← Quay lại trang sách

Chương 1667 Thượng vị (2)

Lúc mở hội nghị, ống kính của tin tức trực tiếp quay về phía trong các thành, thấy quân đội đang bận rộn làm việc trong bóng đêm chuyển vận người bị thương, xây dựng rạp chữa bệnh, các tai nạn thành phố chịu nạn cũng đang trong quá trình dần dần khôi phục.

Đợi làm xong công tác chuẩn bị, tin tức trực tiếp lần nữa quay đến bên trong hội nghị long trọng lần này, sau khi Đỗ Địch An ngắn gọn diễn thuyết, lập tức có tướng quân dưới đài lên tiếng, kích động yêu cầu Đỗ Địch An đảm nhiệm chức vị chủ tịch Liên bang.

Tất cả mọi thứ trong phòng hội nghị được tiến hành như lúc diễn tập,tạo nên không khí nhiệt liệt như vạn quần chúng mong đợi, đề cử Đỗ Địch An thượng vị.

Lúc này Đỗ Địch An không tiếp tục đóng vai nhân từ hiền hoà nữa, nhẹ gật đầu trầm ngân trong chốc lát, lạnh lùng nói: “Mặc dù lần này đuổi được Ma tộc, nhưng có thể Ma tộc sẽ ngóc đầu lại xâm lược lại lần nữa, khi chúng ta hoan hô thắng lợi thì cũng hãy nhìn bên cạnh các vị, bao nhiêu chiến hữu cộng sự, bây giờ không thể nào gặp lại họ nữa! Các ngươi hãy nhìn ra phía bên ngoài, bao nhiêu người vẫn còn đang kêu khóc, khóc gọi tên người thân của họ!”

Nghe thấy lời nói của Đỗ Địch An, không khí nhiệt liệt ở hiện trường lập tức dịu lạnh xuống, giống như có một xô nước lạnh mới tạt vào trên đầu của tất cả mọi người, đột nhiên cảm thấy hơi xấu hổ.

“Tại sao tình huống như vậy lại xảy ra? Các vị đã từng nghĩ đến chưa? Đỗ Địch An vừa quát vừa chất vấn.

Phòng hội nghị to như vậy lại im ắng không một tiếng động.

Các quần chúng đang xem tin tức trực tiếp cũng đồng thời im lặng.

“Nguyên nhân rất đơn giản.” Đỗ Địch An lạnh lùng nói: “Thứ nhất, cao tầng Liên bang vô năng, để cho Ma tộc có cơ hội lợi dụng! Thứ hai, không đoàn kết! Lúc Ma tộc xâm phậm, trừ tập đoàn tài chính Terrass ra, những tập đoàn tài chính còn lại đang làm cái gì? Thứ ba, quân đội chia thành nhiều phe phái phức tạp, tình báo và hỗ trợ trong lúc chiến tranh không thể kịp thời đến nơi hổ trợ, đơn giản mà nói chính là chia năm xẻ bảy!”

“Ta...” Một người trong ban quản trị của tập đoàn tài chính Rockefelller vừa nghe vậy lập tức muốn lên tiếng giải thích đã bị Chủ tịch ngồi bên cạnh đè xuống nhanh chóng, liếc mắt trừng hắn một cái.

Bên trong phòng hội nghị vẫn duy trì yên lặng như cũ, im lặng chính là thừa nhận.

Tất cả quần chúng đang xem tin tức trực tiếp đều biết rất ít chuyên của những đám người thượng lưu này, bây giờ nghe Đỗ Địch An nói như vậy, mới chợt tỉnh ngộ hiểu ra, biết được nguyên nhân, cho nên đây có phải là nguyên nhân thực sự hay không, bọn họ sẽ không bỏ sức đi tìm hiểu phân tích, thứ nhất là vì có phân tích cũng không phân tích không ra, thứ hai là với thân phận của Đỗ Địch An, trong lòng bọn họ Đỗ Địch An sẽ không bao giờ nói nói dối, suy cho cùng hắn chính là thần!

Thần nói cái gì đúng thì cái đó đúng!

“Chế độ dễ dàng hủ bại này nên sớm vứt bỏ hết mới đúng!” Ánh mặt Đỗ Địch An nghiêm nghị, trong lời nói không có điểm đáng nghi nào, “Các ngươi là một đoàn thể, cả Liên bang cũng là một đoàn thể, trong một đoàn thể chỉ cần một giọng nói! Chỉ có như vậy, năng lực chấp hành, hiệu suất, mới có thể tăng lên không ngừng, cũng sẽ giảm bớt được đấu tranh nội bộ, cho nên ta nghĩ rằng, cần phải phá bỏ chế độ Liên bang cũ, áp dụng chính sách tập trung quyền lực trung ương, trước khi Ma tộc chưa được tiêu diệt hoàn toàn, ta sẽ tạm thời quản lí toàn Liên bang, từ hôm nay trở đi, sẽ xoá bỏ hai chữ ‘Liên bang’, đổi thành Vương Triều!”

“Các ngươi có dị nghị gì không?”

Tất cả mọi người trong phòng hội nghị đã sớm biết Đỗ Địch An sẽ tập trung quyền thống trị Liên bang, lúc này mọi người đều than thầm trong lòng, biết việc đã đến nước này thì chắc chắn không còn cách nào thay đổi nữa rồi.

Nhưng mà, chế độ như vậy sẽ tổn hại đến lợi ích của rất nhiều người, cho dù đã dự báo từ trước nhưng lúc Đỗ Địch An nói xong vẫn có người nhảy ra phản bác, là một vị trong ban quản trị của tập đoàn tài chính Milan.

“Xin thứ cho ta không thể đồng ý!” vẻ mặt vị ban quản trị này tràn đầy tức giận, giống như đã kìm nén từ lâu nhưng vẫn giữ lý trí nói: “Sở dĩ lần này Ma tộc có thể đánh vào Vòng Hoà Bình, là bởi vì Ma Đế thân chinh dẫn bảy vị Vương giả khác đến đây xâm chiến, hoàn toàn không liên quan đến chế độ của Liên bang, cho dù có áp dụng chế độ tập trung quyền hành, thì kết quả ngày hôm nay cũng như cũ, ta cảm thấy không cần phải...”

Đỗ Địch An giơ tay lên, cắt đứt lời của hắn, nhưng không hề có ý giải thích, lạnh lùng nói: “Lính gác, mang hắn ra ngoài.”

Người này không khỏi trợn mắt, không nghĩ tới Đỗ Địch An làm việc không cố kỵ chút nào như vậy, không nhịn được kêu lên: “Nơi này vẫn còn phát sóng tin tức trực tiếp, ngươi không thể làm như vậy với ta...”

Vẻ mặt các cảnh vệ ở xung quanh phòng hội nghị đợi lệnh từ lâu không hề thay đổi, tiến lên lôi người từ trên ghế đi ra ngoài.

“Dừng tay! Hắn nói không hề sai, tại sao phải lôi hắn ra ngoài?”

“Đúng đấy, ngươi thật sự nghĩ mình là thần à? Đừng cho rằng bọn ta không biết thân phận thật sự của ngươi!”

“Có tin bây giờ ta lập tức vạch trần bộ mặt giả dối của ngươi trước mặt mọi người không?”

Khắp nơi trong phòng hội nghị lập tức phát âm thanh hỗn loạn của một đám người, người nói càng nhiều âm thanh càng vang.

Đỗ Địch An lẳng lặng yên tĩnh nhìn, đợi tám người nhảy ra nói xong mới nói: “Còn có ai nghĩ như bọn họ không?”