Chương 1742 Ngày tận thế không giải pháp (5)
Kiawe sửng sốt trong chốc lát thở thở dài một hơi, tức giận nói: “Ta đã nói mà, bệ hạ sáng suốt như thần, ban nãy ngươi nói những lời đáng sợ như vậy, xém chút nữa đã dọa chết ta!”
Neuss cười khẽ một tiếng, khóe miệng lại có chút chua xót, nói: “Đương nhiên bệ hạ sáng suốt như thần, nhìn qua các quốc gia trên toàn cầu thời cổ kim, cho dù là vị Thủy Đế Vương của triều Hoa Hạ cổ, được xưng là thiên cổ nhất đế, nói đến công lao vĩ đại, cũng không bằng bệ hạ chúng ta! Mặc dù đưa cho Thủy Đế Vương tấm bản đồ thế giới, để cho hắn thống nhất toàn cầu, nhưng chung quy cũng chỉ là đế vương của nhân loại, chỉ có thể tự xưng là thiên tử!”
“Thiên tử là gì?”
“Con trai của trời! Cho nên Đế Vương muốn đăng cơ thì phải tế trời!”
“Mà bệ hạ của chúng ta, chẳng những thống nhất toàn cầu, thống nhất tất cả chế độ, còn giải quyết giặc ngoại xâm của nhân loại, trục xuất Ma vật, cũng đánh lui Hoang Thần và Ma Trùng những kẻ xâm lấn từ ngoài hành tinh, chỉ riêng những thành tích này, đã vượt xa phạm vi của Đế vương Thiên tử, hơn nữa bây giờ bệ hạ đã tiến hóa gần như thành thần minh, thân thể mạnh mẽ, mang đến tâm thế cường đại!”
“Bệ hạ đã không còn thuộc phạm trù về Đế vương nữa, mà là Thần.”
“Nếu đế vương cổ đại là thiên tử thì bệ hạ của chúng ta chính là Trời!”
“Trời?”
Kiawe giật mình, tỉnh ngộ nói: “Nói như vậy cũng không sai, bệ hạ tiếp cận gần với Thần, đích thực không phải là Đế vương tầm thường có thể sánh ngang, cứ như vậy, ngược lại chúng ta cũng không cần lo lắng nhiều, nếu thật sự xuất hiện nguy hiểm gì, bệ hạ đã tính toán không bỏ sót kế sách, cũng sẽ sớm giải quyết.”
Nụ cười trên mặt Neuss lại chậm rãi thu lại, lạnh nhạt nói: “Tất nhiên trời tôn quý hơn thiên tử, nhưng ‘Trời’ là gì?”
“Hửm?” Kiawe nghi hoặc, không nghe rõ.
“Trời là công chính.” Neuss nhìn chằm chằm vào hắn rồi nói, “Cho dù ngươi đẹp hay xấu, cao quý hay thấp hèn thì ngươi cũng không thể thoát khỏi cái chết! Cho dù là đầm lầy hoang vắng, hay là thành phố tươi tốt, mùa mưa đến đều sẽ bị ướt! Trời sẽ không bởi vì lời cầu nguyện của ngươi, mà thêm chăm sóc cho ngươi, cũng sẽ không bởi vì lời nguyền độc ác của ngươi, mà cho sấm sét đánh phạt ngươi!”
“Trời, cao cao tại thượng, nằm trên những đám mây.”
“Nhìn xuống chúng sinh, không vì chúng sinh vui vẻ mà thay đổi nét mặt, cũng không bởi vì chúng sinh bi thảm mà chiếu cố!”
“Hạn hán sẽ không vì ngươi đáng thương, mà mưa xuống cho ngươi! Mưa tràn ngập rồi cũng sẽ không vì nhà cửa của ngươi đã bị phá hủy mà ngưng lại!”
“Cái mà trời tuân theo, là quy tắc của trời, hỉ nộ ái ố của nhân gian, không hề ảnh hướng đến nó.”
“Nếu ngươi đau khổ cầu xin mà hiển linh rồi, đó cũng chỉ là tình cờ gặp được mà thôi, dù sao đau khổ trên thế gian này, người cầu xin đâu chỉ là ngàn vạn, kiểu gì cũng sẽ là mèo mù vớ phải chuột chết.”
“Đây chính là trời.”
Kiawe khẽ giật mình, qua hồi lâu, hắn mới phản ứng lại, sắc mặt trở nên khó coi, nói: “Ý của ngươi là, bệ hạ cũng sẽ trở nên giống như trời, lãnh khốc vô tình?”
Neuss không trực tiếp trả lời, chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, nói: “Bất kể lúc nào, bệ hạ cũng luôn có sự cân nhắc riêng, chúng ta chỉ cần tuân thủ quy tắc của bệ hạ là tốt rồi, không cần suy nghĩ quá nhiều, mặc kệ ra sao, ít nhất trước mắt chúng ta vẫn còn bình yên, chuyện tương lai xa xôi quá, theo đuổi hòa bình vĩnh viễn, đây vốn chính là một loại chiến tranh cực kỳ tàn khốc! Dùng chiến tranh để theo đuổi hòa bình, không phải là điều lố bịch nhất trên thế giới sao?”
“Nhưng tất cả hòa bình có được, đều dựa vào chiến tranh đổi lấy, đây là chuyện không thể nào thay đổi, giống như việc chúng ta không có cách nào để thay đổi ý chí của bệ hạ.” Kiawe thở dài nói.
Neuss hơi xuất thần, một lát sau mới thì thầm: “Đúng vậy, đây là chuyện không có cách nào thay đổi được, giống như cuối cùng chúng ta sẽ bị hủy diệt, cũng không cách nào ngăn cản, sống trong thời đại tận thế này, ai có thể thoát ly khổ hải? Leo được lên bờ, có lẽ là nhà tù gai.”
“Cuối cùng cũng sẽ bị hủy diệt?” Kiawe ngẩn ra, nhíu mày nói: “Ý ngươi là sao?”
Neuss nhẹ nhàng tựa vào ghế, ngửa đầu lên nhìn bầu trời xanh thẳm ở phía trên cao, cảm giác mây mù đang trôi dạt cực nhanh, tựa hồ như đang tụ tập ở nơi này, hắn sâu kín nói: “Trước kia, ta vẫn cho rằng dựa vào nỗ lực của mình thì có thể thoát khỏi hoàn cảnh khốn khổ, chấm dứt khổ nạn, nhưng mãi đến sau khi vào tù ta mới biết được rất nhiều chuyện ngươi không có cách nào thay đổi được, có đôi khi ngươi muốn đối phó không phải là một người, mà là chế độ kéo dài mấy trăm năm, mấy ngàn năm, còn có toàn bộ Đế quốc, thậm chí là, toàn bộ người dân bình thường của Đế quốc!”
“Khi ngươi muốn thay đổi thì ngươi phải phá hủy tất cả.”
“Nếu ngươi không muốn thay đổi thì người chỉ có thể bị phá hủy, hoặc là đồng hóa, mài mòn góc cạnh, trở thành người ít nổi bật nhất trong đám đông.”
Nói đến đây, Neuss hơi im lặng, một lát sau mới nói tiếp: “Mãi đến sau khi ra tù, một đường đi theo bệ hạ trưởng thành, cho tới bây giờ leo lên thân phận địa vị Vương giả, tầm mắt cũng từ Tường Lớn nhỏ mở rộng ra toàn bộ thế giới, ta vốn tưởng rằng, tất cả những khổ cực đều sẽ rời xa ta, đời này không phải lo nghĩ nữa, nhưng sau này mới phát hiện, ta sai rồi, ta bây giờ và lúc trước bị vây trong Tường Lớn Sylvia cũng không có gì khác nhau.”