← Quay lại trang sách

Chương 1185 Ăn thần (3)

Lúc Đỗ Địch An hết sức ngạc nhiên, Borrow tiếp tục tự nhiên nói: “Mặc dù thí nghiệm đã thất bại, tuy nhiên, lý niệm này có lẽ vẫn chính xác, nếu như có thể tìm được hai con Cực Băng Trùng Vương và Liệt Diễm Trùng Vương có thực lực hoàn toàn như nhau, cố gắng liền có thể đạt đến cân bằng, lấy song ma ngân đạt tới Vương giả, hơn nữa còn có ý thức tự chủ, sẽ không bị ảnh hưởng và quấy nhiễu, chẳng qua là, quá khó!”

Nói xong hai chữ cuối cùng, hắn cũng không nhịn được lắc đầu, trong mắt có chút thổn thức.

Đỗ Địch An phản ứng lại, vừa muốn hỏi thêm, nhưng cũng tỉnh ngộ ra, xác thực, quá khó rồi! Chỉ riêng việc tìm ra một con trùng vương cũng đã cực kỳ gian nan, giống như tuyệt thế bảo tàng, toàn bộ đều dựa vào cơ duyên, chứ đừng nói là tìm ra hai con!

Hơn nữa còn muốn hai con trùng vương có thực lực hoàn toàn như nhau, việc này chẳng khác nào là ở trong biển người tìm ra hai người có mọi mặt tố chất trong cơ thể hoàn toàn tương đồng vậy, lấy số lượng của toàn thể nhân loại mà nói, đều là chuyện không có khả năng thực hiện! Suy cho cùng, thể chất tương cận có trăm ngàn, nhưng nhãn lực, thính lực, thị lực, độ lớn khí lực, kinh nghiệm cận chiến... những người có số liệu những nhân tố có thể quyết định chiến đấu thắng thua này hoàn toàn như nhau, lại cơ bản không thể tồn tại được.

Chứ đừng nói tới số lượng Trùng vương thưa thớt biết bao, hơi mạnh hơn một phần, thời điểm ở trong người tranh đoạt chủ quyền, có lẽ là có thể giành chiến thắng.

Sau khi ngẩn người một hồi, Đỗ Địch An cảm nhận được bụng mình truyền đến một trận cảm giác quái dị, giống như là tê dại, nhưng là hắn đã được gây tê, không cảm nhận được chút nào, những vị trí khác trong cơ thể hoàn toàn không thể truyền tới, nhưng bụng hắn lại truyền đến cảm thụ khác thường, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua, thấy Borrow đang ghé vào hắn bụng làm giải phẫu, ánh sáng quá mờ, không thấy rõ tình huống bên trong bụng.

Hắn suy nghĩ một chút, vẫn là không đề cập với hắn cảm giác tê dại lúc này, tiếp tục hỏi: “Nếu song ma ngân cũng không thể trở thành Vương giả, vậy ngươi bây giờ chuẩn bị làm sao? Dựa vào lời giải thích của ngươi lúc trước, chẳng phải là không có cách nào rồi?”

Borrow nghe như chưa nghe, đang tập trung tinh thần làm việc trong tay.

Đỗ Dĩ An thấy hắn không đáp lời, cũng chính mình suy tư, hắn cảm thấy nếu như có thể sống sót, đây có lẽ cũng là vấn đề nan giải sau này chính mình phải đối mặt.

Qua rồi hồi lâu, giọng Borrow mới lần nữa truyền đến: “Ai nói song ma ngân không được, ta nói rồi sao? Ta chưa nói qua sao, muốn trở thành Vương giả chân chính, song ma ngân là con đường duy nhất!”

Đỗ Địch An thu hồi tâm tư, phát hiện hắn đã tiến hành khâu lại bụng cho mình, giải phẫu hình như đã xong rồi, mà hắn cảm thấy bụng của chính mình nóng rực, cùng lúc tê dại đã biến thành ngứa ngáy, muốn gãi, tựa như có một đàn con kiến nhỏ đang cắn thịt ở phần bụng.

Borrow lau sạch mồ hôi trên trán, lấy ra một cái khăn lông từ trên xe nhỏ bên cạnh lau chùi đôi tay đang dính đầy máu tươi, trên mặt lộ ra nụ cười nhẹ nhõm, “Trước đây ta đều trực tiếp cấy vào ma ngân, việc này dẫn đến từ trường trong cơ thể đạt đến cân bằng, không cách nào truyền thêm vào những nguồn năng lượng khác để tăng cường thể chất, chỉ cần bất cẩn một chút sẽ sai lệch, kết quả chính là thất bại! Thế nhưng sau đó, ta đã nghĩ ra được một phương pháp mới.”

“Cái gì?” Đỗ Địch An dựa theo bản năng hỏi.

“Trước tiên cấy vào sức mạnh Hoang Thần.” Borrow lộ ra nụ cười: “Dùng Hoang Thần làm chất dinh dưỡng thay cho trùng vương, mấy năm trước lúc ta làm việc trong thần đình, ta đã phát hiện huyết nhục Hoang Thần có hiệu quả ức chế đối với hồn trùng, trước đây ta đều là trước tiên cấy vào song ma ngân sau đó mới truyền vào sức mạnh Hoang Thần, nhưng như vậy sẽ làm xáo trộn cân bằng của song ma ngân, cho nên bây giờ ta sửa lại, trước tiên cấy vào sức mạnh Hoang Thần sau mới cấy vào hồn trùng thứ hai!”

“Cứ như vậy, khi hồn trùng thứ nhất bị sức mạnh Hoang Thần áp chế, hẳn là sẽ cùng hồn trùng thứ hai liên hợp ngăn lại, hai bên tạo thành từ trường ba góc, sau này chỉ cần liên tục tăng cường lực lượng Hoang Thần trong cơ thể, tự thân sức mạnh sẽ tùy theo trở nên mạnh mẽ.”

Đỗ Địch An rùng mình, đột nhiên lạnh toát cả người, kinh hãi nói: “Ngươi, thứ mới vừa ghép vào ta, là ruột của Hoang Thần?!”

“Thông minh!” Borrow búng tay.

Trong lòng Đỗ Địch An vừa lạnh vừa giận, hắn cắn răng nói: “Ngươi có biết hay không, sức sống của Hoang Thần càng thêm ngoan cường hơn, hơn nữa sẽ tiến vào não của ngươi, tuy rằng ta không biết sau khi nó vào não sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng rất có thể là cướp đoạt ý thức của ngươi!”

Borrow kinh ngạc nhìn hắn: “Sao ngươi lại biết những điều này?”

Hắn vuốt cằm, đánh giá Đỗ Địch An, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía cánh tay phải băng hóa của Đỗ Địch An, bỗng nhiên tỉnh ngộ, nói: “Bên trong cơ thể ngươi đã từng cấy ghép huyết nhục Hoang Thần? Không đúng, nói như vậy đầu óc của ngươi đã sớm hỏng mất rồi, kỳ quái, ngươi đã dùng qua biện pháp gì đó để ngăn chặn sao?” Nói tới đây, trong mắt chợt lóe lên tia sáng, ngược lại ánh mắt sắc bén nhìn Đỗ Địch An.