Chương 736 Chiến Đấu
Tránh ra!
Trên đường phố Berlin, mấy trăm vị quang minh kỵ sĩ vây quanh một trang viên của tòa xa xỉ. Lúc này hai tên đội trưởng kỵ sĩ áp giải một lão giả toàn thân mặc áo bào đen lọm khọm từ trong trang viên chậm rãi đi ra.
Áo choàng đen của lão giả bẩn thỉu, nhuộm màu xanh đậm cùng những thứ độc dược kỳ lạ khác, mái tóc màu xám bạc rối bời. Lão giả cúi đầu xuống, từ dưới áo choàng lộ trên cánh tay một hình xăm màu đen như con rắn độc, rất dễ thấy dưới ánh mặt trời khiến cho mọi người sợ hãi.
Bên ngoài tuyến phòng thủ được bao quanh bởi một số lượng lớn các kị sĩ, có rất nhiều người theo dõi tập trung tại chiếc bình. Khi ông già mặc áo choàng đen được áp giải ra ngoài,nhất thời một người kêu lên thành tiếng, không nhịn được lùi về phía sau.
Áo choàng đen là trang phục thường được sử dụng hóa trang, dù là một số mạo hiểm giả cũng thích sử dụng.
Hình xăm màu đen là biểu tượng của ma quỷ mà mọi người đều lo sợ. Dường như họa tiết màu đen chính là đại diện cho bệnh tật, thảm họa và cái chết!
- Là hắc ám giáo đồ!
- Đánh chết hắn! Thiêu chết hắn!
- Còn giữ hắn làm gì, thiêu chết hắn đi!!
Có một tiếng gầm nhẹ vang lên phía sau đám đông, những người đứng ở hàng đầu ít nói, dường như lo lắng sẽ bị vị hắc ám giáo đồ này nổi giận mà hành hung. Mặc dù có rất nhiều quang minh kỵ sĩ xung quanh và hắn đang lộ diện dưới ánh mặt trời, nhưng bóng ma mà những hắc ám giáo đồ đã gây trong lòng mọi người vẫn không thể tiêu tan.
Lão giả mặc áo choàng đen cúi đầu xuống như thể lão không nghe thấy tiếng kêu la rống giận ở xung quanh. Lão ta lặng lẽ đi về phía trước với cái xích lớn trên mắt cá chân. Mỗi lần lão ta bước một bước thì dây xích sẽ cọ vào khiến mắt cá chân đau đớn rỉ máu. Máu tươi từ xiềng xích trượt xuống mu bàn chân dính xuống đất. Lão ta đi chân đất, mỗi một bước đi đều có thể cảm nhận được sự thô ráp của nền đất cùng với cơ thể đau đớn bị mặt trời chiếu đến. Đã bao lâu lão ta chưa từng đi chân trần trên đất như vậy?
Lão ta từ từ ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy các quang minh kỵ sĩ đang nắm tay nhau làm thành một vòng phòng vệ, mà ngoài vòng tròn có vô số khuôn mặt xa lạ nhìn mình với sự sợ hãi cùng phẫn nộ.
Từ vòng này tới vòng khác nối tiếp nhau đến mức không thể thấy rõ.
Tầm mắt của lão ta hướng lên trên nhìn những đám mây màu trắng lay động trên bầu trời, làn gió nhẹ lướt qua khiến lão ta cảm thấy ấm áp và thoải mái.
- Sẽ kết thúc sớm thôi…
Lão ta lặng lẽ nghĩ, trong đầu lão hiện ra một khuôn mặt non nớt. Đó là cháu trai của lão ta, cũng là người thân hiếm hoi còn sống duy nhất của lão. Cái chết của lão ta có thể làm cho thằng bé sống, điều này có vẻ rất công bằng.
Dường như sinh và tử luôn đi liền với nhau.
Cái chết là sự bắt đầu cho cuộc sống mới.
Lão ta đã già, lão cảm thấy dùng cuộc sống của mình để đổi lấy cuộc sống đứa bé kia rất xứng đáng.
Cuối cùng nó cũng chỉ là một đứa trẻ và nó có thể sống thêm nhiều năm nữa.
- Thành thật một chút.
Một kỵ sĩ đội trưởng khiển trách.
Lão giả bị hắn đẩy về phía trước hai bước. Cơn đau từ sự ma sát của xiềng xích khiến lão ta hơi nhếch miệng nhưng lão ta vẫn nhẫn nhịn không kêu ra tiếng, sống nhiều năm như vậy lão ta đã sớm quen với đau đớn. Đằng sau lão ta và hai đội trưởng kỵ sĩ có hàng chục quang minh kỵ sĩ đang áp giải hàng chục người mặc quần áo đen kỳ lạ. Tuy những người này mặc trang phục kì lạ nhưng nếu nhìn kỹ một chút có thể nhận ra đây là người của Hắc Ám Giáo Đình, tất cả đều mặc trang phục giáo đồ thực tập.
Chẳng mấy chốc, tất cả mọi người đã được giải lên trên đường, quỳ xuống cạnh nhau.
Thấy những hắc ám giáo đồ này thành thật như vậy, người xem ở bên ngoài trở nên mạnh dạn hơn, hét lên giận dữ.
- Thiêu chúng đi!
- Thiêu cháy những ác ma này!
Một vị kỵ sĩ trưởng nhìn lướt qua quần chúng ở bên ngoài, hắn nhận thấy thời gian cùng gần tới rồi. Lập tức gọi một kỵ sĩ tới chuẩn bị hành hình!
- Ta phán quyết các ngươi trên danh nghĩa của Thượng đế!
Một vị Thánh kỵ sĩ đi tới, tay cầm một thanh kiếm khổng lồ màu bạc giơ lên cao, ánh sáng chiếu vào lưỡi kiếm tỏa ra ánh sáng rực rỡ, phản chiếu một vầng hào quang giống như cầu vồng khiến cho mọi người không thể nhìn thấy. Sau khi đọc xong bản án, hắn đi tới trước mặt lão nhân nói:
- Ngươi còn gì muốn nói không?
Lão ta hơi im lặng một chút rồi đột nhiên lớn tiếng nói:
- Chúng ta thề sẽ chết cùng tổng tư lệnh Bryson!!!
- Nghiệp chướng, chết đi!
Thánh kỵ sĩ nổi giận gầm lên một tiếng vung kiếm chém tới.
Phốc!
Lưỡi kiếm sắc bén dị thường, trong nháy mắt chặt đứt đầu của lão.
Cái đầu rơi xuống đất, máu tươi bắn lên trên thân người bên cạnh khiến hắn ta sợ đến xanh mặt, hắn ta quỳ xuống sợ hãi kêu to.
Bên cạnh lập tức có kỵ sĩ đè vai hắn ta lại.
- Giết!
- Giết sạch bọn chúng!
Tiếng gầm bên ngoài càng dữ dội hơn.
Thánh kỵ sĩ lần lượt phán quyết, từng cái đầu rơi xuống đất, hình ảnh máu tanh khiến không ít nữ nhân sợ hãi nhắm mắt lại, che mắt lùi người về sau.
Rất nhanh, tất cả mọi người đều bị xử quyết. Kỵ sĩ trưởng cất cao giọng nói:
- Những hắc ám giáo đồ này bí mật tiến hành thí nghiệm tà ác, hiện nay toàn bộ đã bị tru diệt. Nếu như các vị có bất kỳ manh mối của hắc ám giáo đồ hãy báo cho Giáo Đình, Giáo Đình sẽ có thưởng!
- Đã rõ!
- Giáo Đình vinh quang vạn trượng!
Một vài giọng nói thét lên trong đám đông.
Phần còn lại của đám đông ngay lập tức vỗ tay cổ vũ
Đội trưởng kỵ sĩ để thủ hạ hạ xử lý thi thể trên đất, lau sạch máu, sau đó đưa cả đội rời khỏi đám đông.
Sau khi bọn họ rời đi, quần chúng tụ tập tụ tập trên đường phố cũng từ từ tản đi, chỉ là khi nhìn về phía trang viên xa hoa sau vũng máu, trong mắt mọi người lộ ra vẻ kính nể cùng kiêng kỵ. Mọi người sống ở đây đều biết đến trang viên này. Chủ nhân của trang viên chính là tổng tư lệnh Bryson của tổng bộ quân khu. Hơn nữa nhiều người đều đã nghe thấy tiếng la hét của ông lão trước khi chết.
- Không nghĩ tới, tổng tư lệnh Bryson lại cấu kết cùng hắc ám giáo đồ!
Hơn nữa còn bao che cho hắc ám giáo đồ làm thí nghiệm trong trang viên của mình, thật buồn nôn!
- Xuỵt, nhỏ giọng một chút kẻo bị người khác nghe được!
Quần chúng từ từ tản đi, thấp giọng nghị luận.
Xe ngựa dừng lại ở một quán ăn xa hoa, một thanh niên quý tộc tùy ý nhìn về phía trang viên. Ở bên cạnh hắn là một nữ nhân kiều diễm, nàng tò mò hỏi:
- Thiếu gia, nghe phụ thân ta nói, lần này Giáo Đình muốn bắt Tổng tư lệnh quân khu, điều này có đúng không?
Thanh niên lạnh nhạt nói:
- Quan tâm thật giả làm gì, có liên quan gì đến chúng ta à?
- Lỡ như Giáo Đình khai chiến cùng quân khu, chẳng phải sẽ là một trận đại chiến sao?
- Vậy cũng không liên quan đến tầng lớp quý tộc, làm sao bọn họ dám đụng đến chúng ta?
- Nói vậy cũng đúng...
- Đi thôi, đi ăn món gan ngỗng cùng nước ép mận mà ngươi thích nhất.
❖ ❖ ❖
- Tư lệnh Bryson, chúng ta tin tưởng ngươi trong sạch, chuyện này có điểm kỳ lạ.
San Lorenzo nhìn vẻ tuyệt vọng của Bryson liền an ủi.
Bryson liếc mắt nhìn hắn, trong lòng kìm nén phẫn nộ. Chuyện Bryson không ngờ tới chính là lão quỷ này cấu kết với Giáo Đình hãm hại mình, muốn mượn tay Giáo Đình để diệt trừ mình, thật ngu xuẩn!
Những người khác nghe được lời của San Lorenzo, lập tức biết lần này quân khu nhất định phải bảo vệ tư lệnh Bryson. Lúc này họ cũng không dám có biểu lộ gì, chỉ là trong lòng không khỏi oán thầm, Giáo Đình cùng giáo đồ hắc ám cấu kết để hãm hại ngài, lời này cũng chỉ ngài dám nói, ai tin đây!
- Nếu Giáo Đình coi thường danh dự của quân bộ thì chúng ta cũng không cần nhiều lời với bọn hắn. Dùng nắm đấm nói lên sự thật đi!!!
San Lorenzo nhìn mọi người, nói:
- Bryson tư lệnh tuyệt đối sẽ không cấu kết với hắc ám giáo đồ. Giáo Đình làm như thế, rõ ràng là muốn sỉ nhục quân khu chúng ta. Chuyện này nhất định phải để Giáo Đình xin lỗi. Nếu hiện tại bọn họ nắm giữ chứng cứ, buộc chúng ta đi vào khuôn phép, vậy cũng chỉ có thể thuyết phục đàm phán cùng bọn họ.
Các tướng quân hai mặt nhìn nhau, không nghĩ tới tuy hắn đã già nhưng sự quyết đoán năm nào vẫn không hề giảm. Phải biết, lúc hắn còn trẻ đã được ban cho biệt danh hoàng kim bạo sư. Bởi vậy có thể thấy được tính khí của hắn nóng nảy cỡ nào!
- Ta tán thành với tư lệnh. Trận chiến này không cách nào tránh khỏi!
- Bằng chứng trước đó được Giáo Đình điều tra, Giáo đình đã hoàn toàn tự quyết định mà không thương lượng cùng chúng ta. Một khi bằng chứng được xác nhận, sau này hắn sẽ không còn mặt mũi mà gặp người khác nữa.
- Nhất định phải để Giáo Đình xin lỗi!
- Không sai!
Mọi người dồn dập tán thành.
Bryson thấy vậy liền choáng váng, bên trong hốc mắt có một tia ướt át. Bryson đứng dậy, nắm chặt hai tay của San Lorenzo, trong lòng tràn đầy hổ thẹn cùng cảm kích, nói:
- Cảm ơn, cảm ơn ngươi đã tín nhiệm ta!
- Đều là chiến hữu cũ, khách khí cái gì.
San Lorenzo khẽ mỉm cười.
Bryson nghe vậy trong lòng có một trận khuấy động. Đúng vậy, năm đó hắn cùng San Lorenzo chính là chiến hữu vào sinh ra tử. Sau đó cả hai đều lập công lớn và trở thành tư lệnh. Qua nhiều năm như vậy, họ đối địch với nhau vì tranh giành quyền lực. Nhưng không nghĩ tới hôm nay, vào lúc gặp khó khăn nhất, người đáng tin nhất lại là “kẻ thù” ngầm tranh đấu với hắn khi xưa.
- Richeliu cùng Đại Quang Minh vương đang chờ ở bên, chúng ta có nên trực tiếp bắt giữ bọn họ không?
Một tướng quân dò hỏi.
Ánh mắt San Lorenzo hơi lấp lóe, nói:
- Không thể trực tiếp ra tay, nếu không cho dù chúng ta đánh thắng, cũng sẽ khiến dân chúng cảm thấy chúng ta ép buộc Giáo Đình nhận sai. Chúng ta không chỉ cần thắng mà còn phải ở bên vô tội!
Bỗng nhiên các tướng quân thấy phấn chấn, tò mò nhìn hắn.
San Lorenzo nhìn lướt qua mọi người, lúc này liền thấp giọng nói ra kế hoạch của mình.
Nghe hắn nói xong, mọi người rơi vào im lặng, ai cũng nhìn hắn với ánh mắt kính nể.
- Tư lệnh đại nhân thật anh minh!
- Đúng là cao kế!
- Lần này Giáo Đình không thể làm bừa được nữa rồi.
………………………