← Quay lại trang sách

Chương 1340 Chiến tranh ở phía nam

Những người khác cũng không cam lòng lạc hậu, nhanh chóng tỏ thái độ.

Đỗ Địch An hơi giơ tay, áp xuống tạp âm ồn ào, nhìn đáy mắt Neuss ẩn sâu sầu bi, hắn hơi mỉm cười: “Đừng làm giống như sinh ly tử biệt như vậy, cũng không phải ta không trở về nữa, các ngươi cũng qua đó chỉ gây cản trở cho ta mà thôi. Neuss, trong khoảng thời gian ta không có ở đây, nơi này còn cần ngươi trông coi, nếu có nhiễu loạn, thì ngươi phải chịu phạt, đến lúc đó đừng nói ta không nhắc nhở ngươi.”

Neuss thấy ánh mắt ôn hòa của Đỗ Địch An, hơi ngẩn ra một chút, hắn bỗng nhiên cảm giác dường như bản thân hiểu sai ý, bi thương trong lòng chậm rãi thu lại, không nhịn được hỏi: “Thiếu gia, ngươi thật sự sẽ trở về?”

“Đương nhiên.” Đỗ Địch An hơi mỉm cười: “Thân thể của ta khôi phục rất tốt, hẳn là không có trở ngại, các ngươi không cần lo lắng, ngược lại là các ngươi, trong khoảng thời gian ta rời đi, phải chăm sóc tốt bản thân, tốt nhất là coi nơi này thành hang ổ của các ngươi, thậm chí là ngôi nhà tương lai gia! Có lẽ về sau, chúng ta sẽ có cơ hội chuyển nhà đến trong Đế quốc quản lý tất cả Tường Lớn, nhưng hoàn cảnh nơi đó còn phức tạp, nguy hiểm hơn so với nơi này, hy vọng các ngươi có thể thích ứng với chỗ này trước, sống thật tốt, sinh hoạt lâu dài, xem nơi này như một lần rèn luyện!”

“Thiếu gia, ngươi thật sự muốn đến Thần quốc?” Patton giật mình nói.

“Vậy phải xem thời cuộc tương lai và biểu hiện của các ngươi.” Đỗ Địch An vỗ tay, không muốn nói ra tính toán quá mức xa xăm, nói với mấy người: “Để bọn họ lui xuống nghỉ ngươi trước đi, ta có một chút chuyện muốn nói nói các ngươi.”

Đám người Neuss, Patton, đều hiểu ý, kêu tâm phúc của từng người lui ra ngoài.

“Nếu có khả năng, đoạn thời gian này thăm dò tình huống của tám đại lĩnh chủ Polka cho ta, đặc biệt là Tường chủ, cùng với vị thủ lĩnh Vu Sư, Vu Sư Vương thần bí kia.” Đỗ Địch An nói với Neuss: “Nhưng cũng không thể nóng vội, đừng làm để người ta nhổ tận gốc các ngươi, có tin tức bất kỳ tin tức gì thì chờ ta trở lại xử lý.”

“Ta biết rồi, thiếu gia.” Neuss gật đầu.

“Ta sẽ giao cho ngươi Pinder và vị Hắc Pháp Sư kia, tuy rằng bọn họ mạnh hơn ngươi, nhưng hiện giờ thân phận của bọn họ cũng không thể ra ánh sáng, ngươi cẩn thận theo chân bọn họ, tận lực lợi dụng bọn họ làm việc.” Đỗ Địch An nói với Neuss.

“Vâng, thiếu gia.” Neuss nghiêm túc nói.

Kiawe ngây ngốc nói: “Thiếu gia, hai tên kia là Chúa Tể, chúng ta đều là Nội Hoang, lỡ như bọn họ không nghe lời chúng ta thì làm sao bây giờ? Có phải chuyện này quá nguy hiểm không?”

Không đợi Đỗ Địch An nói chuyện, Neuss đã xoay người nói với hắn: “Ngươi động não suy nghĩ đi, trong tay chúng ta có nhược điểm của bọn họ, hơn nữa còn có thiếu gia chống lưng, cho bọn hắn lá gan cũng không dám trở mặt với chúng ta, đừng quên trước kia thiếu gia làm sao đối phó với những kẻ địch có thực lực mạnh hơn thiếu gia.”

Kiawe vò đầu nói: “Nhưng thiếu gia là thiếu gia, chúng ta là chúng ta, có thể thu phục sao?”

Neuss trợn trắng mắt: “Ngươi cho rằng ta đi theo bên người thiếu gia là vô ích sao?”

Đỗ Địch An hơi mỉm cười, nhìn thoáng qua đồng hồ quả quýt, thấy thời gian giới nghiêm vào ban đêm sắp tới rồi, vì thế hắn lập tức để Neuss phân phát tâm phúc của từng người trở về thành trước.

Ngay khi Đỗ Địch An đang chuẩn bị nhích người rời đi Polka vào ngày hôm sau, thì sáng sớm bên ngoài Tường Lớn bỗng nhiên cử tới sử tới một phi thuyền thật lớn trên không trung, thân tàu màu bạc sáng dưới ánh nắng phản xạ sắc hồng dày đặc giống như hồ quang, thuyền, buồm trên thân thuyền cũng không khác với tàu thủy, điều duy nhất khác nhau đó là, phía dưới thuyền phun ra ngọn lửa màu lam đỏ giống như tên lửa.

Phía sau phi thuyền trên không trung, có hạt mưa châu chấu đang theo sát, chờ đến khoảng cách gần mới thấy rõ, đo là từng chiếc tàu bay phun khí trên không trung, tàu bay này tương đối khéo léo, chở không quá năm người, nhưng số lượng tàu bay rất nhiều, trải rộng toàn bộ trên không Tường Lớn, phi thuyền lớn nhỏ vờn quanh hàng không mẫu hạm, nhìn qua cực kỳ đồ sộ, giống như mộng ảo.

Đỗ Địch An mới vừa chuẩn bị nước sạch rất cần thiết trong nơi hoang dã, đẩy cửa sổ mở ra, đã thấy một màn chấn động nhân tâm này, hắn đột nhiên có cảm giác như đang xem một bộ phim khoa học viễn tưởng, hơn nữa còn là loại hình chiến tranh giữa các vì sao!

“Tình huống như thế nào?” Vẻ mặt Đỗ Địch An ngây ngốc.

Nhóm cư dân dậy sớm trong Tường Lớn cũng thấy được kỳ cảnh đồ sộ này, ở trước cửa sổ, ở trên đường cái, nhóm cư dân tất cả đều ngửa đầu, vẻ mặt mờ mịt.

Lúc này, Đỗ Địch An dựa vào thị giác siêu mạnh như kính viễn vọng của mình, thấy được trên phi thuyền thật lớn thân có khắc hoa văn kỳ dị, đó là một đoàn dây leo vặn vẹo đỏ như máu, là ký hiệu huy chương.

Thấy ký hiệu này, trong lòng hắn nhẹ nhàng thở ra, ký hiệu này hắn đã từng thấy, tượng trưng cho Huyết Gai Vương giả trong Thất Vương ở Đế quốc, lúc trước hắn đã biết được từ chỗ Fesnia, sau đó khi Huyết Gai Vương giả tiến đến bao vây diệt trừ Borrow, hắn cũng từng gặp qua dáng vẻ và khôi giáp của đối phương, ký hiệu pử phía trên cũng giống cái này.