← Quay lại trang sách

Chương 1431 Bí mật Ma Trùng

Phát hiện này khiến cho Đỗ Địch An sởn hết gai ốc. Nếu như năng lực ma ngân mà hắn hấp thu càng lúc càng nhiều, phần gen người trong cơ thể mình liệu có phải sẽ càng lúc càng ít?

Đến cuối cùng, mình còn có thể được coi là con người không?

Nhưng mà, điều làm cho hắn cảm thấy may mắn là, theo tình trạng bản thân trước mắt, tất cả tư duy suy nghĩ đều vẫn còn là trạng thái của con người, cũng còn đầy đủ thất tình lục dục của con người.

Theo đó, Đỗ Địch An dùng phần máu thịt được cắt xuống kia nuôi dưỡng hồn trùng ký sinh, sau khi liên tục cấy vào nhiều chủng gen của hồn trùng ký sinh, phát hiện thấy chuỗi gen trong miếng máu thịt kia càng thêm phức tạp. Nhưng mà điều khiến hắn bất ngờ là, tỷ lệ của bộ phận gen mà mình cho là “người” ở trong đó vốn không giảm bớt, vẫn là khoảng một phần ba! Trong nhiều lần quan sát lặp lại sau đó, Đỗ Địch An mới biết được nguyên nhân, mặc dù mình đã thêm vào đó nhiều loại hồn trùng ký sinh, nhưng gen của những hồn trùng này lại cắn nuốt, dung hợp lẫn nhau, vốn không khuếch tán tỷ lệ.

“Phân tử Hoang Thần chiếm một phần ba, gen hồn trùng một phần ba, tự thân một phần ba...” Đỗ Địch An nhìn ra tình trạng cơ thể của mình, cảm thấy có chút kỳ quái. Hắn thử liên tục tăng thêm mấy chục loại hồn trùng, tỷ lệ gen hồn trùng trong miếng máu thịt kia vẫn không tăng trưởng, vẫn là một phần ba! Kết quả này khiến hắn có chút giật mình, sau mới phát hiện, gen của những hồn trùng này cực kỳ tương cận, đây cũng là nguyên nhân bọn chúng có thể dung hợp lẫn nhau.

Nói một cách đơn giản.

Những hồn trùng này dường như là một thể hoàn chỉnh!

Mỗi một hồn trùng, đều giống như một bộ phận của thể hoàn chỉnh!

Phát hiện này khiến cho Đỗ Địch An có phần kinh ngạc, lẽ nào, tất cả hồn trùng đều xuất phát từ cùng một mẹ?

Hay là, tất cả hồn trùng có thể hợp thành một con hồn trùng khổng lồ?

Hắn biết, những hồn trùng ký sinh này là do Cực Băng trùng sinh ra, vậy chẳng phải là những Cực Băng trùng này cũng từ cùng một cơ thể mẹ hay sao?

Nghĩ tới đây, Đỗ Địch An bỗng nhiên có chút kích động. Nếu như nói tất cả Ma Trùng đến từ cùng một cơ thể mẹ, cũng có nghĩa là, khống chế được cơ thể mẹ này đồng nghĩa với việc khống chế tất cả hồn trùng trên Trái Đất!!

Đây là một phát hiện đủ để chấn động người đời!

Bởi vì đây là phát hiện lớn động trời có khả năng giúp loài người một lần nữa đoạt lại Trái Đất!

Đỗ Địch An giống như điên loạn mà đem tất cả hồn trùng ký sinh dự trữ trong xưởng ra tiến hành nghiệm chứng, kết quả phát hiện, không một ngoại lệ, toàn bộ đều có thể dung hợp lẫn nhau!

Hắn không biết trên toàn thế giới ngoài kia, có phải tất cả hồn trùng đều như vậy hay không, nhưng chí ít, hắn cảm thấy mình nắm giữ được một manh mối và vũ khí cực lớn, nếu như vận dụng tốt, có lẽ có thể phá hủy triệt để những Ma Trùng xâm lấn Trái Đất này.

Nhưng mà rất nhanh, Đỗ Địch An liền từ trạng thái điên loạn này mà tỉnh táo trở lại, sau đó liền cảm thấy nỗi chua xót cùng cực. Bí mật này chỉ có hắn biết được, mà không có cách nào công bố cho công chúng! Bảy đại Vương giả Đế quốc đã bị Ma Trùng khống chế, đây là một bí mật, mà bí mật của cấp cao nhất Liên bang là gì, hắn lại không thể nào biết được, nếu mạo muội công bố, có lẽ sẽ mang đến tai họa cho chính hắn.

Cảm giác này giống như trong tay mình nắm giữ bí mật cứu thế, nhưng không có cách nào trở thành chúa cứu thế, chỉ có thể nắm bí mật trong tay, có lẽ đây là một loại tội nghiệt? Nhưng hắn lại cảm thấy không biết làm thế nào, bản thân ngay cả người yêu thương nhất cũng không thể cứu, nói gì đến cứu thế giới? Cho dù cứu được thế giới này, nhưng thế giới không phải của hắn, thì còn ý nghĩa gì?

Hắn biết suy nghĩ này của mình có phần ích kỷ, nhưng trong lòng lại bỗng nhiên không vực nổi sức lực, ngay lập tức chỉnh đốn lại tâm trạng, chôn bí mật này dưới đáy lòng. Có lẽ một ngày nào đó trong tương lai sẽ dùng tới, nhưng tuyệt đối không phải hiện tại.

Thí nghiệm đang tiếp tục, Đỗ Địch An chuẩn bị tìm kiếm bí mật của phân tử Hoang Thần, ngoài ra, hắn còn muốn biết, tại sao mình lại làm được bộ phận gen của nhân loại kia, từ đầu đến cuối có thể duy trì ở một phần ba, lẽ nào nói gen của chính bản thân hắn, có thể so sánh được với phân tử Hoang Thần và Hồn Trùng?

Vì để kiểm chứng, Đỗ Địch An để Felix đi tìm vài vật thử nghiệm, những “vật thử nghiệm” này đều là những nông dân nghèo khổ Hosk mua về từ khu nạn dân, đại đa số khoảng mười mấy tuổi, trong nhà không có điều kiện nuôi sống, chỉ có thể bán con lấy tiền, để nuôi sống những đứa trẻ khác và người lớn.

Lúc những đứa trẻ này được đưa tới nơi đây, đã được tắm rửa sạch sẽ, được mặc quần áo giản dị, nhìn cũng không bẩn, chỉ là vô cùng bình thường, nhưng trong đó cũng không thiếu vài thiếu nữ khuôn mặt xinh đẹp, tương đối bắt mắt trong đám đông vật thí nghiệm.

Tác dụng của những vật thí nghiệm này, dĩ nhiên là làm sinh vật khai phá cho trong xưởng, người có thiên phú tốt trong đó, cũng có thể được chọn ra, cấy vào ma ngân, bồi dưỡng như là một cơ giáp sư.

Đỗ Địch An nhìn thấy những đứa trẻ này, liền nghĩ đến chính mình lúc trước, cùng với đám người Patton sống ở côi nhi viện, nếu như bọn họ sống ở Liên bang, có lẽ sẽ lâm vào cục diện giống như vậy. Chỉ là, tâm tình tuy rằng có hơi xúc động, nhưng trong ánh mắt của hắn không hề có sự thương hại, chọn ra hai thiếu niên thể trạng tương đối khoẻ mạnh để làm vật thí nghiệm của mình, cấy phân tử Hoang Thần vào người bọn họ, rồi lại cấy Hồn Trùng.