← Quay lại trang sách

Chương 1144 Liệt diễm hồn tinh (2)

“Theo cảm tính.” Đỗ Địch An nói xen vào.

“...”

Jason im lặng trong chốc lát, đột nhiên nghĩ đến một chuyện, liền nắm lấy đầu của thi thể phụ nữ biết đi, đưa cho Đỗ Địch An: “Ngươi nhìn xem, trong óc của nó là cái gì?”

“Hàn tinh?”

“Hàn tinh? Ngươi nói chính là linh hồn kết tinh?”

“Ừm”

“Ngươi nhìn xem linh hồn kết tinh trong óc nó” Jason làm vẻ mặt thần bí, nói.

Đỗ Địch An nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, trong lòng khẽ động, móng tay hơi gồ ra, móng tay trong suốt có chất vôi đột nhiên biến thành màu đen, giống như một chủy thủ sắc bén, khẽ vẽ một chút, đầu trong tay bị cắt ra, nhất thời có một lượng lớn chất giống như mứt hoa quả chảy ra từ bên trong, tản ra một mùi tanh hôi, lại giống như nham thạch nóng chảy, khi nhỏ giọt lên bàn tay của Đỗ Địch An, cảm giác nóng bỏng giống như nước sôi!

Đỗ Địch An khẽ cau mày, vẩy nhẹ huyết tương trên bàn tay, xốc tóc trên đầu, giũ giũ, huyết tương bên trong ào ào chảy ra theo vết rạch rơi xuống đám cỏ dại dưới chân hắn, đám cỏ dại đột nhiên bốc khói, giống như là bị ăn mòn.

Lạch cạch!

Bỗng nhiên trong đầu chợ chảy xuống một khối tinh thể đỏ như máu, rơi xuống theo huyết tương, lượng nước trong huyết tương bị bốc hơi bởi khối tinh thể màu đỏ như hoa hồng này, khói trắng không ngừng bay lên.

“Linh hồn kết tinh?” đồng tử của Đỗ Địch An co rút lại.

Bề mặt hình thoi của khối tinh thể màu đỏ này và kích thước hoàn toàn giống với hàn tinh mà hắn đã nhìn thấy!

Chỉ có điều, màu sắc của hai cái khá khác nhau, màu sắc của hàn tinh trong suốt có pha chút màu lam nhạt, nhưng vật thể này lại có màu đỏ tươi, nóng như lửa.

“Khối linh hồn kết tinh này hoàn toàn khác với những gì chúng ta đã gặp trước đây, linh hồn kết tinh mà chúng ta gặp phải lạnh như băng, nhưng tinh thể này lại nóng như lửa, ngươi nói xem, linh hồn kết tinh trong óc xác sống khác ở nơi này có thể cũng như thế hay không?” tầm mắt của Jason rời mắt khỏi trên khối tinh thể màu đỏ, nhìn chằm chằm Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An suy nghĩ xuất thần, dường như không nghe thấy lời Jason nói, thật lâu sau mới chậm rãi hồi phục tinh thần, chỉ thấy nhiệt động của huyết tương chảy ra trên mặt đất giảm bớt, không còn nóng như trước nữa, đang dần trở lại nhiệt độ bình thường, loại hiện tượng này, giống như đúc lúc hắn lấy hàn tinh trong óc xác sống lúc trước, lúc không có linh hồn kết tinh, cơ thể và tổ chức thần kinh của xác sống đều dần dần khôi phục nhiệt độ bình thường.

“Một băng, một hỏa...” trong mớ suy nghĩ hỗn loạn của Đỗ Địch An, hắn lờ mờ cảm giác được dường như mình đã nắm được manh mối nào đó, dẫn đến những điều chưa biết, những bí mật khó hiểu nhất.

Jason nhìn vẻ mặt mờ mịt của Đỗ Địch An, cuối cùng Jason cũng cảm thấy hai người ngang nhau, trong lòng thầm cười, bỗng nhiên chợt nảy ra một ý, hỏi: “Ngươi nói xem, chúng ta hấp thụ thứ này rồi thì sẽ có phản ứng như thế nào?”

“Hấp thụ?” Du Cẩn Lật trầm mặc một lát, nói: “Ta cũng không biết, nhưng hẳn là sẽ chết rất thê thảm.”

Jason thở dài: “Điều này cũng đúng, một cái cực băng, một cái cực nhiệt, hai loại năng lượng cực đoan được chứa trong cơ thể, chắc chắn là cơ thể sẽ không thể chịu đựng được. Nhưng mà, ngươi nói xem, chúng ta có thể cũng có một quốc gia ở đây hay không?”

Đỗ Địch An biết những gì hắn muốn nói, khi đang nhìn liệt diễm hồn tinh đỏ thẫm này, trong đầu hắn phác joaj một thế giới hoàn toàn mới, bên trong lãnh thổ Thần quốc nắm giữ hàn tinh xác sống, mà ngoại cảnh có lẽ là quốc gia mới, nắm giữ liệt diễm hồn tinh. Ở nơi khác, có lẽ còn có hồn tinh với tính chất năng lượng khác, biết đâu mỗi hồn tinh có tính chất năng lượng khác nhau đều do được một quốc gia nắm trong tay!

Nếu đúng là như vậy, thì diện tích thế lực nhân loại của tai họa đời sau kia đã vượt quá sức tưởng tượng của hắn!

Vốn dĩ trong trí tưởng tượng của hắn, nhân loại sau thảm họa đang co quắp ở một góc của thế giới, kéo dài hơi tàn, ban đầu hắn còn tưởng rằng thành lớn chính là nơi tập trung của những người sống sót cuối cùng trên thế giới, sau này hắn mới biết đến đế quốc, bây giờ hắn đã rời khỏi đế quốc, hắn mới đột nhiên phát hiện ra bên ngoài có thể còn có quốc gia khác.

Hắn không biết liệu suy đoán của mình có đúng không, nhưng liệt diễm hồn tinh và dị tộc Hỏa Long đã làm cho hắn phải suy miên man bất định.

“Nếu như liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy toàn bộ thế giới thì tốt rồi...” Đỗ Địch An thở dài trong lòng, dò dẫm từng bước như thế này, giống như là treo đèn đi trong bóng tối vô tận, mặc dù kích thích, nhưng cũng có chút mệt mỏi.

“Nếu như tìm thấy một xác sống khác, ta sẽ mang về cho ngươi xem xét giám định” Jason nhìn thấy Đỗ Địch An không nói lời nào, hắn cũng không muốn chậm trễ thời gian nữa, hắn đứng dậy, quay trở lại khu rừng mà hắn nhặt củi lúc trước.

Đỗ Địch An nhặt liệt diễm hồn tinh trong huyết tương lên, lúc này nhiệt độ của hồn tinh đã không còn mạnh như trước, hắn đột nhiên nghĩ đến một chuyện, giơ hồn tinh về phía mặt trời, dưới ánh sáng mặt trời, màu sắc của liệt diễm hồn tinh càng ngày càng đậm, một màu đỏ kiều diễm, nhưng ở sâu trong hồn tinh màu đỏ, dường như có thể thấy một bóng mờ mờ ảo, giống như một con sâu nhỏ, ngoằn ngoèo mà ổn định ở bên trong.