← Quay lại trang sách

Chương 2297 “Ông không sợ kết quả xấu sao?”.

Trên thế giới này còn có người yêu nghiệt hơn mình à?

Diệp Quân khẽ lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.

Không lâu sau, hai người bước vào một cung điện, một cung nữ nhanh chân bước đến trước mặt Dạ Nam Tình, cung kính chào: “Công chúa, mời đi theo nô tì”.

Dạ Nam Tình gật đầu, đi theo cung nữ sang nội điện một bên.

Một cung nữ khác cũng đến trước mặt Diệp Quân cúi người chào: “Diệp công tử, mời đi theo nô tì thay đồ”.

Diệp Quân gật đầu.

Advertisement

Ở bầu trời nào đó.

Một người đàn ông cúi xuống nhìn cung điện bên dưới mỉm cười.

Người này chính là chủ nhân bút Đại Đạo.

Advertisement

Bên cạnh chủ nhân bút Đại Đạo còn một người đàn ông, người này là Vô Biên Chủ ở ngôi sao màu xanh đó.

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Thế nào?”

Chủ nhân bút Đại Đạo híp mắt: “Có ý gì?”

“Mẹ kiếp!”

Chủ nhân bút Đại Đạo nổi giận: “Còn dám đe dọa ra, ông đây thà chết chứ không phục…”

Chủ nhân bút Đại Đạo chuyển chủ đè: “Ta quả thật không dễ dàng nhúng tay vào tranh đấu của đám trẻ”.

Vô Biên Chủ khinh thường nhìn chủ nhân bút Đại Đạo.

Sắc mặt của chủ nhân bút Đại Đạo vô cùng khó coi.

Uy hiếp!

Dám uy hiếp ông ta!

Còn thiên lý không?

Còn vương pháp không?

Chết tiệt!

Đúng là ức hiếp người quá đáng!

Chủ nhân bút Đại Đạo nhẹ giọng nói: “Không biết”.

Vô Biên Chủ nhíu mày.

Chủ nhân bút Đại Đạo trầm giọng nói: “Cô gái này không đơn giản, ta cũng không thể nhúng tay quá nhiều, chỉ có thể tạo cơ hội cho bọn họ làm quen, nếu có thể thành đôi thì tốt, nếu không thể thì…”

Nói đến đây, mắt ông ta hiện lên vẻ khó hiểu: “Nếu không thành cũng không phải là chuyện xấu với thằng nhóc này, dù sao cũng phải gieo hạt trước, kết quả cuối cùng thế nào thì phải tùy vào bọn họ”.

Chủ nhân bút Đại Đạo lắc đầu: “Không đâu!”

Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Nếu kết quả xấu thì phải có ý đồ ác, thằng nhóc này hơi háo sắc, nhưng không có ý đồ ác, không có ý đồ ác thì sao có kết quả xấu?”

Chủ nhân bút Đại Đạo đáp: “Bởi vì cô ta biết dù ra tay thì cũng không thể giết được thằng nhóc này, trừ khi cùng đấu đến chết. Hơn nữa, cô ta cũng không cần thiết phải ra tay, bởi vì trăm năm sau, Vũ Trụ Kiếp bộc phát, đối với cô ta mà nói, chỉ là đợi thêm một thời gian mà thôi”.