Chương 1633 Cuộc chạy trốn của Lâm Trường Sinh (2)
Khi đám người Phi Nguyệt tấn công đến Liên bang, Lâm Trường Sinh đã dùng máy chủ ảo mô phỏng ra tình huống kế tiếp, tất cả mọi chuyện đều nằm trong tính toán của hắn, chỉ có duy nhất chuyện Hoang Thần đột nhiên xuất hiện là ngoài dự toán, bây giờ hắn đang yên lặng tính toán tình huống xảy ra bên ngoài, khoảng cách đến lúc kết thúc là sáu phút, đây vốn là chuẩn bị phía sau để phòng hờ chuyện ngoài ý muốn, bây giờ vừa lúc có thể dùng trên người Hoang Thần này.
Chỉ là, hắn không biết bản thân có thể chống cự đến sáu phút hay không.
Nếu đổi lại là đám người Ma Đế, Chúc Long Chủ và Phi Nguyệt vây công, thì hắn có thể tự tin thi triển toàn lực, cũng cố thể miễn cưỡng chống cự, còn Hoang Thần này lại có năng lực tiến bộ quá nhanh, hơn nữa hắn còn muốn để dành sức mạnh âm thầm đề phòng Ma Đế chạy trốn, vì thế tuy sáu phút nhìn như rất ngắn, nhưng đối với hắn trong giờ phút này thì một giây có thể xem như một năm.
Hai lần liên tiếp vồ hụt, bây giờ Hoang Thần đã có chút tức giận rồi, nó hơi nhe răng, lộ ra hàm răng bén nhọn đầy trong miệng, khiến người ta có cảm giác cực kỳ sợ hãi, từ cổ họng nó phát ra một tiếng gầm nhẹ, đột nhiên lại vươn móng vuốt để bắt lại.
Lần này vẫn là móng vuốt khổng lồ có ngọn lửa tối tăm như cũ, tơ bạc ở phía trên giống như từng lưỡi dao sắc bén, trong đó lại có thêm khí độc màu xanh sẫm.
Lâm Trường Sinh khẽ nhíu mày khi nhìn thấy khí độc màu xanh sẫm kia, nhận ra đó là của Vương giả am hiểu kịch độc đã chết lúc trước, hắn âm thầm ấp ủ ở trong cơ thể, trong khoảnh khắc tới gần thì cấu tạo ra trong nháy mắt.
Bành!!
Cảm giác bị bỏng đau đớn đột nhiên truyền khắp toàn thân, khắp người hắn đều chấn động, giống như bị vỡ vụn ra, vèo một tiếng, chim băng do Lâm Trường Sinh hóa thành đã thật sự vỡ vụn, cảnh tượng giống như sao băng màu xanh lam đập lên mặt đất, đập ra một hố to.
Bên trong hố thân thể của Lâm Trường Sinh chia năm xẻ bảy, nhưng lại nhanh chóng tụ vào khép lại, sắc mặt của hắn vô cùng khó coi, mình bị Hoang Thần này tính kế!
Hắn tin Hoang Thần này không thể thấy năng lực của hắn, dù sao ngay lúc đến gần sát hắn mới thi triển năng lực, chỉ là trong nháy mắt, hoàn toàn không thể nhìn thấu bí mặt năng lực của hắn được, ngoại trừ trường hợp tự suy luận ra giống như Đỗ Địch An, nhưng Hoang Thần này lại không có tri thức như nhân loại, nếu dựa vào bản thân thì chắc chắn không thể nghĩ ra, nhưng nó vẫn dùng phương thức tấn công cũ để ra tay lần nữa, chỉ tăng thêm một loại năng lực biến hóa ở trong đó, nhìn qua giống như là tăng cường công kích để đối phó hắn, nhưng thật ra là để làm tê liệt và mê hoặc hắn.
Trong khoảnh khắc hắn xuyên qua, năng lượng trong móng vuốt khổng lồ đột nhiên dao động, xuất hiện vài loại năng lượng khác nhau trong nháy mắt, khiến hắn đột nhiên không kịp phòng ngừa, lập tức bị những năng lượng đó đánh trúng, suýt chút nữa đã đánh cơ thể của hắn thành tro bụi, dù sao trong lúc hắn hư ảo thân thể, có thể nói thân thể đã hóa thành vô số hạt, cực kỳ yếu ớt!
“Tuy rằng nó không hề có tri thức, chỉ biết sao chép năng lực, nhưng bù lại đó là thiên tính xảo trá, năng lực học tập kinh người, chắc là không bao lâu nữa nó cũng sẽ tự động dùng thân thể của mình để sáng tạo ra năng lực khác.” Lâm Trường Sinh đứng lên từ trong hố, ngẩng đầu nhìn Hoang Thần ở giữa không trung đang nhếch miệng cười quái dị, giống như là cười nhạo hắn trúng kế vậy.
Hắn không hề tức giận, chỉ nhíu mày thật sâu, sắc mặt căng thẳng, nếu suy đoán của hắn không sai, thi đây chính là quái vật nằm trong trái tim Đỗ Địch An chui ra ngoài, từ khi Đỗ Địch An tự thiêu đến chết cho đến khi nó ra đời chỉ có vài phút ngắn ngủi mà thôi, nhưng con quái vật này đã phát triển nhanh như vậy, lại còn đang trưởng thành với tốc độ kinh người, không ai biết trong sáu phút tiếp theo, nó sẽ tiến hóa thành tình trạng gì?
Đây là cấp độ sinh mệnh vĩnh hằng mà các Hiền giả và Hoang Thần khác theo đuổi sao?
Hắn bất chợt hơi hiểu lý do vì sao những sinh mệnh người hành tinh này lại theo đuổi đến tột cùng, đây thật sự là sức mạnh khiến người ta say mê!
Trong mắt hắn hiện ra một tia lửa nóng, nhưng rất nhanh lại che giấu, mắt thấy Hoang Thần này muốn vọt tới một lần nữa, đột nhiên trong lòng hắn nảy ra gì đó, mở miệng nói: “Chờ một chút, ta có thể cho ngươi thứ ngươi cần!”
Hoang Thần đáp xuống dường như không nghe thấy, vung móng vuốt khổng lồ lao thẳng xuống.
Lâm Trường Sinh không hề từ bỏ, tiếp tục nói: “Ta biết ngươi có thể nghe hiểu lời ta nói, ngươi không thể giết ta, nếu không ngươi sẽ mất đi nhiều hơn! Những thứ ngươi cần ta đều có thể đáp ứng, thậm chí làm người hầu cho ngươi cũng được!”
Ánh mắt của Hoang Thần lộ ra một chút nghi hoặc: “Oa oa?”
Nghe thấy nó lên tiếng, trong lòng Lâm Trường Sinh vui vẻ, chỉ cần có thể nói chuyện thì chắc chắn hắn có thể kéo dài đến sáu phút, còn không cần phải chiến đấu, bởi vì dựa theo tốc độ tiến hóa khi chiến đấu Hoang Thần này, hắn cảm thấy rất có thể càng đánh nó sẽ càng hăng, biến hắn thành đá mài dao, sau sáu phút, không chừng vụ nổ đạn hạt nhân cũng không thể giết được nó, nếu có thể nói chuyện để kéo dài thời gian thì tất nhiên là tốt nhất.