Chương 1394 Công ty Hosk (2)
Nhìn đồng hồ mới chỉ trôi qua nữa tiếng đồng hồ, vẫn còn bảy tiếng rưỡi tập luyện.
Đỗ Địch An suy nghĩ một lúc lại đội mũ bảo hiểm lên, vẫn lựa chọn độ khó Vực Sâu.
Lần này địa điểm xuất hiện đầu tiên lại là ở trong rừng rậm, xung quanh đều là đại thụ hạn chế rất lớn hành động của máy móc. Đỗ Địch An thấy không ít thân ảnh ma vật từ trên máy dò xét, hắn điều khiển máy móc đến trạng thái bán tự động, một nữa giao cho trí năng quản lý, ví dụ như lúc kẻ địch xuất hiện phía sau máy móc sẽ tự động bắn súng máy ở phía sau không cần hắn thao tác.
Phần lớn thợ máy đều là chế độ bán tự động, như vậy vừa thoải mái vừa ổn thỏa, dù sao não người có phản ứng nhanh đến đâu thì cũng không bằng hệ thống trí não.
Lần này Đỗ Địch An cố ý bị thương để cho máy móc bị hư hại, rồi đứng quan sát linh kiện máy móc, hệ thống.
Khi cánh tay máy móc bị một con sói rừng cắn đứt thì Đỗ Địch An nhìn thấy trong cánh tay máy móc phun ra chất lỏng màu đen bắn tung tóe như máu, nhưng màu sắc lại đen kịt giống như dầu động cơ, đây là dịch chữa trị được vận chuyển vào trong dây năng lượng máy móc.
Quan sát nhiều lần thấy máy móc bị tổn hại rất nhanh, bị ma vật xé nát cũng tuyên bố khiêu chiến thất bại.
Đỗ Địch An tiếp tục đăng nhập vào thử thách tiếp tục quan sát và hoàn toàn vô tâm chiến đấu.
Tám tiếng huấn luyện kết thúc rất nhanh, khi Đỗ Địch An nghe thấy tiếng nhắc nhở, hắn tháo mũ bảo hiểm ra, thấy những người khác trong phòng huấn luyện cũng làm động tác tương tự nhưng phần lớn mọi người đều vặn vẹo cổ, thở dài, có dáng vẻ rất mệt mỏi.
Đỗ Địch An và Triệu Đại Bảo đến nhà ăn ăn tối cùng với mọi người rồi trở về ký túc xá, vừa nằm xuống chuẩn bị nghỉ ngơi bỗng nhiên có người tới tìm hắn, người đó chính là thanh niên khôi ngô lúc trước dẫn hắn đến chỗ trưởng đoàn Lý.
“Trưởng đoàn Lý tìm ngươi đó.” Thanh niên khôi ngô nói với Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An nhíu mày, trong lòng hơi trầm xuống, chẳng lẽ tối nay muốn giết ở nơi này sao?
Hắn ngồi dậy lặng lẽ đi theo.
Triệu Đại Bảo cũng khó hiểu nhưng không hỏi nhiều, chỉ ngồi dậy an ủi Đỗ Địch An bảo hắn đừng lo lắng.
Rất nhanh Đỗ Địch An lần nữa gặp lại trưởng đoàn Lý, vẫn là ở trong phòng làm việc của hắn. Nhưng bên trong phòng làm việc không chỉ có mỗi mình hắn mà còn có ba thanh niên khác, nhìn từ đồng phục cho thấy họ cũng là thợ máy.
“Đều đến cả rồi.” Trưởng đoàn Lý nhìn thấy Đỗ Địch An bước vào, gật đầu nói: “Vận may của các người không tồi, công ty Hosk đã rút trúng bốn người trong số mấy trăm thợ máy một sao khu ba chúng ta, các người đi thu dọn đồ ngày mai đến công ty Hosk phỏng vấn, đương nhiên nếu như ai không muốn đi thì có thể ở lại, sự nghiệp vĩ đại nơi biên giới cũng cần đến các người đó.”
Đỗ Địch An có chút mờ mịt giao lưu ánh mắt với ba người bên cạnh, nhưng nhìn thấy mặt ba người họ toàn là vui mừng và khó có thể tin nổi, giống như gặp được chuyện lớn tày trời.
“Công ty Hosk? Công ty lại đến quân bộ tuyển người sao? Đây là công ty nào vậy?” Trong lòng Đỗ Địch An mơ màng, việc chưa quen thuộc với thế lực cấu thành trong liên bang này khiến hắn có chút đau đầu.
“Ta muốn xin rút.”
Do dự một chút, Đỗ Địch An cuối cùng vẫn mở miệng.
Lời vừa dứt, ba người bên cạnh đều kinh ngạc mà quay sang, có người cảm thấy mơ hồ không hiểu nổi, có người lại nhìn hắn như nhìn một tên ngốc.
Trưởng đoàn Lý kinh ngạc nhìn Đỗ Địch An, không ngờ lại thật sự có người xin rút khỏi. Mặc dù hắn nói vậy, nhưng cũng vốn không trông chờ những người này sẽ ở lại. Suy cho cùng, biên phòng là việc thế nào, trong lòng mọi người đều rõ, hoàn toàn không thể so được với công ty Hosk. Nếu như công ty Hosk gửi cho hắn thư thông báo trúng tuyển, hắn thậm chí cũng bằng lòng bỏ chức vị trưởng đoàn này.
“Ngươi muốn rút?” Trưởng đoàn Lý không khỏi hỏi lại lần nữa, sợ Đỗ Địch An hồ đồ mà lỡ lời.
Đỗ Địch An dùng sức gật đầu, “Ta bằng lòng ở lại, tiếp tục bảo vệ sự nghiệp biên phòng vĩ đại!”
Ba người bên cạnh khóe miệng khẽ giật, trong lòng có cảm giác muốn chửi thề.
Trưởng đoàn Lý cũng cảm thấy cạn lời, hắn nói chẳng qua là cho có hình thức, ai ngờ tên mất não này lại nghe lọt tai!
Trầm mặc chốc lát, trưởng đoàn Lý thở dài nói: “Có lời này của ngươi, ta rất vui mừng. Nhưng mà, Tô Minh, ngươi phải nghĩ cho kĩ, mặc dù biên phòng cũng cần những nhân tài như các ngươi, nhưng lời mời của công ty Hosk là cơ hội không tồi chút nào. Chẳng phải ngươi thiếu tiền sao, tiền lương của công ty Hosk ít nhất là gấp ba lần ngươi hiện tại, thậm chí cao hơn. Mặt khác, lần này công ty Hosk cũng đã nói, bốn người các ngươi được chọn đều đã thông qua sự sàng lọc của bọn họ, xin hãy bắt buộc trình diện tham gia phỏng vấn. Nếu như ngươi thực sự muốn tiếp tục ở lại biên phòng thì vào lúc phỏng vấn hãy tự bỏ cuộc, nhưng ta vẫn là kiến nghị ngươi hãy xem xét thật nghiêm túc.”
Giờ này phút này, hắn thật tâm hy vọng Đỗ Địch An có thể suy nghĩ kỹ càng, ở lại công ty Hosk. Hắn biết tình hình gia đình của Đỗ Địch An, không mong hắn nhất thời hồ đồ, bị mấy câu nói cho có của mình mê muội mà chọn lầm đường.