← Quay lại trang sách

Chương 1599 Chạy trốn

Quang Minh Vương nghe hiểu hàm nghĩa trong lời nói của nàng, nhẹ nhàng cười, quay đầu nhìn mặt đất dưới chân, cảm giác nhiệt độ dần dần nóng lên dưới đáy giày, cười tủm tỉm nói: “Không ngờ tới Ma Đế bệ hạ và Lâm Trường Sinh lại liên hợp, dường như lần này Chúc Long Chủ phải chết không còn nghi ngờ gì, chỉ là không biết, bệ hạ có thể bị hắn liên lụy hay không, bị hắn kéo đi làm đệm lưng, cũng đừng vô cớ có lợi cho Lâm Trường Sinh kia.”

Phi Nguyệt lạnh nhạt nói: “Bệ hạ là nhân vật thế nào chứ, chuyện không nắm chắc thì sao có thể làm?”

Quang Minh Vương mỉm cười, không nhiều lời nữa.

Đỗ Địch An nhìn hai người bọn họ một cái, mơ hồ cảm nhận được một tia quái dị, hắn nhìn thoáng qua Quang Minh Vương, Phi Nguyệt phản bội, chắc hẳn là hắn đã biết, nhưng tựa hồ cũng không quá mức kinh ngạc, rốt cuộc Quang Minh Vương này trung thành với Ma Đế, hay là trung thành với chính hắn? Nếu như là vế sau, ý nghĩa của lời hắn nói thật đáng suy ngẫm, bao gồm cả mục đích của hắn, tất cả đều đáng chú ý!

Lúc này, kim loại trên mặt đất dần dần trở nên đỏ thẫm, giống như nham thạch nóng chảy sắp phun trào, nhiệt độ cao làm cho không khí xung quanh đều trở nên nóng rực, vặn vẹo, phân tử nước trong không khí nhanh chóng bốc hơi, độ ẩm trong cơ thể mọi người cũng nhanh chóng mất đi, môi khô nứt, lại có cảm giác khô miệng khô lưỡi.

Rất nhanh, ba người đã đồng thời thay đổi sắc mặt, nhiệt độ cao vượt quá tính toán của bọn họ, nếu là người bình thường đứng ở chỗ này, trong nháy mắt thân thể sẽ bị thiêu đến cháy khô, máu trong cơ thể sẽ sôi trào mà chết!

Quang Minh Vương hít một hơi thật sâu, dẫn đầu bay lên không trung, bay lên cao đến vài trăm mét.

Đỗ Địch An và Phi Nguyệt liếc mắt nhìn nhau, cũng tuần tự mà bay lên, không dám tiếp tục đứng lại trên mặt đất này, căn cứ dưới lòng đất giống như một cái núi lửa có thể phun trào bất kỳ lúc nào, thậm chí so với núi lửa còn đáng sợ hơn, tựa như nồi áp suất bịt kín không khí, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung!

“Máy chủ vẫn còn trong căn cứ dưới lòng đất, nhiệt độ cao như vậy, sẽ không bị đốt cháy chứ?” Trong mắt Đỗ Địch An hiện lên một tia sầu lo, tuy rằng biết Lâm Trường Sinh sẽ vô cùng cẩn thận, nhưng nhiệt độ này thật sự quá khủng khiếp, cũng không biết sự chuẩn bị của Lâm Trường Sinh có thể xử lý được hay không.

Nhiệt độ vẫn đang kéo dài, ở trên không trung mấy trăm mét, ba người cảm giác giống như bị đặt trên bếp lửa nướng thịt, vẫn cảm thấy nóng hổi khó chịu, mà từ trên cao nhìn xuống, trên mặt đất xuất hiện một khối vuông màu đỏ thẫm khổng lồ, là đường viền của căn cứ dưới lòng đất, nhiệt độ khủng khiếp từ bên trong tản ra, nhiệt độ trong thành phố máy chủ đều tăng lên vô cùng cao, ở mặt đất gần căn cứ dưới lòng, xuất hiện từng vết nứt như nham thạch nóng chảy, địa khí từ trong đó phun ra, đường ống nước dưới lòng đất gần đó nổ tung, một số lượng lớn hơi nước xé nát đường sá, sương trắng lượn lờ bao phủ toàn thành phố.

Sương trắng không thể cản trở thị giác của ba người Đỗ Địch An, sắc mặt bọn họ càng ngày càng nghiêm trọng, đến cuối cùng trở nên rất khó coi, ai cũng không nghĩ tới, thực lực của Chúc Long Chủ lại khủng bố đến vậy, có thể phóng thích ra loại nhiệt độ cao không thua gì trung tâm của bom hạt nhân, đây quả thực chính là một mặt trời hình người!

Nhiệt độ cao liên tục lan rộng, dưới ánh mắt kinh hồn bạt vía của ba người Đỗ Địch An, rốt cục ở một cái thời khắc nào đó cũng đã lên đến cực hạn!

Ầm!!!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, làm cho cả trời đất tựa hồ cũng muốn rung chuyển!

Trước khi nổ tung, ba người thông qua vết nứt kim loại tan chảy xuất hiện trên căn cứ dưới lòng đất đã dự cảm được vụ nổ sắp xảy tới, nhưng khi thật sự nổ tung, vẫn bất ngờ không kịp đề phòng, tiếng vang dữ dội này khiến cả ba sợ tới mức giật mình, cảm giác trái tim đều bị chấn động đến muốn ngừng đập, màng nhĩ ong ong, trong đầu đang suy nghĩ gì cũng bị đánh tan, chỉ thấy mặt đất giống như hoa sen lửa nở rộ, vô số ngọn lửa màu vàng óng phun ra!

Ở trong đó, vô số kim loại bị thiêu đốt thành chất lỏng bắn tung tóe lên bầu trời, ba người theo bản năng thi triển năng lực phòng ngự, toàn thân Phi Nguyệt tràn ngập khói đen, từ bên trong xông ra vô số kỵ sĩ giơ tấm chắn ngăn cản trước thân người, toàn thân Đỗ Địch An hóa đá, trong da thịt hóa đá từng lưỡi đao Cát Liệt kéo dài ra, những Cát Liệt này đột nhiên xoay chuyển, hóa thành lá chắn hình mũi khoan, không ngừng xoay tròn.

Mà bên kia, thân thể Quang Minh Vương trở nên trắng như tuyết, giống như trong suốt, toàn thân như là tia sáng hóa, giống như một vị thần.

Sau một khắc, kỵ sĩ ngưng tụ trong sương mù đen của Phi Nguyệt bị lưu quang màu vàng đánh trúng, trong nháy mắt đã bị đánh thủng, kim quang bắn tung tóe lên thân thể, da thịt trắng như tuyết lập tức bị thiêu đốt, lớp da giống như hòa tan, máu thịt bên trong nhanh chóng bốc hơi, xương cốt bị thiêu rụi thành một vết cháy đen.

Đỗ Địch An dùng một tốc độ cao xoay tròn Tấm chắn Cát Liệt của mình, đánh lưu quang màu vàng về phía Phi Nguyệt và Quang Minh Vương bên cạnh, lần nữa mang đến tổn thương cho Phi Nguyệt.