← Quay lại trang sách

Chương 932 Nói Chuyện Với Thần

Đỗ Địch An đang nói chuyện với Noyes, bỗng nhiên vòng xoáy màu đen ở giữa ở giữa màn ảnh truyền ra một đoạn âm thanh kỳ dị, giọng điệu quái lạ, nhưng ngôn ngữ này Đỗ Địch An nghe hiểu được, chính là ngôn ngữ Cự Bích:

- Ngươi là cư dân Thần Thích?

Đây là một câu hỏi... Đỗ Địch An nghe được ngây người tại chỗ. Hắn hơi mở to hai mắt, khó mà tin nổi mà nhìn vòng xoáy màu đen giữa màn ảnh này ở, lẽ nào... cái này không phải là nhắn lại, mà là một bộ đàm? Có như vậy thì ở đầubên kia bộ đàm là nơi nào? Thân thể hắn cứng ngắc vài giây, thấy vòng xoáy màu đen không tiếp tục lên tiếng, trong lòng hắn xuất hiện cảm giác sốt sắng hiếm thấy, đánh bạo hỏi:

- Ngươi là?

Vòng xoáy màu đen vẫn xoay tròn như cũ, tựa hồ có thể nuốt chửng ánh mắt của Đỗ Địch An, trầm mặc nửa ngày, vòng xoáy màu đen bỗng nhiên lóe lên, lại khôi phục thành trạng thái song xanh lam lúc trước. Đỗ Địch An ngớ ngẩn, ngơ ngác nhìn tấm kính thủy tinh trong tay, đây thật sự là một cái máy truyền tin?

Người tiếp thu thông tin ban nãy là ai? Tại sao lại bỗng nhiên gián đoạn thông tin? Hơn nữa, Đỗ Địch An chú ý tới, âm thanh cổ quái lúc trước chính là ngôn ngữ dùng để xác minh, sau đó mới đổi thành ngôn ngữ Cự Bích mà hắn nghe hiểu, hơn nữa sở dĩ thay đổi thành tiếng nói của bọn họ, rất có khả năng bởi vì nghe được đoạn đối thoại củahắn với Noyes, vì vậy thay đổi loại ngôn ngữ, nếu như đây thật sự là một bộ đàm mà không phải là dữ liệu được lưu lại, vậy thì người vừa nói chuyện với mình kia rất có khả năng chính là chiến thần bộ

tộc!

Trái tim hắn thích thịch nhảy lên, tình huống vừa rồi, chín phần mười đây là một bộ đàm, nói cách khác, hắn vừa nãy đã liên lạc với chiến thần bộ tộc trong truyền thuyết, hơn nữa còn tiến hành đối thoại:

Chỉ là, chẳng biết vì sao đối phương bỗng nhiên gián đoạn. Hẳn là không phải vì tín hiệu kém chứ? Đỗ Địch An không nhịn đượcnghĩ nghĩ, nhưng hắn biết sở dĩ đối phương gián đoạn, quá nửa là xuất phát từ nguyên nhân khác, hắn không nghĩ ra được, cũng không đi đoán, mặc kệ thế nào, thông tin ngắn ngủi này cho hắn kinh hỉ rất lớn, tấm kim loại trong tay hắn này là đồ vật có thể liên lạc với chiến thần bộ tộc!

Hắn rất chờ mong lần liên lạc tới, tuy rằng hắn không biết làm thế nào để chủ động liên lạc với đối phương, thông tin lúc trước tựa hồ cũng là mình đánh bậy đánh bạ mở ra. Đỗ Địch An quyết định trở về sẽ cố gắng nghiên cứu một phen, hi vọng tìm ra thứ gì đó.

- Thiếu gia, máy quay đĩa của ngài...

Noyes ôm máy quay đĩa cẩn thận từng li từng tí chạy tới. Đỗ Địch An xua tay, nói:

- Đưa trở về đi.

- Ây...

Noyes ngạc nhiên. Đỗ Địch An thu hồi tấm kính thủy tinh, lần thứ hai đi tới trước quả cầu kim loại, nhìn vào bên trong, tìm kiếm những đồ vật khác. Bất quá tìm một vòng cũng không có gì, hắn cố nén cơn buồn nôn, dùng lưỡi dao sắc nhấc nên hạ thân của nàng, cảm giác được một mùit hối khiến người khác tê cả da đầu bay ra, làm hắn gần như muốn nôn ngay lập tức.

Ánh mắt của hắn nhìn vào đoàn tứ chi lộn xộn, vẫn như cũ không tìm được thứ gì hữu dụng, ngược lại là lưỡi dao của mình bị dính nhôm nhớp, toả ra mùi tanh tưởi, hắn cảm giác mình dùng xà phòng tẩy cũng chưa chắc có thể rửa đi mùi này, tuy rằng hắn cũng không có xà phòng.

- Ban đầu thần trùng là đản sinh từ di thể của nàng, bất quá nhìn nàng thân thể nguyên vẹn này, làm sao có khả năng sẽ mục nát?

Trong lòng Đỗ Địch An hiếu kỳ, thân thể Sylvia tựa hồ có một loại năng lực chống lạnh kỳ dị, tứ chi dưới hạ thân vẫn còn niêm dịch, quả thực là khiến các nhà khoa học điên đầu. Ánh mắt của hắn quét qua chung quanh, rất nhanh đã phát hiện dưới hạ thân của nàng tựa hồ có một vết cắt. Hắn dùng lưỡi dao sắc nhấc lên, rất nhanh đã nhìn thấy một đoạn tứ chi giống như mãng xà đã bị chặt đắt, vết đứt bằng phẳng, tựa hồ bị đồ vật cực sắc bén chặt đứt trong nháy mắt.

- Chẳng lẽ từng có người dùng thân thể của nàng làm thí nghiệm? Thần trùng là từ bộ phận bị cắt xuống bồi dưỡng ra?

Trong lòng Đỗ Địch An suy đoán, có thể có năng lực cùng can đảm làm những này, tựa hồ chỉ có phòng nghiên cứu ma vật. Bất quá,

Thần Thi này trọng yếu như vậy, làm sao Bích Chủ lại để phòng nghiên cứu ma vật tiến hành nghiên cứu? Phải biết Sylvia không đơn thuần là một bộ Thần Thi tọa trấn Cự Bích, còn là tín ngưỡng của tất cả người may mắn còn sống sót trong Cự Bích, sự tình phá hoại tín ngưỡng, Bích Chủ kia sẽ đồng ý sao?

Hoặc là nói lúc ấy có nguyên nhân đặc thù? Hắn cảm giác trong này còn cất giấu không ít bí mật không biết, hắn thoáng trầm tư không ít, bỗng nhiên nghĩ đến trong vương cung có hồ sơ tuyệt mật, ghi chép những chuyện cơ mật nhất, lúc trước hắn bận bịu đọc tư liệu thí nghiệm phòng nghiên cứu ma vật đưa tới mà quên mất, hiện tại là thời điểm đi xem thế giới này đến cùng ẩn giấu bí mật như thế nào rồi!

Nhìn chăm chú dung nhanSylvia một lúc, nhìn gương mặt tuyệt sắc không tỳ vết kia, bất luận là nhìn thấy lần thứ mấy cũng làm cho hắn cảm thấy chấn động, đây là một vẻ đẹp cực hạn, cho dù biết nàng đã là một bộ thi thể cũng làm cho người khác say mê, đồng ý vì nàng làm tất cả, đương nhiên điều kiện là không nhìn thấynửa người dưới của nàng, đoàn tứ chi xấu xí dữ tợn kia mang đến cảm giác sợ hãi mãnh liệt, đủ để phá tan tất cả mỹ cảm, khiến cho người triệt để tỉnh táo.

Đỗ Địch An thu hồi ánh mắt, chậm dãi khép khối cầu kim loại lại, gọi Noyes tới, bảo hắn đưa thần quan này xuống mật thất dưới vương cung, hắn ở vương cũng có thể thời khắc trông coi. Chờ khi hắn hoàn thành trạm phát điện cùng nhà máy thủy điện, sau khi trang bị đầy đủ cáp điện thì hắn không cần tự mình trông coi nữa rồi. Khối bộ đàm có thể liên lạc với thần tộc này, hắn giữ lại bên cạnh mình, chuẩn bị kỹ càng để nghiên cứu một phen.

Đỗ Địch An bảo Saul hạ lệnh phong tỏa tin tức thần quan, tuy rằng hắn biết không hẳn có thể phong tỏa hoàn toàn, nhưng có thể để chuyện này lắng xuống cũng là tình huống tốt nhất. Bây giờ thần quan đã ở trong tay, một tảng đá lớn trong lòng hắn cũng hạ xuống, hắn bảo Saul dẫn hắn đi tới kho hồ sơ tuyệt mật trong vương cung, hắn muốn xem những tư liệu bị cấm kia, có quá nhiều nghi vấn hắn muốn có được đáp án. Thời điểm Đô Địch An tìm kiếm bí mật Cự Bích, tin tức thần quan trở về vương cung cũng truyền vào trong tại mỗi vị bá chủ.

- Dực Vương bá bá, ngài nói đã tìm về thần quan rồi? Làm sao có khả năng, không phải thần quan đã bị những kẻ xâm lấn kia cướp đi rồi

sao?

Ở giữa nghị sự điện của địa giới Dực tộc, Ulita nhìn Dực Vương khó mà tin nổi.

Dực Vương nhìn thấy nàng đang có vẻ mặt kinh ngạc, thở dài, khẽ cười khổ, thời điểm hắn biết được tin tức này cũng giật mình như vậy, nhưng hắn tin tưởng tâm phúc của mình, tin tức này sẽ không sai lầm, chỉ trách thiếu niên kia quá khủng bố, hắn nói rằng:

- Sự tinh thần quan trở về, có không ít người chứng kiến, sẽ không phải giả, những kẻ xâm lấn kia quá nửa là đã bị người này giết.

- Cái gì?!

Ulita trợn mắt lên, hoài nghi lỗ tai của chính mình xảy ra vấn đề:

- Những kẻ xâm lấn kia bị hắn giết? Cái này, sao có thể có chuyện đó, đầu lĩnh của nhóm này là một vị chúa tể, tiểu tử này chỉ là Nội Hoang mà thôi, coi như hắn liên hợp với Helisha, cũng không thể nào sánh ngang với chúa tể, tuy rằng ma ngân hắn có thể là thần hóa

ma ngân Cát Liệt Giả, nhưng vị kia có thể trở thành một phương chúa tể, ma ngân cũng tuyệt đối không đơn giản, chuyện này...