Chương 1555 Vụ nổ hạch
Ầm!!
Ngay sau đó, cả bầu trời dường như hơi sáng lên, sau đó những tiếng gầm rú vang lên như xé rách bầu trời, lan đến gần hết Liên bang!
Không bao lâu, một đám mây hình nấm giống như núi lửa phun trào xuất hiện, nhanh chóng lan tỏa ra xung quanh, không khí cũng nhanh chóng bị cuốn đi, luồng nhiệt nóng cháy quét qua bốn phía như vũ bão, chỉ cần người bình thường nhìn chằm chằm vào đây, ánh sáng nóng rực từ vụ nổ cũng đủ để làm cho hai mắt người mù lòa!
Thị trưởng của mười hai thành biên phòng, đồng thời cũng là Bộ trưởng Quốc phòng Liên bang, lo lắng nhìn về nơi xảy ra vụ nổ, chờ hệ thống trinh trắc phản hồi số liệu và hình ảnh đã lọc.
Ở độ cao mười nghìn mét không thể nhìn thấy bằng mắt thường, xuất hiện một bóng người, âm thanh dữ dội vang lên trên mặt đất khiến đồng tử của mọi người hơi co rút lại, mặc dù bọn họ đều đã biết trước về vũ khí Diệt Thế của Liên bang, nhưng dù sao cũng chưa tận mắt nhìn thấy, giờ phút này nghe thấy tiếng nổ như xé rách trời đất này liền cảm thấy hãi hùng khiếp vía, nếu như đặt mình ở trung tâm của tiếng vang đó, ngay cả đám người Phi Nguyệt cũng không đủ tự tin để sống sót!
“Đây là vũ khí Diệt Thế, đã hủy diệt thời đại trước...”, hai mắt của Phi Nguyệt hơi hơi lóe lên, có chút kiêng kỵ, nhưng nhiều hơn là ánh sáng dị thường.
Khuôn mặt tái nhợt của Huyết Gai quân vương lại trở nên trắng bệch, âm thanh này dường như đánh thức nỗi sợ hãi đã bị niêm phong trong trí nhớ của hắn, khiến hắn muốn quay đầu bỏ chạy, đồng thời trong đầu hắn hiện lên một loạt cảnh tượng kinh hãi, không chỉ có một vũ khí Diệt Thế, mà còn có rất nhiều, khói thuốc súng phân bố toàn thế giới…
Sắc mặt Quang Minh Vương và Yêu Đồng Vương đều rất khó coi, nỗi sợ hãi trong ký ức sâu thẳm của cả hai đều bị gợi lên, không thể không sinh ra sát ý mãnh liệt đối với Liên bang to lớn đang ở dưới mình đây, đó là một ý niệm nhất định phải tiêu diệt!
“Chuẩn bị, giết!” sau khi Phi Nguyệt hoàn hồn lại, khẽ quát một tiếng, tiên phong đáp xuống, cơ thể chớp lóe không ngừng, giống như một ảo ảnh hư hư thực thực chuyển động không ngừng, lúc ẩn lúc hiện. Khó có thể bắt được.
Những người khác cũng đáp xuống theo nàng, giống như một hình nón sắc nhọn, nhắm thẳng mục tiêu vào một trong những thành phố.
Nhìn từ trên cao, bố cục của trăm thành phố Liên bang rất rõ ràng, mười hai thành biên phòng ở bên ngoài, bên trong thành biên phòng là những thành thị phổ thông và bên trong là Tứ Đại chủ thành, ở trung tâm Tứ Đại chủ thành là chủ thành Liên bang, cũng là nơi sinh sống của những nghị sĩ và Chủ tịch Liên bang!
Tiếng nổ mạnh không chỉ là tín hiệu quân đoàn Đế Quốc bị hủy diệt, cũng là tiếng kèn lệnh cho đám người Phi Nguyệt phát động chiến tranh!
Đỗ Địch An nhìn thấy quân đoàn Đế quốc bị đạn hạt nhân và “Vòng Tuyệt Chủng Sinh Mệnh” quét sạch, vì vậy hắn không để ý đến nó nữa, khôi phục lại diện mạo ban đầu, phóng lên cao, bay khỏi lồng năng lượng của thành phố Đồng Hạm, đi thẳng đến chủ thành của Liên bang.
Không bao lâu, Đỗ Địch An lại nhìn thấy một mảnh nguồn nhiệt nổi lên từ trên trời, những nguồn nhiệt này vô cùng lạ thường, số lượng cũng nhiều, có bốn mươi năm mươi cái, thấp nhất là phản ứng nguồn nhiệt cấp Vực Sâu!
“Quả nhiên là công đánh chủ thành Liên bang!” Đỗ Địch An hơi nheo mắt, có vẻ như Phi Nguyệt cũng không biết đến sự tồn tại của Lâm Trường Sinh, cũng chứng minh vị Ma Đế kia đã để lại một tay, không nói cho nàng biết những điều này, nếu không nàng sẽ không mạo hiểm tiến sâu vào nội địa, nhưng lại đi tấn công một con rối như chủ tịch Liên bang.
Nghĩ đến đây, hắn đột nhiên cảm thấy kinh hãi, nếu như hắn là Ma Đế, hắn sẽ làm gì vào lúc này?
“Thành máy chủ!” Đỗ Địch An đột nhiên nhận ra vị Ma Đế này đã lẻn vào Liên bang từ lâu rồi ngồi xổm canh giữ ở thành máy chủ, đúng không? Để Phi Nguyệt tấn công chủ thành Liên bang rồi thu hút sự chú ý của Liên bang, chờ sau khi Chủ tịch và một đám nghị sĩ bị giết, bốn tập đoàn lớn sẽ xuất hiện sự phân chia chính quyền, lúc này để tránh tổn thất, Lâm Trường Sinh đành phải đứng ra chủ trì đại cục, để hắn tự mình xuất đầu lộ diện.
Có lẽ, hắn sẽ sử dụng con rối thứ hai, đó là tập đoàn Terrass.
“Ma Đế muốn để Phi Nguyệt ép hắn ra ngoài, để hắn phái một quân đoàn người máy đi đối phó với Phi Nguyệt, sau đó chờ thời cơ lẻn vào thành máy chủ, tiêu diệt Lâm Trường Sinh...” Nghĩ đến suy đoán này, sắc mặt Đỗ Địch An trở nên có chút kỳ quái, không thể không nói, đứng ở góc độ của Ma Đế mà nói, phương pháp này rất hay, có khả năng làm cho Lâm Trường Sinh bị một vố đau, nhưng Ma Đế lại không biết sự tồn tại của hắn.
Nhưng Lâm Trường Sinh sẽ không quên hắn, càng lúc càng hỗn loạn, càng cảnh giác cao độ hơn, luôn đề phòng hắn tấn công thành máy chủ.
“Nếu hắn coi Ma Đế là ta, Ma Đế sẽ hộc máu mất...” Đỗ Địch An lẩm bẩm một mình, lại đột nhiên nghĩ đến chuyện khác, nếu như Lâm Trường Sinh không biết Ma Đế đã lẻn vào, mà là toàn tâm đối phó, nhưng thay vì toàn tâm toàn ý xử lý, thì nhất định sẽ bày mưu dụ mình ra tay, lúc này người đầu tiên không kìm lòng được chính là Ma Đế đang chờ cơ hội trong bóng tối, người sẽ trở thành bia đỡ đạn cho mình, rơi vào cái bẫy của Lâm Trường Sinh.
Chuyện này cũng thể trách Ma Đế không đủ cẩn thận… Chỉ trách hắn không hiểu tình hình.
“Nếu thật sự là như vậy, ta lại có thể tọa sơn quan hổ đấu, hoàng tước ở phía sau...” Đỗ Địch An không nhịn được muốn cười, trong lòng bắt đầu hi vọng suy đoán của mình là đúng.