đồng ý điểm ấy thì chấp hành đi, hai tỷ muội nàng ở bên ngoài chắc hẳn đã đợi đến không kiên nhẫn được nữa, gọi bọn họ vào đi.

Thấy Long mẫu không có nhúng tay, đám người bé gái kia đều nhẹ nhàng thở ra như trút được gánh nặng. Lão già nhỏ gầy thất vọng, thầm than trong lòng, biết rõ chuyện này đã không cách nào quay lại.

- Gọi bọn họ vào đi.

Tộc trưởng hướng về bóng tối phía sau phân phó.Trong bóng tối truyền đến một tiếng tuân lệnh.

Một lát sau, bên ngoài đại sảnh truyền đến tiếng bước chân nhẹ nhàng thong dong, từng bước một không nhanhkhông chậm.

Sau một lát, hai người có khuôn mặt tuyệt sắc vài phần tương tự nhau xuất hiện ở ghế chót của bàn tròn, đúng là đường trang thiếu nữ lúc trước chờ ngoài cửa cùng Helisha trong mắt Đỗ Địch An.

Hai người thân cao tương tự, trang phục trên người cũng tương tự, chỉ là một người mang đường trang màu tím, một người mang sườn xám xanh nhạt, như hai đóa hoa diễm lệ ngang sức ngang tài.

Đường trang thiếu nữ biểu lộ bình thản, khuôn mặt có vài phần trong trẻo nhưng lạnh lùng, dường như tất cả mọi chuyện đều không để trong lòng, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện khí chất cùng bộ dáng của nàng cùng phu nhân trên ghế rồng có vài phần tương tự.

"Helisha" bên cạnh nàng bộ dáng lộ ra vài phần non nớt, tuy biểu lộ cũng bình tĩnh nhưng lại mang theo một loại mỉm cười nhu hòa, làm người khác cảm thấy thân thiết.

- Hataway gặp qua Long mẫu đại nhân, gặp qua Tộc trưởng, gặp qua các vị trưởng lão.

"Helisha" một thân sườn xám xanh nhạt cúi đầu nhu thuận nói, nếu Đỗ Địch An ở đây hẳn sẽ ngây người.

- Helisha gặp qua Long mẫu, gặp qua Tộc trưởng.

Đường trang thiếu nữ chỉ khẽ gật đầu hành lễ, về phần những người khác trên bàn tròn, nàng cũng không liếc nhìn. Nàng là Thánh Nữ, thân phận gần với Long mẫu cùng Tộc trưởng, những trưởng lão này nhìn thấy nàng phải nên chủ động hướng nàng chào một tiếng, đây là thân phận, cũng là quy củ.

Phu nhân trên Long ỷ đưa mắt nhìn nàng, khẽ gật đầu, bên môi lộ ra nụ cười yếu ớt trong nháy mắt.

- Các ngươi đã tới.

Tộc trưởng nhìn hai người con gái xuất sắc trước mặt, trong mắt hiện lên phức tạp, bình tĩnh nói:

- Helisha, lần này sự việc mất đi bí kỹ ngươi không tránh khỏi tội, hơn nữa chứng cớ vô cùng xác thực, ngươi đã nhận tội hay chưa?

Đường trang thiếu nữ vẫn bình tĩnh, dường như sớm đoán được hắn sẽ nói như vậy, trả lời:

- Ta không nhận.

Tộc trưởng giật mình.

- Không nhận?

Người đàn ông trung niên khôi ngô ngồi ở đối diện trầm giọng nói:

- Chứng cớ vô cùng xác thực, ngươi còn không nhận?

Đường trang thiếu nữ đạm mạc nói:

- Không quản các ngươi có chứng cớ gì, chuyện ta chưa làm tuyệt sẽ không thừa nhận! Nhưng dù ta nhận hay không nhận đối với các ngươi mà nói không có ý nghĩa gì, các ngươi tìm chúng ta tới, hẳn là đã thương nghị ra được phán quyết, trực tiếp tuyên án đi!

Bé gái kia khẽ cười nói:

- Thánh Nữ, lời này của ngươi nói giống như chúng ta đang vu oan cho ngươi vậy, chứng cớ chính là chứng cớ, ngươi đã làm sai, nên trả giá thật lớn!

Ánh mắt đường trang thiếu nữ ngưng lại,

nghiêng đầu nhìn nàng, chậm rãi nói:

- Ngươi muốn ta trả giá lớn như thế nào?

Bé gái kia bị cặp nàng nhìn, đột nhiên cảm giác bí mật ở đáy lòng không cách nào che dấu, sắc mặt nàng không khỏi mất tự nhiên, dời ánh mắt đi chỗ khác, nói:

- Thánh Nữ, phán quyết là mọi người thương nghị, nếu ngươi muốn giải thích thì hiện tại còn kịp...

- Không cần.

Đường trang thiếu nữ trực tiếp cắt đứt lời của nàng.

Bé gái kia nghẹn lại, trong mắt hiện lên giận dữ. Lão già nhỏ gầy thấy thì thở dài một tiếng chậm rãi lắc đầu.