Chương 1698 Vật thí nghiệm
Bộ tộc Hoang Thần tuy không sợ Ma Trùng, thế nhưng bí mật trở thành thần lại nằm trong tay Ma Trùng, tiến độ nghiên cứu của bộ tộc Hoang Thần là chậm nhất, cuối cùng họ cũng đã đồng ý thỏa thuận này với một lượng lớn tư liệu quý giá xem như giao dịch.
Trước khi ba bên rời khỏi địa cầu, đều để lại một số tộc nhân ở lại trên địa cầu để tiếp tục giám sát các thí nghiệm ở đây, chúng nó thay đổi tư duy và âm thầm dẫn dắt sự phát triển của khoa học kỹ thuật nhân loại, để cho nhân loại tự nghiên cứu nhân loại!
Kết cấu trên địa cầu đang dần ổn định, các đám mây bụi hạch và núi lửa do đạn hạt nhân mang lại cũng dần lắng xuống, nhân loại ở trong ba thế lực lớn sinh sôi nảy nở, chỉ trong trăm năm ngắn ngủi, chúng đã phát triển đến quy mô khổng lồ và bản chất của nhân loại cũng được bộc lộ trong môi trường an nhàn và thoải mái, theo đuổi ngày càng nhiều thứ, cộng với khoa học kỹ thuật đang nắm trong tay, nền văn minh đã biến mất trong thời đại trước đã được góp nhặt và kế thừa.
Mặc dù nhân loại đang dần lấy lại diện mạo của xã hội thời đại trước, nhưng quyền thống trị ở tầng tối cao vẫn nằm trong tay Ma Trùng và Hoang Thần, vẫn nằm trong sự theo dõi của chúng nó, vì vậy, trong Đế Đô do Ma Đế quản lý, không cho phép phát triển khoa học kỹ thuật trong Tường Lớn, chỉ có Đế Đô dưới mí mắt của Ma Đế mới có bóng dáng của khoa học kỹ thuật, ngay cả khi một thứ gì đó có sức tàn phá khủng khiếp phát triển, chúng cũng đều có thể bị ngăn chặn ngay lập tức.
“Đế quốc cấm khoa học kỹ thuật, ba thế lực lớn đã có thỏa thuận từ lâu, không xâm phạm lẫn nhau, nên trong giai đoạn đầu ít có xung đột ở biên giới, càng về sau càng có nhiều xung đột, đoán chừng cũng bởi vì thời gian đã lâu và hai bên cũng muốn thăm dò hiệu lực của thỏa thuận, thật nực cười, hai bên tấn công lẫn nhau, vật hy sinh lại là nhân loại”, Đỗ Địch An nhìn thấy ký ức của Hiền giả Nguyệt Ma Trùng, cảm thấy trong thời gian ba trăm năm này, nhân loại bi ai tột cùng.
Mà nực cười và châm chọc nhất chính là, trong trật tự ngày càng hoàn thiện, nhân loại lại sống một cuộc sống an nhàn, theo đuổi mỹ thực, chất lượng cuộc sống, giải trí vân vân, mà chẳng hề hay biết rằng mình đang bị giám sát.
Với sự hiểu biết của hắn, cho dù có biết thì đoán chừng hầu hết mọi người đều nghĩ nó không hề gì, dù sao thì trật tự hoàn thiện đã phân chia bọn họ thành ba thành bảy từ lâu rồi, mỗi người đều phải vật lộn với cuộc sống, còn chưa lo được cái trước mắt, thì đi lo lắng những chuyện xa vời làm chi?
Trừ cái đó ra, Đỗ Địch An nhìn thấy Lâm Trường Sinh từ trong ký ức của Đại Hiền giả Nguyệt Ma Trùng, điều làm hắn giật mình chính là, Lâm Trường Sinh đã trốn thoát khỏi thí nghiệm, không chỉ là ý muốn của Lâm Trường Sinh, mà còn là sự ngầm đồng ý của chúng nó!
Mà đối tượng thí nghiệm lớn nhất của Liên bang chính là bản thân Lâm Trường Sinh!
Lâm Trường Sinh tự cho là mình đã thoát khỏi tay Ma Trùng là bằng tài trí của mình, nhưng hắn không biết rằng tất cả những điều này đều nằm dưới sự giám sát của một số Đại Hiền giả.
Vả lại quan trọng nhất là vật thí nghiệm này, hắn sẽ tự mình hoàn thành thí nghiệm trên người mình, khi thí nghiệm sắp hoàn thành thì chúng nó chỉ cần đến lấy là được!
Lâm Trường Sinh tính toán tường tận, mỗi khi trăng máu đến và khi Ma Trùng đến, hắn sẽ xóa sạch mọi dấu vết của bản thân, hiện giờ có vẻ như hắn đang chơi trò trốn tìm trước camera giám sát vậy, điều này hơi buồn cười, nhưng cũng thật đáng buồn.
“Lần này, Ma Đế tấn công Liên bang và âm mưu với Đế quốc Hỏa Long, có lẽ sau lưng có sự thông đồng giữa Hoang Thần và Diễm Ma Trùng, bộ tộc Băng Ma Trùng biết chuyện nên đã đến địa cầu trước, thỏa thuận trước kia bây giờ chỉ còn lại trên danh nghĩa, thời điểm Ma Đế dấy binh tấn công đã bị xé nát rồi”, Đỗ Địch An đột nhiên cảm thấy vấn đề Ma Đế tấn công Liên bang cũng không đơn giản chỉ có như vậy.
Ma Đế biết sự tồn tại của Lâm Trường Sinh và muốn tự mình chiếm lấy Liên bang trở thành thần, nhưng lại không có lấy một Hoang Thần nào khác xuất hiện để tương trợ cho hắn trong suốt quá trình này, điều này khiến cho người ta không khỏi phải suy đoán, có lẽ hắn muốn gạt Hoang Thần ra ngoài, một mình cướp lấy thành quả thành thần!
Đỗ Địch An vẫn luôn tò mò về trăng máu, cũng đã tìm được nguyên nhân trong trí nhớ của Nguyệt Ma Trùng, chẳng qua là nguyên nhân này quá chấn động, làm hắn cũng cảm thấy sợ hãi và áp lực, trăng máu chính là mặt trăng chuyển sang màu đỏ, không có hiệu ứng đặc biệt nào được thêm vào đó.
Mà sở dĩ mặt trăng có màu đỏ là vì toàn bộ mặt trăng đã bị bộ tộc Ma Trùng chiếm cứ và cải tạo, nó đã trở thành kính viễn vọng để giám sát người địa cầu!
Dựa vào những Ma Trùng đóng giữ trên mặt trăng, các Hiền giả Nguyệt Ma Trùng mới có thể biết được tình hình chung của địa cầu từ Ma Trùng Tổ Tinh, lần này đến sớm là do những Ma Trùng đóng giữ trên mặt trăng phát hiện ra sự kích hoạt bất thường của trái tim bằng máy, truyền lại chuyện này cho Tổ Tinh, nó mới có thể vội vàng đến đây.
Chỉ có một vị Hiền giả đến.
Vị Hiền giả còn lại phải trấn giữ Tổ Tinh, trong ba trăm năm qua, Ma Trùng xâm nhập địa cầu, rất nhiều nhóm Hiền giả đã được điều động, khiến cho các nhóm Hiền giả ở Tổ Tinh thường xuyên phải chiến đấu và tranh giành quyền lực đóng giữ, hiện giờ Ma Trùng Tổ Tinh cũng đang hỗn loạn, còn loạn hơn cả địa cầu!