← Quay lại trang sách

Chương 586 Truyền thừa

Rừng nho trải dài vô tận, theo địa thế cao thấp, mở rộng ra bầu trời xanh bao la ở đầu kia, phía sau rừng cây xanh tươi, giống như dũng sĩ uy vũ, có mấy tòa nhà nóc màu nâu sậm phong cách Châu Âu, tọa lạc ở dưới chân núi, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy bậc thang màu trắng uốn lượn ở phía sau núi.

Ba bốn giờ chiều, ánh mặt trời vẫn mãnh liệt, nóng bức chiếu xuống, rơi vào trên từng tầng cây nho.

Ở chỗ này, bạn cảm giác trời đất mênh mông, sức sống mạnh mẽ, ngay cả tiếng hít thở trong thân thể bạn cũng rất nhịp nhàng.

Tiếng bước chân gấp gáp buồn bực, từ ngay chính giữa con đường vườn nho truyền đến.

Người đàn ông dẫn đầu, nện bước chân nặng nề đi về phía trước, khuôn mặt nghiêm túc lạnh lẽo, hai mắt thâm thúy, đưa mắt nhìn phía trước một chút, cũng cảm giác mọi chuyện xảy ra trên thế giới, đều không liên quan mình.

Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh thở hổn hển đi theo phía sau, nhất là Khả Hinh, cô từ mới vừa nhảy tường vào, đi vào vườn nho, tốn một tiếng đồng hồ, cộng thêm trước đó bị kinh sợ, vốn suy nghĩ tốt đẹp lại bị thực tế trắng trợn đánh vỡ, chỉ thấy cô đi chân không, xách theo giày cao gót của mình, tựa bên cạnh Trang Hạo Nhiên, vừa loạng choạng đi về phía trước, vừa quay đầu, nhìn núi non trùng điệp, tầng tầng cây nho xanh rì, rất bao la lại tĩnh lặng nằm ở phía chân trời, bạn có thể cảm thấy linh hồn của bọn chúng đang cuộn trào, một loại cảm giác mênh mông tự nhiên mà đến......

Sắp đến mùa hè, trải qua mùa xuân, một mùa màng dịu dàng canh giữ, cây nho nhú ra cành lá xanh non, giống như bươm bướm giương cánh, giương thành màu xanh biếc, đang đón gió đng đưa, từng đợt mùi bùn tanh theo mùi cành lá đập vào mặt, rốt cuộc Đường Khả Hinh mới thoải mái thở dốc một hơi, có chút kích động nhìn tất cả mọi thứ trước mặt, chỉ cần nghĩ đến, quá khứ thưởng thức rượu ngon, toàn bộ đến từ thiên nhiên trân quý ban cho, nếu như dịch rượu là thượng đế, như vậy những cành lá xanh tươi này giống như võ sĩ dây leo, chính là vương quốc của nó....

“Hôm nay, mọi người tới đây làm gì?” Lúc này, Bác Dịch mới lên tiếng, vừa đi tới phía trước, nhàn nhạt hỏi.

Trang Hạo Nhiên nhìn bóng lưng to lớn cao ngạo mà tục tằng của anh, có chút mệt mỏi thở ra, nói: “Tập đoàn chúng ta đang chuẩn bị tổ chức bình luận rượu, sau đó tranh tài chuyên gia hầu rượu, muốn mời anh làm giám khảo.”

“Cho nên tôi tìm được anh rồi.” Trang Hạo Nhiên cười nói.

“Tại sao......” Mặc dù Đường Khả Hinh cảm thấy trước mặt cảnh đẹp tráng lệ, nhưng cô thật sự mệt mỏi không chịu nổi, hỏi nhỏ: “Tại sao...... Tại sao chúng ta..... Không lái xe đi vào?”

Trang Hạo Nhiên không lên tiếng......

“Chỗ này của tôi không cho phép có một chút các-bon-đi ô-xít bay vào, ngoại trừ hầm rượu của tôi tự phát ra......” Bác Dịch lạnh lùng nói.

Đường Khả Hinh sững sờ, lại nhớ tới bộ dáng Tiêu Đồng khóc lớn, sáng nay dù chết cũng không muốn tiến vào, sau lưng của cô trở nên lạnh lẽo.

“Vậy anh ở trong vườn, tại sao không nhận điện thoại?” Trang Hạo Nhiên nhìn anh, cười hỏi.

“Đang suy nghĩ công việc......” Bác Dịch đi qua một con đường có cây ngô đồng, ánh mặt trời đang chiếu gay gắt, quẹo cua mới trả lời.

“........” Đường Khả Hinh trợn to hai mắt, nhìn bóng lưng người đàn ông này, cảm thấy suy nghĩ của anh thật là không thể tưởng tượng nổi.

Đường Khả Hinh khiếp sợ đến trợn to hai mắt, nhìn Trang Hạo Nhiên, cảm thấy tức giận muốn vươn tay, bóp cánh tay của anh, muốn nói: Anh lừa em!

“Còn nói, lần trước chúng tôi sắp bị muỗi đốt chết!” Trang Hạo Nhiên cười nói xong, liền nhìn lại Khả Hinh ở bên cạnh mệt mỏi không chịu nổi, mới nói: “Cô này là Khả Hinh, thư ký thân cận của tôi, cũng là con ngựa ô hiện nay tham thi đấu chuyên gia hầu rượu!”

“Thứ hai!” Trang Hạo Nhiên cười nói.

“Lúc này tới đây làm gì?” Bác Dịch xoay người tiếp tục đi về phía trước.

Đường Khả Hinh nhìn bóng lưng của anh, sửng sốt.

Trang Hạo Nhiên cười nói: “Vừa lúc Tiêu Đồng không chịu đi, Vitas muốn để cho cô ấy đi cùng tôi, để cho cô ấy theo anh học tập mấy ngày ở vườn nho.”

“Học tập nếm thử tốt nhất là vào mùa thu, mùa xuân, hạ, cô đến cũng không học được......” Bác Dịch tự có ý của mình, nói xong, tiếp tục đi về phía tòa nhà hai tầng đầu tiên theo phong cách Châu Âu.

“Nghĩa là sao?” Đường Khả Hinh nhìn Trang Hạo Nhiên hỏi khẽ.

Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh, dịu dàng nói: “Đến lúc đó em sẽ biết. Bây giờ nói em cũng không hiểu.”

Đường Khả Hinh cau mày nhìn anh một cái, vẫn không nhịn được đưa mắt thả vào vườn nho, lại ngoài ý muốn phát hiện, vườn nho ở trong sách, giữa các bậc thang, luôn lật các loại bùn đất, giữa luống cây, tuyệt không cỏ dại mọc thành bụi như vườn nho này, mà giữa cây nho khắp nơi sinh trưởng rất nhiều hoa cỏ màu xanh, đỏ, vàng, thậm chí phương xa còn trồng mảng Lavender nho nhỏ, đang đón gió chập chờn......

Mùi thơm nhẹ nhàng làm cho người ta quên lãng phiền não, nhất thời theo gió đập vào mặt.

Cô kinh ngạc kêu lên nói: “Tại sao, cây nho nơi này, đều không quản lý? Thậm chí cũng không làm cỏ dại…!”

Trang Hạo Nhiên lập tức có chút bất đắc dĩ nhìn cô.

Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên nhìn anh, nói: “Tối thiểu giữa các luống đều gọn gàng, không có cỏ dại, để cho quả nho có thể lành lặn hút lấy tinh hoa nhật nguyệt.”

“Sau đó......” Đường Khả Hinh bởi vì chưa từng đi vườn nho, nói không ra tiếp theo như thế nào.

“Sau đó phun thuốc trừ sâu và phân hoá học, bảo đảm côn trùng gây bệnh không xâm nhập cây cối, không sinh ra các loại bệnh khác. Để cho quả nho có thể lớn lên giống như ngọc trai Hải Nam, dáng dấp vừa tròn vừa trơn bóng, sau đó dùng máy móc, cày đất, dùng thuốc diệt cỏ mạnh để loại bỏ cỏ dại, tránh cho nó hút mất nhiều chất dinh dưỡng, trấn áp nó, là như thế phải không?” Bác Dịch nhìn cô, lạnh lùng hỏi.

“.........” Hai mắt Đường Khả Hinh chợt lóe, trong lòng suy nghĩ: là như thế này mà......

Đường Khả Hinh không dám lên tiếng.

Trang Hạo Nhiên hơi mỉm cười nhìn cô.

“Tôi..... Tôi..... Tôi cũng không rõ lắm......” Đường Khả Hinh có chút hoảng sợ.

“Vậy anh có thể nói cho tôi biết, lý do anh để cho cỏ dại tồn tại là......” Đường Khả Hinh thật tò mò hỏi.

“À......” Đường Khả Hinh đứng ở một bên, không dám lên tiếng.

Đường Khả Hinh sửng sốt.

Đường Khả Hinh kinh ngạc nghe những lời này.

“A......” Mặt của Đường Khả Hinh đỏ lên.

“Có thể có người vậy kiên trì như anh cũng rất ít rồi......” Trang Hạo Nhiên cảm thán cười nói.