Chương 799 Thần Điện Lao Tù
Lưu lại?
Lonon cùng Hilo mặt biến sắc, vừa giận vừa sợ. Lonon trầm giọng nói:
- Ngày hôm nay chúng ta đến với mục đích đàm phán, không có ác ý gì. Mặc dù không đồng ý, các ngươi cũng không thể giải quyết bằng bạo lực.
Các ngươi không có ác ý, nhưng ta có.
Đỗ Dịch An lạnh lùng nói:
- Ta chỉ mong các ngươi có thể mang đến đồ vật có thể cho ta thỏa mãn, các ngươi đã ngu xuẩn mất khôn, tự tìm đường chết, vậy thì đi chết đi!
Hilo phẫn nộ, nhìn Helisha ở phía sau Đỗ Địch An, lớn tiếng nói:
- Helisha điện hạ, cái này cũng là ý của ngài sao? Ngài dung túng thủ hạ của mình đến mức này? Chúng ta có hảo ý sang đây thăm ngài, ngài lại muốn ra tay với chúng ta?!
Không cần phải nói với nàng ấy.
Lonon khẽ lắc đầu:
- Ngươi không nhìn ra Helisha đã chết rồi sao. Người này không phải Helisha. Lẽ nào ngươi không nhận ra được nàng ấy không còn hô hấp và nhịp tim?
Hilo ngẩn ra, lập tức cảm ứng, nhất thời ngây người.
Nếu nói Helisha ẩn giấu thiệt độ của cơ thể thì hắn còn có thể hiểu được, nhưng lâu như vậy cũng không có hô hấp, vừa không có nhịp tim thì thật không bình thường chút.
Lonon ngẩng đầu nhìn thẳng vào Đỗ Dịch An, nói:
- Tuy rằng không biết ngươi đã dùng phương pháp gì để khống chế Helisha điện hạ, nhưng đừng tưởng ỷ vào Helisha điện hạ như vậy thì có thể làm xằng làm bậy. Người trong Quân Bộ như chúng ta không dễ bắt nạt như ngươi tưởng đâu, ngươi thật sự có ý định đối địch với chúng ta sao?
Ta cũng muốn làm bằng hữu với các ngươi nhưng thực tế không cho phép.
Nghĩ đến lúc hắn nhìn mình nói chuyện thì Đỗ Dịch An đã đoán trước được hắn đã sớm phát giác ra chân tướng của Helisha. Cũng không che giấu nữa, sát khí trong mắt Đỗ Dịch An tỏa ra, nói:
- Chờ các ngươi chỉnh đốn tốt vụ thi loạn ở Nội Bích rồi trở lại đây tấn công, không bằng trước tiên phế bỏ hai tên quân thần Quân Bộ các ngươi. Xem như bọn họ biết rồi thì cũng không cách nào mở cuộc tấn công với quy mô lớn được.
Hilo giận dữ:
- Phế bỏ chúng ta? Chỉ bằng ngươi? Đừng tưởng rằng có Helisha ở đây thì muốn làm gì thì làm. Tuy chúng ta không so sánh được với Helisha, nhưng là hai đấu một. Cho dù đánh không lại nhưng ngươi muốn lưu lại chúng ta, còn chưa đủ tư cách.
Vừa vặn ta cũng muốn xem thử sức mạnh của Helisha có phải cường thịnh như trong truyền thuyết hay không.
Lonon không khuyên nữa, hắn biết sự tình đã không thể cứu vãn. Đỗ Dịch An nổi lên sát ý, bọn họ chỉ có thể tự mở một đường máu, hơn nữa hắn tự nhận bằng vào hai người bọn họ, coi như không địch lại thì thoát thân cũng không khó.
Hừ!
Hừ lạnh một tiếng, Đỗ Dịch An giơ tay đập một cái vào viên ngọc khắc đầu sư tử trên bàn, vang một tiếng, đầu sư tử chìm xuống. m thanh chuyển động của bánh răng vang lên kèn kẹt, cửa lớn ở trước mặt hai người cùng phía sau của điện oành 1 tiếng, đóng lại kêu. Không còn ánh sáng, bóng tối cùng sát khí tỏa ra khắp bên trong đại điện.
Chúng ta lấy lễ để tiếp đón. Dù hai bên trở mặt cũng không chém sứ giả. Nếu ngươi không tuân theo quy củ, trước tiên ta sẽ chém tên tiểu nhân nhà ngươi!
Hilo nổi giận gầm lên một tiếng. Từ lâu đã không nhịn được Đỗ Dịch An, một thanh kiếm trong tay áo hắn bắn ra. Hắn nắm chặt chuôi kiếm, chuôi kiếm lập tức hóa thành hòa tan thành lưu dịch màu bạc quấn lên cánh tay của hắn, lan tràn toàn thân, tạo thành một một lớp vảy màu bạc!
Hình dạng hắn lúc này có thay đổi lớn. Trên đầu mọc ra hai cái ngân giác. Đôi mắt hắn trở nên sắc bén, trong mắt hiện ra những vòng hoa văn như độc bò sát, ngón tay mọc ra móng vuốt sắc nhọn như một con tê tê.
Đỗ Dịch An thấy hắn trực tiếp biến thành dạng ma thú, cũng không dám dừng lại, lay động lục lạc.
Tăng một tiếng, hai đạo sát khí giống như lợi kiếm bắn ra từ trong mắt Helisha. Bóng người nàng đang tĩnh tọa trên ghế hơi rung động, con ngươi đen nhánh chuyển động, ánh mắt rơi lên thân của Lonon cùng Hilo. Đôi mắt đen khát máu, nàng chậm rãi đứng lên, một luồng tà khí từ trên người nàng phát ra, tỏa ra sát khí cuồn cuộn!
Hilo nhìn thấy Helisha chuyển động, mí mắt giật lên. Nhận ra được nàng đã chết, hắn tưởng rằng Đỗ Dịch An chỉ mượn nàng như cáo mượn oai hùm. Không nghĩ tới Helisha còn có thể hành động, nhất thời đáy lòng có mấy phần kiêng kỵ.
Nhưng dù sao hắn cũng là quân thần trấn thủ một phương, nổi khiếp sợ vừa nổi lên liền bị chặt đứt. Hắn rít gào một tiếng, đánh tới Đỗ Dịch An ở trước mặt.
Hống!
Helisha cũng gào thét một tiếng, giương vuốt nhào tới.
Cùng là gào thét, nhưng tiếng gào của Helisha sắc bén thê thảm giống như là ma vật hung bạo.
Hilo và Helisha va vào nhau, móng vuốt hắn chuyển động về phía cằm Helisha. Giờ khắc này dưới cái nhìn của hắn, toàn thân Helisha đều là kẽ hở, điều này làm cho hắn kinh ngạc, nhưng tốc độ xuất thủ không chậm chạp.
Đối mặt với móng vuốt màu bạc đâm tới, đôi mắt đen láy của Helisha đột nhiên bắn ra quang mang khiếp người. Nàng gào thét, cánh tay vung lên, đột nhiên hai tay cong lên tạo ra chuyển động kì lạ. Nàng nhanh chóng nắm lấy khuỷu tay Hilo, lấy chân làm trụ, xoay người quật ngã hắn xuống mặt đất. Sàn nhà bằng gỗ trong nháy mắt nứt toác, vô số vụn gỗ tung tóe ra.
Đỗ Dịch An lùi lại phía sau mấy bước, hắn không cách nào tham gia cuộc chiến này.
Bàn tay Hilo vỗ một cái trên mặt đất, rút hai tay thoát ra khỏi Helisha, trở lại bên cạnh Lonon. Sắc mặt hắn cực kì khó coi. Trong chớp mắt thấy Helisha triển khai đấu pháp thần kỳ như vậy, hắn không kịp ứng phó. Hơn nữa qua thời gian giao chiến ngắn ngủi, hắn đã phát giác được sức mạnh của đối phương không kém hắn chút nào, nhưng đối phương còn không biến thành dạng ma ngân.
Sắc mặt Lonon âm trầm, nhìn thấy Hilo lui về, lập tức nói:
- Nàng ta không mất sức mạnh, chúng ta rất khó đánh thắng, trước tiên rút!
Hilo cũng có ý đó, dù sao nơi này cũng là địa bàn của kẻ địch. Hắn không xác định được nơi này ngoại trừ Helisha còn có kẻ nào nguy hiểm nữa hay không. Một Helisha đã rất khó ứng phó rồi, nếu có thêm một người nữa... hắn chưa muốn liều chết.
Hai người nói đi là đi, quyết định thật nhanh, xoay người về phía bên ngoài thần điện.
Tuy cửa thần điện làm bằng kim loại, nhưng trong mắt hai người bọn họ chỉ là một tấm giấy vụn. Họ hoàn toàn không có để ý, giơ tay đánh tới.
Oành! Oành!
Hai tiếng nổ vang lên, cửa thần điện bay ra ngoài.
Mà cùng lúc đó, đột nhiên hai người Lonon và Hilo kêu lên thảm thiết.
Thân thể hai người cứng đờ trước cửa thần điện, toàn thân run rẩy, thét gào thống khổ. Tóc tai hai người rối bời, rất nhanh toàn thân bốc lên khói xanh, đặc biệt là tóc, từ từ cháy lên!
Đỗ Dịch An lạnh nhạt lay động lục lạc, ngăn Helisha tiếp tục tấn công.
Lúc này tiếng kêu thảm thiết của hai người đã kinh động đến tận quảng trường bên ngoài thần điện. Con đại bàng to lớn đang nghỉ ngơi bỗng đập cánh đứng lên. Trong đôi mắt sắc bén đen kịt như bảo thạch lộ ra vẻ sợ hãi bất định. Nó bị thuần phục, đã có chút trí tuệ, có thể nhìn ra tình cảnh nguy hiểm của chủ nhân nhưng lại không xác định được. Dù sao chủ nhân chỉ để nó chờ ở chỗ này.
Trong lúc con đại bàng đang nghi ngờ, tiếng kêu thảm thiết của Hilo và Lonon đã dừng lại, nhưng thân thể vẫn cứng đờ trước cửa thần điện, nhẹ nhàng run rẩy, tóc bị thiêu đốt hầu như không còn, chỉ dư lại cái đầu trọc, mà ngọn lửa này cũng lan tràn đến toàn thân, hóa thành hai hỏa nhân.
Thời gian thiêu đốt kéo dài chừng nửa phút, lúc này thân thể hai người mới ngã xuống, ngọn lửa vẫn còn đang tiếp tục đốt.
………………………