Chương 1854.
Chương 1774
Tăng Vô trầm giọng nói: “Lẽ nào ông không muốn phá thần sao?”
“Phá cái con khỉ”.
Tăng Vô chắp hai tay: “Ta một lòng hướng Phật”.
Tăng Vô thở dài, vẻ mặt u ám.
Ông ấy cảm nhận được Vô Biên thật sự không muốn về nữa.
Ông ta rất thích nơi này.
Tăng Vô vẫn cảm thấy không cam lòng, bèn nói: “Vô Biên, ta vẫn mong ông có thể trở thành Vô Biên Chủ như trước kia, Vô Biên Chủ không ai bì nổi đó, Vô Biên Chủ chẳng xem trọng bất luận kẻ nào…”
Thời đại đã qua rồi!
Tăng Vô sửng sốt đứng đó, lúc này không biết tại sao ông ấy bỗng cảm thấy hơi khó chịu.
Nói rồi ông ta mỉm cười: “Ta cũng thật sự rất thích nơi này, trước đây đúng là quá mệt mỏi”.
Tăng Vô im lặng một lúc lâu, khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
Nói đến đây ông ta lắc đầu: “Người nhà họ Dương chưa có ai có là một người cha đủ tư cách cả”.
Tăng Vô cười khổ.
Tăng Vô khó hiểu.
Ông ta vừa nói vừa chỉ vào chiếc nhẫn: “Bên trong có một truyền âm phù, nếu gặp nguy hiểm cứ bóp nát truyền âm phù đó”.
Tăng Vô nắm chặt chiếc nhẫn trong tay, hồi lâu không nói gì.
Tăng Vô cười nói: “Ta không có nhiều bạn, không mong các người xảy ra chuyện gì”.