← Quay lại trang sách

Chương 1536 Hấp thu nhanh chóng

Chỉ riêng cơ giáp Sáng Thế Thần cũng đủ khiến cho Vương giả đau đầu, tuy rằng người vận hành cơ giáp Sáng Thế Thần chưa chắc có thể phát huy ra toàn bộ tính năng của cơ giáp Sáng Thế Thần nhưng các phương diện tính chất của chiếc cơ giáp này dù sao cũng phù hợp với Vương giả, cho dù phát huy không tốt cũng có thể kiềm chế được Vương giả, quan trọng nhất là nếu như xem cơ giáp Sáng Thế Thần như bom đạn thì cũng đủ để khiến Vương giả chịu hết khổ sở!

“Chỉ mong Vương giả của Đế quốc mạnh hơn ta tưởng tượng!” Trong lòng Đỗ Địch An thầm nghĩ.

Liên bang có quân lực ẩn giấu, hắn không tin Đế quốc không có.

Nếu phái đến bốn Vương giả, đặc biệt là đệ nhất Vương giả bên ngoài Đế quốc, Quang Minh Vương đích thân hành động, có thể thấy được hành động lần này không phải là nhỏ nhặt, có thể còn phái quân đoàn bí mật đến đây hoặc là lực lượng ẩn núp bí mật.

“Bọn họ đánh nhau, phần lớn Đế quốc Hỏa Long cũng sẽ chú ý…”

Đỗ Địch An nghĩ đến Đế quốc Hỏa Long của Đế quốc phương Đông, lúc trước ba thế lực lớn đứng vững khống chế lẫn nhau, hiện giờ Đế quốc dẫn đầu ra tay với Liên bang, tất nhiên cũng lo lắng phòng bị Đế quốc Hỏa Long nhân lúc hỏa hoạn mà cướp bóc, chỉ là không biết rốt cuộc Đại Đế kia nghĩ như thế nào, chuẩn bị phòng bị Đế quốc Hỏa Long ra sao.

“Đợi đã, nếu như Đế quốc và Đế quốc Hỏa Long liên thủ thì sao…” Đỗ Địch An đột nhiên thay đổi sắc mặt, tia sáng chiếu ra trong mắt càng rực rỡ, đối với Liên bang chắc chắn là một tin dữ! Nhưng đối với hắn thì lại là niềm vui!

Đế quốc phái Vương giả ngang tàng ra tay, hoặc là có nắm chắc tuyệt đối ngăn chặn được Liên bang, còn để lại dư lực phòng bị Đế quốc Hỏa Long, hoặc là đã bí mật liên thủ với Đế quốc Hỏa Long chuẩn bị thâu tóm Liên bang!

Đương nhiên ngoại trừ hai tình huống này ra thì còn có khả năng thứ ba, chính là vì một nguyên nhân nào đó mà Đại Đế kia không thể không khẩn trương ra tay với Liên bang, cho dù tổn thất trầm trọng cũng không tiếc, nhưng khả năng này rất nhỏ dường như không có khả năng.

Tuy rằng không tham gia chiến đấu nhưng tư duy của Đỗ Địch An đã tăng lên tới mũi nhọn của chiến trường, quan sát chiến trường, nhìn thẳng sự thật sau cuộc chiến, hắn cảm thấy mình cần phải đổ thêm dầu lên trên ngọn lửa sôi trào này!

Đi bộ trong đêm.

Đỗ Địch An gặp phải quân đoàn cơ giáp Liên bang nghỉ ngơi chạy tới chiến trường vùng Hoang Dã, là một quân đoàn trung cấp số lượng chỉ có hai trăm, nhưng mỗi một cơ giáp đều có sức chiến sánh ngang với cấp Chúa Tể.

Đỗ Địch An không đi đường vòng mà trực tiếp xông lên, hóa thân thành ma thân giả Cát Liệt lại kết hợp với năng lực của Thái Dương Thú, lưỡi đao sắc bén toàn thân cháy lên ngọn lửa hừng hực giống như Viêm Ma bò ra từ địa ngục, sát nhập vào quân đoàn cơ giáp như hổ vào bầy sói, lớp vỏ hợp kim của những cơ giáp này không cách nào chặn được một đòn của hắn, chỉ chưa đầy ba phút toàn quân đã bị diệt, chỉ kịp phát ra tín hiệu cầu cứu.

Sau khi phá hủy quân đoàn cơ giáp đến chiến trường chi viện, Đỗ Địch An nhanh chóng rời đi, biến mất tại nơi này.

Hắn biết tín hiệu cầu cứu ngoại trừ truyền đến bên vành tai của quân đoàn cơ giáp khác gần đó cũng sẽ hiện lên trong mắt Thần Khoa Học có máy móc che đậy đó, với sự thông minh của đối phương chắc chắn vừa nhìn đã biết ngay đây là do hắn làm.

Mà với tính cách của Thần Khoa Học đa phần sẽ cho rằng hắn cố ý để lộ vị trí của bản thân, để người ta hiểu lầm rằng hắn đã rời khỏi Liên bang nhưng sự thật lại quay người lặng lẽ lẻn vào Liên bang.

“Hắn biết được tin có lẽ sẽ tăng cường phòng vệ thành máy chủ, như vậy sẽ không cần quan tâm nhiều trên chiến trường nữa, cùng lắm thì lúc cấp bách trực tiếp dùng vũ khí hạt nhân, còn về quân đoàn cơ giáp phần lớn cũng sẽ không dễ dàng phái ra…” Con ngươi Đỗ Địch An khẽ động, đây là kết quả mà hắn muốn thấy, một khi phái ra quân đoàn cơ giáp của Thần Khoa Học thì ít nhất cũng có thể đọ lại sức chiến của hai Vương giả, nếu như đối phương không tiếc bất cứ giá nào thì thậm chí đủ để chôn hết bốn Vương giả!

“Nếu như tính luôn ta có lẽ Liên bang phải đối mặt với năm Vương giả…” Đỗ Địch An khẽ nheo mắt, bóng hình biến mất trong màn đêm.

Dùng toàn sức chạy đi trong đêm Đỗ Địch An lại gặp được một nhóm gián điệp, vẫn là tra hỏi xong rồi giết chết mang đi thủ tiêu, sau đó gỡ ma ngân rồi nuốt chửng, nắm giữ năng lực ma ngân mới.

Một đêm ngắn ngủi, hắn đã học được năm mươi năng lực ma ngân mới, nhưng trong những năng lực ma ngân này có không ít năng lực tương tự nhau, cũng có năng lực yếu kém, chiến đấu chính diện chưa chắc có thể lên chiến trường được.

Nhưng đối với hắn đều không phải vấn đề, theo hắn thấy những năng lực ma ngân này chỉ là giúp hắn hiểu và học cách thay đổi gien, hấp thu càng nhiều hắn lĩnh ngộ về sinh mạng càng sâu, nắm chắc càng nhanh.

Đến lúc bình minh, cuối cùng Đỗ Địch An cũng đến biên giới chiến trường.

Ầm!

Ầm!

Tiếng nổ cực lớn vang lên từ cuối chân trời, cả trời đất dường như đều đang có hơi chấn động.

Một số lượng lớn máy bay ném bom và máy bay vận tải bay lướt qua khỏi tầm mắt của Đỗ Địch An.

Giống như mười ngàn con quạ đen kinh động bay ra trong rừng cây, tiếng động cơ vù vù gào thét, chở theo thuốc nổ vận chuyển đến tiền tuyến của chiến trường.

Trời vừa sáng, chiến đấu vẫn chưa ngừng.

Cõ lẽ ở đây đã ác chiến một đêm, thậm chí là mấy ngày mấy đêm.