Chương 1688 Bạo lực trấn giữ
“Ngươi chính là Bạo Quân Vương giả?” Đỗ Địch An và Oa Thần thần không biết quỷ không hay xuất hiện trong bảo đài cổ của Vương giả này, giống như hư ảnh trong suốt xuyên thấu vào cửa sổ thư phòng của hắn từ bên ngoài.
Người ngồi trong thư phòng là một thanh niên tóc vàng dáng người thon dài, gương mặt tuấn tú hẹp dài hơi khắc nghiệt, đôi mắt màu đỏ nhạt rất bình thản, cả người mang theo khí chất nho nhã của quý tộc, hồn nhiên không uy mãnh hung tàn như danh tiếng của hắn.
“Các ngươi là ai?” Thanh niên tóc vàng hơi nâng đôi mắt lên, trong mắt lộ ra tia ngưng sắc, có thể lặng yên không một tiếng động thoát được sự dò xét của thủ vệ dưới trướng hắn để tới nơi này, cho dù không phải Vương giả thì cũng không kém Vương giả là bao.
“Để ta xem cái đầu nhỏ của ngươi nào.” Đỗ Địch An giơ tay lên, bàn tay trong đôi mắt thanh niên tóc vàng càng lúc càng lớn dường như muốn hoàn toàn bao trùm tầm mắt của hắn.
“Muốn chết!” Trong mắt thanh niên tóc vàng lóe lên sắc đỏ, trong bảy đại Vương giả hắn là người dễ phẫn nộ nhất cho nên mới có biệt danh như vậy, Đỗ Địch An tự tiện xông vào đã chọc giận hắn, giờ phút này lại còn chủ động ra tay khiến hắn cảm giác lý trí sắp mất đi, cả người nhướng lên xé rách lễ phục quý tộc bề ngoài trong nháy mắt lộ ra ma thân rất lớn.
Nhưng mà bàn tay duỗi tới trước mặt bỗng nhiên bắn tới mấy lưỡi đao sắc bén cực nhanh, nhanh như chùm ánh sáng, khi tầm mắt của hắn còn chưa thấy rõ đã đánh xuyên qua cổ, xương bả vai, xương sườn, lồng ngực các vị trí khác, nhất là một lưỡi đao sắc bén trong đó vừa hay đánh xuyên qua nửa tấc bên cạnh trái tim hắn, chỉ cần di chuyển một chút sẽ cắt đứt trái tim đang đập của hắn!
Đồng tử thanh niên tóc vàng co rụt lại, trong đôi mắt đỏ phẫn nộ lộ ra vẻ khó tin, ma thân biến hóa nhanh như vậy hoàn toàn không phù hợp với logic của hắn!
“Không muốn chết thì hãy im lặng một chút.” Đỗ Địch An thản nhiên nói.
Mặc dù thanh niên tóc vàng dễ dàng tức giận không khống chế được, nhưng có những lúc hắn vẫn có thể kiểm soát sự phẫn nộ của mình, chẳng hạn như lúc đối mặt với Vua Quang Minh, đối mặt với Ma Đế. Mà giờ phút này, cảm nhận được sinh mệnh không thể khống chế hắn lập tức khống chế cơn giận của mình lại, nghĩ đến chấn động truyền đến trước đó, sắc mặt hắn thay đổi, nói: “Sự rung chuyển trước đó phía bên Hoàng thành là ngươi tạo thành sao?”
“Đó là Ma Đế chuẩn bị đồng quy vu tận với ta tạo thành, đáng tiếc hắn không thể làm được.” Đỗ Địch An lạnh nhạt nói.
Thanh niên tóc vàng ngây ngốc, trong câu này chứa đựng quá nhiều tin tức, cũng khiến người ta khiếp sợ!
Mà Đỗ Địch An lại không để ý tới sự khiếp sợ của hắn, kéo dài xúc tu ra đâm vào trong đầu hắn, lật xem trí nhớ.
Một lát sau hắn thu hồi xúc tu và lưỡi đao sắc bén đâm vào trong cơ thể người đó rồi nhíu mày, không ngờ Ma Đế này che giấu kỹ như vậy, cho dù là Vương giả cũng không tiếp xúc với bí mật với hắn càng không biết hành tung của các Hoang Thần khác.
Bạo Quân Vương giả này cũng giống như các Vương giả khác, nói ra thì cũng chỉ là nô lệ của Ma Đế mà thôi.
Mà nô bộc thật sự chính là Cực Băng Trùng Vương trong đầu bọn họ.
“Từ nay về sau ngươi hãy đi theo ta đi.” Đỗ Địch An cảm thấy nhàm chán, dặn dò hắn.
Nghe vậy đôi mắt Bạo Quân Vương giả ngây dại chốc lát, rồi dần lấy lại tinh thần cung kính nói: “Vâng, đại nhân, đa tạ đại nhân đã thay ta diệt trừ Cực Băng Trùng Vương đáng ghét kia.”
“Ta không giúp ngươi diệt trừ nó, chỉ là xóa đi ý thức của nó mà thôi.” Đỗ Địch An lạnh lùng nói, lúc trước ngoại trừ lật xem ký ức ra hắn còn tiện tay nhập một ít ký ức mới vào trong đầu Bạo Quân Vương giả, ví dụ như nói cho hắn biết mình giúp hắn xóa bỏ ý thức Cực Băng Trùng Vương cùng với chuyện xảy ra trong Hoàng thành.
Cách nhanh nhất để người ta đầu hàng chính là để cho hắn biết được thực lực của ngươi.
“Đại nhân, ta đồng ý thề chết trung thành với ngươi.” Bạo Quân Vương giả quỳ xuống hành lễ, đây là lễ nghi khi gặp Ma Đế, từ trong ký ức Đỗ Địch An đưa vào hắn nhìn thấy Ma Đế chết ở Hoàng thành, lại biết được sức mạnh phi phàm của Đỗ Địch An, giờ phút này dùng đại lễ như vậy đối đãi Đỗ Địch An cũng không cảm thấy ấm ức.
“Hiện giờ Đế Đô hỗn loạn, ngươi hãy đi giúp bạn của ta trấn giữ Đế Đô để nơi này mau chóng khôi phục lại trật tự.” Đỗ Địch An nói.
“Vâng, đại nhân.” Bạo Quân Vương giả cung kính gật đầu, trong lòng lại thầm than, vừa mới cáo biệt Ma Đế lại nghênh đón chủ tử mới, luôn bị người ta cưỡi trên cổ khó có thể xoay người, mùi vị này không dễ chịu, đáng tiếc lại không thể làm gì được.
...
...
Dư chấn của vụ nổ hạt nhân lan rộng khắp Đế Đô.
Các thế lực lập tức phát động mạng lưới tình báo liên lạc với thám tử trong Hoàng thành hỏi thăm tình hình lại không có tin tức gì, bởi vậy không thể không phái thám tử mới đến Hoàng thành tìm hiểu tin tức.
Ngay khi thế lực khắp nơi ồn ào bỗng nhiên có tin tức truyền ra, có Thần giáng lâm, tru sát Đại Đế!
Đại Đế tội ác ngập trời, xúc phạm Thiên Thần nên Thần nộ phạt!
Lời nói này được truyền đi rất ầm ĩ, mới đầu mọi người không tin nhưng sau đó tin tức Hoàng thành bị san bằng truyền đi, đồng thời có thêm chứng cứ chứng minh Hoàng thành đã biến mất, trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ Đế Đô sôi sục, mọi người bị tin tức kinh thiên này làm cho điên đảo, khó có thể tin được.