← Quay lại trang sách

Chương 1561 Nội tình

Người đập vào vai Đỗ Địch An là một thanh niên, nghi ngờ quan sát người phụ nữ bị Đỗ Địch An đánh bất tỉnh, bỗng nhiên chú ý đến vòng tay nàng đeo trên cổ tay, bất chợt hai mắt trợn tròn, giận không kiềm chế được, một tay nắm chặt quần áo của Đỗ Địch An, “Lại dám động vào bạn gái ta, người muốn chết à!”

Đỗ Địch An bừng tỉnh, nhưng lại không có ý xin lỗi, đưa tay lên bóp cổ tay hắn rồi lắc nhẹ, đau đớn khiến thanh niên buông tay, bị Đỗ Địch An thuận thế đẩy ra, “Nếu đã là bạn gái ngươi, trả cho ngươi.”

Đỗ Địch An đẩy cô gái đang hôn mê đến vòng tay của thanh niên, lập tức quay người chen vào đám người.

Thanh niên vừa muốn xông vào, lại không nhìn thấy bóng dáng của Đỗ Địch An đâu, hắn ôm cô gái hôn mê trong vòng tay, tức giận nhìn về hướng Đỗ Địch An rời đi, qua khá lâu, nộ khí trên mặt hắn mới từ từ biến mất.

“Ư…” Một tiếng kêu khẽ, cô gái tỉnh dậy từ trong vòng tay của thanh niên, nhìn thanh niên ôm mình, mê mẩn hỏi: “Ngươi là ai?”

Thanh niên không nói gì, dường như muốn vươn tay ôm chặt nàng, nhưng cánh tay bỗng nhiên tăng tốc trong nháy mắt, đánh trúng sau gáy của cô gái, khiến nàng lại lần nữa hôn mê.

“Hắn chính là biến số kia sao…” Thanh niên nhìn chằm chằm về hướng Đỗ Địch An rời đi, lẩm bẩm với chính mình bằng giọng nói nhỏ không thể nghe rõ.

Đỗ Địch An rời đi từ chỗ lánh nạn, chuẩn bị tiến về vị trí cất giấu máy chủ.

Máy chủ trí tuệ nhân tạo của Liên bang cất giấu ở dải đất trung tâm của toà thành phố này, với máy chủ làm trung tâm, hệ thống phòng ngự từng tầng trải rộng ra phía ngoài, bất luận công kích từ góc độ nào, độ khó đều là như nhau.

Đỗ Địch An không hề lo lắng Lâm Trường Sinh di chuyển máy chủ đi, đầu tiên là bởi vì máy chủ trí tuệ nhân tạo cực kỳ lớn, có lượng lớn máy phụ kết nối, ảnh hưởng cực lớn. Thứ hai là trong khắp cả Liên bang, không có chỗ nào an toàn hơn thành phố này!

Một khi dịch chuyển máy chủ ra ngoài, chẳng khác nào đem vàng ném ra ngoài cửa, với thủ đoạn của bọn họ muốn tìm được rất dễ dàng.

Đỗ Địch An trốn tránh sự tuần tra của binh sĩ người máy và sự sự giám sát của các nơi thành phố, cẩn thận từng li từng tí ẩn nấp tiến lên, lúc hắn còn cách máy chủ trí tuệ nhân tạo năm mươi dặm nữa, lại nhìn thấy tin tức từ trên đồng hồ của cô gái kia, người mặc áo choàng đen kia đã bị quân đoàn người máy đánh chết, thân thể bị siêu ion ăn mòn tan nát, chết như không còn chết được nữa.

Đỗ Địch An hơi híp mắt lại, nếu như không phải biết người choàng áo đen này là mồi nhử Ma Đế phái ra, lúc này hắn sớm đã một mình tấn công máy chủ trí tuệ nhân tạo rồi.

“Tác dụng của mồi nhử không phải là cho Lâm Trường Sinh xem, đó chính là cho ta xem, Ma Đế có bảy tám phần là nghe ngóng được sự tồn tại của ta, thông tin thân phận của ta ở trong Liên bang nơi là bí mật tuyệt đỉnh cũng không phải nói quá, chỉ có số nhỏ lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Terrass biết, hơn nữa, biết cũng không rõ ràng lắm, người duy nhất biết chân tướng, đại khái chính là Heslodi và vài vị thành viên hội đồng quản trị lúc ấy ở đó.”

Ánh mắt Đỗ Địch An lấp lánh, hoặc là trong mấy vị thành viên hội đồng quản trị này có gián điệp mà Ma Đế sắp xếp vào, hoặc là Ma Đế ngụy trang thành một người trà trộn vào đó, nếu như là cái sau, vậy thì quá đáng sợ rồi!

Suy nghĩ một lúc, Đỗ Địch An tìm đến một trong những ao của công viên ở gần đó ẩn nấp xuống, chờ đợi đám người Ma Đế thực sự ra tay, hắn không muốn giúp bọn họ đánh trận xung phong.

Ở dưới đáy ao nước, Đỗ Địch An đào ra một cái lỗ nhỏ, trốn ở trong đó, dùng năng lực Thái Dương Thú đun khô lượng nước trong động, đến cả ô xi cũng thiêu khô cùng, với năng lực hiện nay của hắn, cho dù không có ô xi cũng có thể sống vài tháng, xứng danh là sinh mệnh kì quái. Hắn ở trong căn động lấy đồng hồ ra tiếp tục quan sát động tĩnh bên ngoài, chờ đợi Ma Đế phát động tổng tấn công.

Vài tiếng trôi qua, hoàng hôn chạng vạng.

Phi Nguyệt thống lĩnh Tứ Vương chiếm lấy chủ thành Liên bang, trấn áp quân đội Liên bang từ trong ra ngoài. Khắp cả Liên bang chỉ có thể dựa vào bộ đội vũ trang của bốn tập đoàn tư nhân lớn để đối kháng, mãi đến lúc này, vô số dân thường trong Liên bang mới thấy được bộ đội vũ trang mà bốn tập đoàn tư nhân lớn không để lộ tài năng, đáng sợ thế nào, không hề kém cạnh so với quân phòng ngự của Liên bang, hơn nữa bộc lộ ra rất nhiều vũ khí quân sự, cái nào cũng đều đáng sợ, chấn động ánh mắt vô số người.

Tập đoàn Rockefeller lấy ra cơ giáp ma vật bí mật nghiên cứu ra, trên chiến trường thể hiện ra sức mạnh mà cơ giáp Sáng Thế Thần không thể so sánh, ngăn cản được lượng lớn thế tấn công của Vực Sâu. Tập đoàn Milan cung cấp lượng lớn súng ống đạn được, lại cung cấp đến tất cả quân đội thành Bách, cái tập đoàn dùng tiếp thị vũ khí đạn dược để sinh tồn này, dường như có số đạn dược vô cùng vô tận, hơn nữa đường vận chuyển hàng vô cùng phong phú, cho dù là ở thời kỳ chiến tranh, các thành phong toả, lại cũng có thể vận chuyển số lượng lớn đạn dược của mình qua.